Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Mùi thơm nhẹ nhàng quanh quẩn xung quanh Diệp Khiêm.  

 

Dưới cái ôm của Tiểu Y, tâm trạng nôn nóng bất an của hắn ta bắt đầu dần bình tĩnh lại.  

 

Hắn vô thức nâng tay lên, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại kia.  

 

Bầu không khí lập tức trở nên mập mờ.  

 

Trên mi tâm Diệp Khiêm đột nhiên xuất hiện hai chữ to loé lên kim quang rực rỡ.  

 

Sơn Hà!  

 

Diệp Khiêm lập tức cảnh giác, cảm giác phơi phới trong lòng lập tức biến mất, hắn đứng phắt dậy.  

 

Hắn nhìn chằm chằm Tiểu Y trước mặt, kim quang rực lên trên người, một luồng chính khí cuồn cuộn xuất hiện.  

 

Nụ cười trên mặt Tiểu Y dần biến mất theo kim quang.  

 

“Huynh yêu rồi”.  

 

Lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên bên cạnh Diệp Khiêm.  

 

Hắn quay đầu nhìn lại, một thiếu nữ có mái tóc dài màu đỏ tím đang nằm trên bàn, hai chân đung đưa trong không trung.  

 

Cô bé chồng cằm, đôi mắt như trăng khuyết, cười tươi nhìn Diệp Khiêm.  

 

“Chậc chậc, không ngờ là huynh cũng có lúc động lòng đấy…”  

 

Diệp Hiểu Hiểu nói.  

 

“Hiểu Hiểu?”  

 

Lúc này, Diệp Khiêm mới lấy lại tinh thần, thì ra mọi thứ khi nãy đều là cô bé gây ra.  

 

“Muội trở về từ bao giờ đấy”.  

 

Diệp Khiêm lại ngồi xuống một lần nữa.  

 

“Hì hì”.  

 

Diệp Hiểu Hiểu đứng dậy, cô bé ngồi xuống đối diện Diệp Khiêm, đặt tay lên mi tâm hắn, thở dài nói: “Huynh tàn nhẫn quá, không ngờ lại khắc chữ vào trong cơ thể mình”.  

 

Khi nãy, những chữ này đã phá tan mộng cảnh của nàng ta.  

 

“Đã sáu năm rồi mà muội vẫn thích nghịch phá như thế!”  

 

Diệp Khiêm đẩy tay Diệp Hiểu Hiểu ra, đột nhiên bị trêu đùa, trên mặt hắn đầy vẻ trách móc.  

 

“Làm gì có”.  

 

Diệp Hiểu Hiểu ôm chân, hóng hớt hỏi: “Này, nói muội nghe xem cô gái kia là ai? Huynh thích gì ở người ta?”  

 

“Đừng nói bậy!”  

 

Diệp Khiêm vội vàng nói: “Bây giờ nàng là giáo viên của thư viện, chúng ta chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới thôi”.  

 

“Xì”, Diệp Hiểu Hiểu tỏ vẻ khinh thường: “Thái độ của huynh khi nãy rõ ràng là thích nàng, đây là chuyện rất bình thường mà, huynh căng thẳng cái gì”.  



“Ta có căng thẳng đâu, hơn nữa đó là ảo cảnh mà muội cố tình làm ra mà!”, Diệp Khiêm lớn tiếng phản bác. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK