Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có người kiến thức uyên bác gọi ra tên của loài hoa này.

 

Ngay sau đó, có người rợn hết cả da gà.

 

Thiên Tiên Tử.

 

Một loài hoa đại diện cho thứ ác mộng vĩnh hằng!

 

Sao thứ đó lại có thể xuất hiện ở đây!

 

Bỗng nhiên, một đoạn ca dao cũng với tiếng nỉ non khe khẽ vang lên trong vực sâu Thiên Tiên Tử.

 

Đó là giọng của Diệp Hiểu Hiểu.

 

Ngay sau đó, trên lôi dài lập tức mọc lên vô số Thiên Tiên Tử thật lớn, bao trùm lấy cả tòa lôi đài, trong đó cả cả vẻ mặt hoảng sợ của Thi Hồng bên trong.

 

Mọi người đều bị cảnh tượng huyền huyễn này hấp dẫn ánh mắt.

 

Nhưng Diệp Thần Phi lại bỗng nhiên nhìn lên trời.

 

Sau lưng hư không có một thứ sức mạnh cực lớn đang đến gần.

 

“Đại thiên thần ư?”

 

“Không ngờ lại đến sớm”.

 

Đấu trường Bình Dương.

 

Trên lôi đài là vô số Thiên Tiên Tử đang nở rộ.

 

Cùng với cơn gió nhẹ, mùi hoa nhàn nhạt nhanh chóng bay về phía những ngóc ngách của đấu trường.

 

Dần dà, một vài người tu vi khá bình thường, hai mắt đã bắt đầu mơ màng, có sự vui sướng khó hiểu, nhưng chẳng biết tại sao lại giống đang chìm vào sợ hãi vô tận.

 

Thạch Hào Kiệt trên đài cao cũng ngửi được mùi hoa này.

 

Ông ta nhíu mày, bàn tay to vung lên, gió mạnh hiện ra thổi tan mùi Thiên Tiên Tử.

 

Lúc này, những người chìm vào mơ mạng mới dần lấy lại tinh thần, vẻ mặt hoảng sợ.

 

Thế nhưng sau một thoáng tỉnh táo, mùi hoa đó lại bắt đầu lan tới.

 

Thạch Hào Kiệt cau mày, nếu cứ tiếp tục thế này, những người trong đấu trường sẽ chìm vào trong mộng cảnh.

 

“Được rồi, ta tuyên bố trận này người thắng là Hầu Nữ Diệp Hiểu Hiểu!”

 

Cuối cùng ông ta cũng không nhịn được lên tiếng.

 

Nhưng Thiên Tiên Tử lôi đài vẫn rực rỡ và xinh đẹp như thế.

 

“Giản các chủ, bảo con bé dừng lại đi, nếu không ta sẽ đích thân ra tay”, Thạch Hào Kiệt trầm giọng nói, ánh mắt lại nhìn về phía Diệp Thần Phi bên này.

 

Lúc này, Diệp Thần Phi mới chuyển dời ánh mắt từ trên trời xuống dưới.

 

Hắn đã tin rồi, ngay lúc nãy thôi, một hơi thở hết sức quái dị đã đi tới bầu trời bên trên đấu trường.

 

Nó ẩn nấp sau hư không, quan sát những chuyện đã xảy ra giữa sân đấu.

 

“Đó thật sự là đại thiên thần ư?”

 

Diệp Thần Phi khó hiểu, bởi vì theo hắn thấy, kẻ đó cũng chỉ đâu đó tầm Độ Kiếp trung kỳ mà thôi.

 

Theo thông tin được ghi trong sách cổ, thực lực của đại thiên thần chắc chắn không chỉ là như thế.

 

Hắn quyết định chờ thêm một chút nữa xem sao, đằng nào sau trận quyết chiến này đại thiên thần cũng sẽ đi xuống.

 

“Diệp đại nhân, ngài xem”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK