Cuối cùng, hắn ta cũng một kích đánh trúng.
Có điều, trên mặt U Trạch lại không có vẻ gì là vui vẻ, trái lại còn cau mày.
Cây cổ thụ trước mắt bỗng nhiên bắt đầu tan rã, hóa thành vô số chất lỏng sền sệt màu xanh sẫm nhanh chóng leo lên con dao găm trong tay hắn ta!
U Trạch dứt khoát thả con dao găm ra rồi biến mất.
Khi xuất hiện thêm lần nữa thì hắn ta đã đi tới một chỗ khác.
U Trạch nhìn chất lỏng quỷ dị kia nuốt chửng con dao găm của mình rồi dần xếp đống thành một người.
Phí Đề, lại lần nữa sống sót.
Hai người lẳng lặng nhìn nhau.
"Ta nói mà, hai người họ chắc chắn sẽ đánh nhau".
Thác trưởng lão vuốt râu nói.
Ông ấy đắc ý trước phán đoán chuẩn xác của mình.
"Chúng ta hợp tác đi".
Bên trong tiểu thế giới, U Trạch bỗng mở miệng nói.
Thác trưởng lão lập tức sửng sốt, giựt đứt mất vài cọng râu.
"Được thôi".
Phí Đề cũng nói chuyện, giọng nói của hắn ta cực kỳ khó nghe giống như dùng móng tay cào lên bảng.
Hai người gật đầu rồi đồng loạt đánh ra pháp quyết về phía cái mầm móng kia.
Một đen một xanh hoàn toàn bao phủ lấy nó.
Sự hợp tác của U Trạch và Phí Đề nằm ngoài sự sự đoán của mọi người.
Chẳng ai nghĩ rằng hai người vẫn luôn làm việc một mình trước giờ lại chỉ dùng đôi ba câu nói đã hợp tác với nhau.
Tính ra thì Phó Hoàn Vũ đúng là rất thảm.
Chủ động nói một tràng, cuối cùng còn chết thảm dưới kiếm của Thẩm Ngưng Nguyệt.
Lúc này, bên trong bí cảnh tạm thời chỉ còn lại ba phe.
Diệp Cầm Dao, Thẩm Ngưng Nguyệt và hai người chọn cách hợp tác với nhau là U Trạch với Phí Đề.
Sau khi Diệp Cầm Dao đạt được bí cảnh chi bảo băng tuyết thì cũng đi đến nơi bắt đầu thí luyện bí cảnh, định tiến vào tiểu thế giới khác.
Tâm trạng của những tu sĩ bên ngoài lập tức trở nên căng thẳng.
Bọn họ hy vọng Diệp Cầm Dao chọn bí cảnh Kim hoặc Thổ, vì hai nơi đó đều không có người, mà bảo vật vẫn chưa bị lấy mất, sau khi lấy được nó sẽ là một sự giúp đỡ rất lớn.