Nếu người của Trung Châu có ở đây thì họ nhất định sẽ tránh xa, bởi vì nhóm người này chính là cao thủ của thánh địa Thiên Toán đến từ Trung Châu, hoàn toàn không thể trêu vào.
Người đi đầu là một thanh niên mày kiếm mắt sáng, hắn ta xung phong liên tục đánh về phía con chim lửa kia, làm tiêu hao thể lực của nó.
Đó là người được thánh địa Thiên Toán phái tới tham gia trận chiến Thiên Mệnh, thánh tử Lân Bằng.
Một lát sau, hơi thở của con chim lửa yếu đi rất nhiều, không bao lâu nữa sẽ có thể bỏ nó vào túi.
“Diệp Hoàng tỷ lại đây nhanh lên, ở đây có một con lớn lắm này!”
Bỗng nhiên có một giọng nói vọng lại từ phía đối diện.
Ngay sau đó, một bóng người xuất hiện trong tầm mắt của họ.
Nàng có mái tóc dài màu đỏ tím, dáng người nhỏ nhắn, khi nàng nhìn thấy nhóm người thánh địa Thiên Toán cũng sững sờ.
Sau đó nàng cười hì hì, đưa tay ra triệu hồi bọt khí màu lam bao trùm con chim lửa, sau đó quay lưng bỏ chạy, chỉ để lại một tràng tiếng cười khiến người ta nghiến răng nghiến lợi.
Lân Bằng sầm mặt lại.
“Đuổi theo!”
Chim bồ câu tới tay lại bị cướp mất, hắn ta không thể nuốt trôi cục tức này.
Thế là hắn ta dẫn nhóm người sau lưng đuổi theo.
Tốc độ của họ rất nhanh, chỉ chốc lát đã tìm được thiếu nữ kia, mà lúc này nàng đang đưa con chim lửa kia cho một nữ tử khác.
Bên cạnh họ còn có một nhóm người nhìn có vẻ rất bất phàm.
Nhưng Lân Bằng không sợ, họ là thánh địa Thiên Toán.
“Dừng lại!”
Lân Bằng hét lớn một tiếng, âm lượng lớn đến mức khiến địa hoả xung quanh yếu đi mấy phần.
Một số tu sĩ ở xung quanh thấy vậy thì vội vàng tránh xa, nơi này ngày nào cũng có người đánh nhau, họ không muốn bị tai bay vạ gió.
“Làm gì đó?”
Diệp Hiểu Hiểu nhíu mày hỏi.
Lân Bằng hờ hững.
“Đó là hoả tinh do bản thánh tử tìm được, mau trả lại đây!”
Hắn ta lạnh giọng quát, nhóm người thánh địa sau lưng hắn ta cũng giận dữ tiến lại gần, uy áp khổng lồ lập tức phả vào mặt.
“Hử?”
Mấy người nhóm Sói Nữ, Vũ Hồng, Cừu Diệp và Tư Thần Lan cũng trừng mắt nhìn qua, khí thế không hề yếu.
Một cơn lốc dữ dội lấy họ làm trung tâm lan rộng ra xung quanh, ngay lập tức làm tiêu tán địa hoả ở gần đó, các tu sĩ khác ở phía xa thì lùi về sau với vẻ mặt hoảng sợ.
Lần này đều là kẻ khó chơi!
Cảm nhận được uy thế không thua gì mình của đối phương, Lân Bằng sửng sốt, ở nơi này mà cũng có tu sĩ trẻ tuổi mạnh như thế ư?