Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Diệp Hiểu Hiểu bĩu môi: “Còn nói không căng thẳng, ngay cả ảo cảnh và mộng cảnh cũng không phân biệt được”.

 

Diệp Hiểu Hiểu đến gần người Diệp Khiêm, nói: "Muội chỉ để huynh ngủ một giấc thôi, những cảnh tượng đó đều là tình cảm từ sâu bên trong lòng huynh xây dựng nên".  

 

"Cũng giống như...huynh vừa nằm mơ thấy xuân mộng".  

 

Da mặt Diệp Khiêm khẽ giật giật, hắn đưa tay đẩy mặt Diệp Hiểu Hiểu ra.  

 

Hắn không muốn nói tiếp chủ đề này nữa.  

 

"Đại bá đâu, người vẫn chưa trở lại sao?"  

 

Diệp Hiểu Hiểu khẽ nhún vai: "Tất nhiên rồi, bây giờ đại bá vẫn đang ở trong thư phòng, gọi hết cha muội, cha huynh, còn có tam bá và tứ bá qua đó, có lẽ là đang mắng người rồi".  

 

"Mắng người?"  

 

Diệp Khiêm kinh ngạc.  

 

"Đúng vậy".  

 

Diệp Hiểu Hiểu nói: "Trên đường trở về, nhìn thấy mấy chuyện lung tung, đại bá rất tức giận, hậu quả ư, hì hì, rất nghiêm trọng".  

 

Diệp Khiêm cau mày, hắn đang chuyên tâm ở thư viện Thiên Hạ nên không tham gia quá nhiều vào việc của gia tộc, cũng không biết đang xảy ra chuyện gì.  

 

Nhưng điều khiến hắn lo lắng nhất vẫn là liệu bên phía thư viện có sơ hở nào hay không.  

 

“Đừng lo, không phải chuyện của huynh”, Diệp Hiểu Hiểu đoán được suy nghĩ của Diệp Khiêm, nàng nói: “Suốt khoảng thời gian này, có lẽ điều duy nhất khiến đại bá hài lòng chính là Thiên Loan Điện của Diệp Hoàng tỷ tỷ và thư viện Thiên Hạ của huynh..."  

 

"Chính đại bá nói, huynh làm viện trưởng rất tốt”.  

 

"Này, không ngờ huynh thực sự trở thành viện trưởng đó”.  

 

Diệp Khiêm mỉm cười: "Ta cũng không ngờ bây giờ muội lại trở nên lợi hại như vậy”.  

 

“Muội để ta vào mộng cảnh từ lúc nào vậy?”, Diệp Khiêm tò mò hỏi.  

 

Bây giờ hắn đã ở Hợp Thể đỉnh phong rồi, hơn nữa còn khắc những chữ do chính Diệp Thần Phi viết vào cơ thể của mình.  

 

Ngay cả đại năng Độ Kiếp kỳ, hắn cũng có thể chống lại được.  

 

Nhưng dù vậy, vẫn vô tình rơi vào mộng cảnh của Diệp Hiểu Hiểu.  

 

Diệp Hiểu Hiểu không nói gì, chỉ phe phẩy chiếc lá liễu trong tay.  

 

Diệp Khiêm chợt nhận ra, hoá ra tại thời điểm đó, mộng cảnh đã bắt đầu.  

 

Thủ đoạn của Diệp Hiểu Hiểu vẫn đáng sợ như vậy.  

 

“Huynh chuẩn bị chút đi, có thể rất nhanh thôi đại bá sẽ có chuyện cần dặn dò. Lần này là chuyện cứu thế giới rất trọng đại”, Diệp Hiểu Hiểu nhảy xuống bàn, nói.  

 

Diệp Khiêm nghiêm túc gật đầu, bất kể như thế nào, hắn cũng sẽ dốc hết toàn lực!  

 

"Đúng rồi, huynh cũng tranh thủ thời gian, làm chuyện của mình luôn đi”.  

 

Diệp Hiểu Hiểu cười tít mắt nói: "Đừng quên, nếu sinh em bé, huynh sẽ có năm ngàn điểm cống hiến đó”.  

 

"Nếu huynh thấy ngượng thì muội sẽ đến gặp cô nàng, nói huynh đã mơ thấy xuân mộng, còn nữ chủ chính là cô ấy".  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK