Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hắn ta trợn tròn mắt, đến tận lúc chết vẫn không biết rốt cuộc mình đã trêu vào kẻ thế nào.  

 

Những vị khách khác cũng đứng bật dậy, hoảng sợ nhìn Diệp Thần Phi.  

 

Rốt cuộc hắn đã làm như thế nào vậy!  

 

Nhưng vẻ mặt của Diệp Thần Phi vẫn bình thường, như thể đó là một chuyện hết sức nhỏ bé, hắn gắp một miếng thịt bỏ vào miệng rồi lắc đầu, đặt đũa xuống.  

 

 

 

Rượu thịt nơi này thật sự không có điểm nào để khen cả.  

 

Sau đó, hắn đứng dậy, đi tới chỗ chưởng quầy.  

 

Chưởng quầy thấy Diệp Thần Phi đi tới thì tim như muốn ngừng đập đến nơi, miệng ngậm tẩu thuốc, cử động một cái cũng không dám.  

 

“Có thấy thứ này bao giờ chưa?”  

 

Diệp Thần Phi lấy ra phiến lá màu trắng, đặt trước mặt chưởng quầy.  

 

Chưởng quầy ngẩn người, nhìn đầu con gấu trên phiến lá, đồng tử co rút thật mạnh.  

 

“Đây là đồ đằng của nước Vĩnh Đông!”  

 

Vẻ mặt ông ta hết sức hoảng sợ, người này muốn tìm kiếm Vĩnh Đông ư?  

 

Đó chính là thế lực siêu mạnh, số một số hai của cánh đồng tuyết phương bắc!  

 

“Ở đâu?”  

 

Diệp Thần Phi cất phiến lá đi.  

 

Chưởng quầy thoáng bình tĩnh lại, nói: “Ở xa lắm, cách đây vạn dặm về phía đông bắc, ta cũng chỉ nghe kể về nơi đó mà thôi”.  

 

“Cảm ơn”.  

 

Diệp Thần Phi lấy ra linh thạch hạ phẩm đặt lên bàn, sau đó xoay người rời đi.  

 

Diệp Hiểu Hiểu và Cốc U Lan cũng vội vàng đứng dậy, sau đó rời đi.  

 

Rất lâu sau đó, trong quán ăn mới bắt đầu có âm thanh.  

 

“Thúc, rốt cuộc những người đó là ai thế?”  

 

Chạy bàn run giọng hỏi, đến tận lúc này hai chân hắn ta vẫn còn run rẩy, may là lúc nãy đã kiềm nén được lòng tham!  

 

Nếu không…  

 

Chưởng quầy chuyển tầm mắt từ bọn Hắc Lang về, rít một hơi thuốc thật mạnh, trầm giọng nói: “Là những người siêu phàm!”  

 

“Không biết bọn họ là pháp sư thiên mệnh, hay là chiến sĩ thú linh”.  

 

Chưởng quầy phun ra làn khói dày đặc, lòng vẫn còn sợ hãi: “Cũng may, mục tiêu của bọn họ là nước Vĩnh Đông”.  

 

Chạy bàn khó hiểu nói: “Sao ta chưa từng nghe tới cái tên này vậy”.  

 

“Tất nhiên là ngươi chưa nghe tới nó bao giờ rồi”, chưởng quầy nói: “Đó là một đế quốc khổng lồ cách đây tận mấy ngàn vạn dặm, chỉ toàn là người siêu phàm!”  

 

“Trước kia, ta vô tình được đi theo một kẻ siêu phàm, mạnh đến mức nghịch thiên, cũng đến đó một lần, chỉ đi đường thôi đã mất tận ba năm”.  

 

Khi bọn họ đang nói chuyện thì bọn Diệp Thần Phi đã đi tới một cánh cổng rất lớn.  

 

Cánh cổng cao hơn mười trượng, dựng thẳng lên trời, như cửa dẫn lên thiên đường vậy.  

 

Trên đó là hai chữ hết sức to lớn và cứng cáp.  



Vĩnh Đông. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK