Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Phùng Hạ đổi tới đổi lui rồi bỗng nhiên quỳ lên trước nói: "Ta nói cho cô biết, Diệp Thần Phi kia chính là một con ác quỷ! Hợp tác với hắn chắc chắn sẽ chẳng có chỗ tốt gì!"

 

"Dù ngươi có vì hắn mà chinh phục thiên hạ thì chắc chắn tương lai cũng sẽ rơi vào một kết cục thảm thiết!"

 

"Cô, bạn cô hay thuộc hạ của cô rất có khả năng sẽ không giữ nổi Kim Đan của mình!"

 

"Ta chính là một ví dụ rõ ràng!"

 

Ông ta cố gắng khuyên nhủ với vẻ hết sức chân thành, quả thật khiến người nghe rớt nước mắt, sẽ phải nghĩ rằng rốt cuộc thì tên Diệp Thần Phi kia phải là một người tàn nhẫn cơ nào!

 

"Xem ra, ông cũng đã nói như vậy với những người chống đối Thiên Loan Điện và chống đối nhà họ Diệp?", cô gái trước mặt bỗng nhiên mở miệng nói.

 

Phùng Hạ sửng sốt rồi cúi đầu nặng nề nói: "Những gì ta nói đều là sự thật!"

 

"Cô có thể không để trong lòng, nhưng đến lúc đó bị Diệp Thần Phi kia tá ma giết lừa thì cũng đừng hối hận!"

 

Tiếng gió càng lúc càng lớn.

 

Cô gái bỗng dưng cười.

 

"Ông có biết ta là ai không?", nàng hỏi.

 

Phùng Hạ gật đầu: "Biết, cô là điện chủ vĩ đại của Thiên Loan Điện, là một truyền kỳ không địch thủ mấy năm gần đây!"

 

Cô gái khẽ lắc đầu.

 

"Ta tên Diệp Hoàng, là con gái của Diệp Thần Phi!"

 

"Ta nghĩ rằng chắc cha sẽ không làm ra cái việc tá ma giết lừa ấy đối với mình đâu nhỉ?"

 

Phùng Hạ bỗng ngẩng phắt đầu lên, ánh mặt trời lúc sáng lúc tối song lúc này cuối cùng ông ta cũng thấy rõ được gương mặt nàng.

 

Một khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành!

 

Nhưng nó lại khiến ông ta rét run.

 

Ánh kiếm lóe lên.

 

Một cái đầu chợt bay lên không.

 

Diệp Hoang thu kiếm đứng thẳng, ở trước mặt nàng, tu sĩ Kim Đan đã giống y như một con kiến.

 

Giết chết ông ta cũng chẳng cần tốn bao nhiêu công sức.

 

Tự mình đến chẳng qua là vì Phùng Hạ là nhân vật nòng cốt trong lực lượng chống đối ở thành Lâm Giang thôi.

 

Nhưng không ngờ ông ta lại có gút mắc sâu xa với cha.

 

Nàng nhìn bầu trời đằng xa, năm luồng sáng nhỏ có màu sắc rực rỡ giống như một đóa hoa đang hé nở xuất hiện giữa trán lóe lên quầng sáng mỏng manh.

 

Đó là ánh nắng rực rỡ mà nàng đã bắt được ở trên chín tầng trời.

 

Mỗi một luồng đều đại biểu cho một loại kiếm ý cực mạnh trên đời này.

 

Mấy năm qua, hễ là người từng gặp mấy luồng kiếm ý đó thì không một ai có thể sống sót.

 

"Cha, giờ người đang ở nơi nào?"

 

"Phải chẳng vẫn đang dõi theo con..."

 

Trên khuôn mặt tuyệt sắc của Diệp Hoàng lộ ra vẻ nhớ nhung.

 

Nàng tin rằng cha vẫn đang chú ý đến mình, dù cho cả hai cách xa nhau cả mấy ngàn cây số thì người cũng có thể làm được điều đó.

 

Từ sự trưởng thành trong mấy năm nay, cứ hết kẻ mạnh này đến kẻ mạnh khác ngã xuống dưới chân nàng. Song Diệp Hoàng lại biết cha mình mạnh đến mức nào.

 

Dù giờ mình đã là tu sĩ Hợp Thể Kỳ, nếu mượn kiếm ý Cửu Thiên thì sẽ có cơ hội giết chết đại năng Độ Kiếp Kỳ.

 

Nhưng vẫn chẳng thể với đến cha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK