Hai mắt Diệp Thần Phi đột nhiên tỏa ra chấm ánh sáng.
Nhìn kỹ, hình như có dải thiên hà rực rỡ trong đó, không ngừng bị chôn vùi, lại không ngừng tái sinh.
Hắn đã bắt đầu suy diễn.
Thời gian chậm rãi trôi đi.
Diệp Thần Phi ở trong thư phòng nghiên cứu gần hai tháng.
Lần trước thăng cấp Thí Thần Cửu Kiếm lên một cấp độ cao hơn rất nhiều, cũng chỉ tốn thời gian một ly trà mà thôi.
Có thể thấy độ khó của lần này lớn như nào.
Trong khoảng thời gian này, Tùy Vân đã đến tìm hắn mấy lần, Diệp Hoàng cũng đã trở về một lần, muốn gặp Diệp Thần Phi một chút, nhưng đều bị một thế lực vô hình chặn lại, hoàn toàn không thể vào được thư phòng.
Bọn họ đoán rằng Diệp Thần Phi đang bế quan.
Hai tháng sau, ánh sao trong mắt Diệp Thần Phi cuối cùng cũng từ từ mờ đi, tấm màn sáng trước mặt đã hóa thành một cuốn sách phát sáng, chậm rãi khép lại trang cuối cùng.
“Hừ, cuối cùng cũng xong”.
Diệp Thần Phi thở ra một hơi thật dài, lúc bắt đầu hắn cũng không nghĩ mình sẽ mất nhiều thời gian như vậy để tạo ra công pháp này.
“Đặt một cái tên nào”.
Diệp Thần Phi cười nhìn cuốn sách trước mặt, giống như đang nhìn đứa con của mình.
Công pháp này là một hệ thống tu luyện hoàn toàn mới.
Năng lượng mà nó sử dụng không chỉ giới hạn ở linh khí.
Tinh hoa của trời đất, cội nguồn của vạn vật, thậm chí cả yêu khí, ma khí đều là những thứ mà nó có thể hấp thu và tận dụng.
Sau khi suy nghĩ, Diệp Thần Phi duỗi ngón tay ra và khắc ba ký tự lớn lên cuốn sách.
“Nguyên Thủy Công”
Trong thư phòng của gia tộc, Diệp Tùy Vân đang báo cáo tình hình trong thời này cho Diệp Thần Phi.
Sau hai tháng bế quan, trong gia tộc không xảy ra chuyện gì lớn.
Thú triều ở các vùng biên giới về cơ bản đã lắng xuống, hầu hết các thành phần cốt cán đã rút về.
Chỉ để lại thế hệ trẻ, tham gia dọn dẹp yêu thú, đồng thời vâng theo chỉ thị của Diệp Thần Phi thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với các tu sĩ phổ thông khác.
Vì chưa có ai làm từng làm như vậy nên hiệu quả rất rõ ràng.
Trong vòng chưa đầy ba tháng, những thành trì trong phạm vi quản lý của nhà họ Diệp đã đánh giá nhà họ Diệp tăng lên rất nhiều bậc, thậm chí một số nơi còn coi nhà họ Diệp giống như thần thánh.
“Thần thánh?”
“Ta không muốn biến nhà họ Diệp thành thánh địa gì đó”, Diệp Thần Phi bĩu môi, mục đích của hắn là xây dựng một thế lực đủ mạnh, danh tiếng hay gì đó chỉ là thứ yếu.
“Có tu sĩ nào chọn gia nhập nhà họ Diệp? Thực lực thế nào? Thiên phú ra sao?”, Diệp Thần Phi hỏi.
“Quá nhiều!”
Diệp Tùy Vân cười nói: “Hiện giờ đã có hàng trăm tu sĩ tự đến thành Vân Tiêu chỉ để gia nhập dưới trướng gia tộc”.
“Hầu hết bọn họ đều ở cảnh giới Luyện Khí, về phần thiên phú, bọn họ có phần không đồng đều lắm”.
Diệp Thần Phi xua tay nói: “Không đồng đều thì không đồng đều, chúng ta không phải môn phái, cần xem thiên phú làm gì”.
“Thế giới cũng cần những người yếu thế để đảm nhận một số nhiệm vụ bình thường”.
“Đệ phân rõ chức trách của bọn họ, cố gắng đảm bảo mọi người có thể ngồi vào vị trí mà họ nên ngồi”.
Diệp Tùy Vân cau mày nói: “Đại ca, ý của huynh là nhận tất cả bọn họ?”
“Tất nhiên nhận tất cả bọn họ”, Diệp Thần Phi nói, “Cung cấp cho bọn họ một môi trường tu luyện tốt, đừng keo kiệt về mặt tài nguyên, khởi đầu tốt, mọi việc về sau mới càng thuận lợi”.
Diệp Tùy Vân tỏ ý đã hiểu, lại cười nói: “Đệ ước tính trong vài năm tới, tổng số nhân khẩu của gia tộc sẽ tăng gấp vài lần, theo đệ được biết, một số con em trẻ tuổi cũng đã làm rất tốt, đã thu phục cho mình rất nhiều người đi theo”.
“Những ai?”, Diệp Thần Phi cười nói: “Đệ đang nói đứa nhỏ đó nhà đệ à”.
Trước khi gia tộc công bố chính sách này, Diệp Khiêm đến tìm mình, bày tỏ ý tưởng tương tự.
Diệp Thần Phi vẫn rất lạc quan về cháu trai này.
“Ha ha ha!”, Diệp Tùy Vân cười nói: “Không chỉ có Diệp Khiêm, mấy đứa như Diệp Long, Diệp Cầm Dao, bởi vì thực lực vượt trội, cũng thu phục được rất nhiều người đi theo”.
“À đúng rồi, còn có Diệp Hoàng”.
“Diệp Hoàng, Cầm Dao, Hiểu Hiểu, Tử Hàm, và một số cô gái khác trong gia tộc đã thành lập một tổ chức tên là Thiên Loan Điện, hiện tại thế lực rất lớn, tên tuổi lẫy lừng ở vùng biên giới”.
“Thủ lĩnh của Thiên Loan Điện là Diệp Cầm Dao và Diệp Hoàng, nhưng huynh cũng biết, Diệp Cầm Dao là một đứa trẻ không màng đến danh lợi, cho nên về cơ bản là Diệp Hoàng phụ trách quản lý”.
“Bọn họ dựa vào thực lực xuất sắc của mình đã thu phục được một số lượng lớn những tản sĩ đi theo”.
Diệp Thần Phi hơi kinh ngạc.
Không ngờ mấy cô bé trong gia tộc cũng có lòng hiếu thắng.
Con gái vậy mà lại có thể trở thành thủ lĩnh của bọn họ, có lẽ là do thân phận một phần, thực lực của con bé chắc hẳn cũng đã tiến bộ vượt bậc.
“Đại ca, đệ còn muốn hỏi huynh, sao thực lực của Tiểu Hoàng lại đột nhiên tăng mạnh như vậy, hơn hai tháng đã đột phá đến Luyện Khí tầng mười hai, thật đáng sợ!”
“Hơn nữa sức chiến đấu của con bé cũng không thể coi thường, nghe nói ngay cả Diệp Long cũng chưa chắc thắng được, xem ra, trận đấu thành Vân Tiêu mấy tháng nữa cũng phải suy xét thêm con bé vào danh sách”.
Trên mặt Diệp Tùy Vân hiện lên vẻ không thể tưởng tượng nổi, bởi vì biểu hiện của Diệp Hoàng thực sự quá xuất sắc.
“Tài năng nở muộn”, Diệp Thần Phi nói.
“Thật sao?”, Diệp Tùy Vân cười ha ha, nháy mắt với Diệp Thần Phi nói: “Có lẽ một số con cháu khác trong gia tộc cũng có khả năng nở muộn, đệ nghĩ huynh có thể quan tâm một chút”.
Rõ ràng ông ta không hoàn toàn tin lời Diệp Thần Phi.
Cũng phải, sự thay đổi của Diệp Hoàng quá rõ ràng, nếu nói không liên quan đến Diệp Thần Phi, sẽ không ai tin.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK