Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Minh cũng gật đầu, dù sao thì Thiên Tiên Hội là tâm huyết của đám người họ.  

 

“Aiz”.  

 

Diệp Hiểu Hiểu tựa vào bàn, hai tay khoanh trước ngực, nói: “Ta biết”.  

 

“Nhưng các ngươi có từng nghĩ ở Vĩnh Đông này, Thiên Tiên Hội còn có không gian tiến bộ sao?”  

 

Những lời này khiến mấy người đều im lăng.  

 

Phải, bang Chiến Thần mạnh nhất hoàng thành bây giờ đã bị họ giẫm dưới chân.  

 

Tiếp tục nữa chỉ còn mưu cầu địa vị hoàng thất.  

 

Nhưng điều này sao có thể?  

 

Một lát sau, Diệp Hiểu Hiểu lại mở miệng nói: “Thiên Tiên Hội chỉ cần có chúng ta ở đây, vĩnh viễn sẽ tồn tại”.  

 

“Thế giới Cao Lĩnh Nam Phương rất lớn, rất đặc sắc, cường giả dày đặc như sao, khắp nơi đều có”.  

 

“Ta thừa nhận, chủ yếu là ta muốn về nhà”.  

 

“Nhưng ngay cả khi không có chuyện này, ta cũng sẽ không rụt cổ ở Vĩnh Đông, thế giới lớn của phương nam mới là võ đài chân chính của chúng ta”.  

 

Diệp Hiểu Hiểu nói xong, hai người im lặng hồi lâu.  

 

Thật ra bọn họ cũng còn trẻ, trong lồng ngực đều có hoài bão nơi trời cao biển rộng.  

 

Chôn vùi trong nước Vĩnh Đông xưng vương xưng bá, tuyệt đối không phải lựa chọn cho tương lai bọn họ.  

 

Hồi lâu, Lục Minh nói: “Ngài nói đúng, Thiên Tiên Hội của chúng ta đúng là nên leo tới võ đài lớn hơn”.  

 

“Nhưng thời gian này cũng hơi vội chút, rất nhiều chuyện đều không kịp bố trí ổn thỏa”.  

 

“Ví dụ như chúng ta đến phương nan, phải mang bao nhiêu người, và mang những ai đi?”  

 

Diệp Hiểu Hiểu xua tay nói: “Ta nghĩ xong rồi”.  

 

“Tin tức này đã nói với những người ban đầu đã dốc sức làm với chúng ta, muốn ở thì ở, muốn đi thì đi”.   

 

Lục Minh cau mày: “Nhưng nếu tầng lớp cấp cao đều đi hết, Thiên Tiên Hội ở đây e rằng sẽ lập tức sụp đổ”.  

 

Thiên Tiên Hội còn quá trẻ, bây giờ cũng chỉ dựa vào thực lực cường đại của tầng cấp cao một tay dựng lên.  

 

Nếu bọn họ đều đi, đoán chắc chưa đến mấy ngày sẽ giải tán, hoặc là bị những bang hội khác nuốt hết.  

 

Nhưng Diệp Hiểu Hiểu nói: “Trước khi đi, ta sẽ chào hỏi hoàng đế Vĩnh Đông, đảm bảo Thiên Tiên Hội tồn tại”.  

 

Nội tâm Lục Minh khẽ kinh hãi.  

 

Ngoại giới đã sớm suy đoán, tiên chủ và hoàng thất Vĩnh Đông có mối quan hệ tâm đầu ý hợp.  

 

Nhưng bây giờ xem ra có lẽ thân phận của tiên chủ còn đáng sợ hơn trong tưởng tượng.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK