Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một quả cầu ánh sáng bắn tới lại bị cô ta chẻ đôi, hóa thành hai nửa lao ra sau.  

 

Ngọn lửa thoáng chốc bùng lên sau lưng Thẩm Ngưng Nguyệt ánh lên người khiến cô ta trông như một vị chiến thần.  

 

Phó Hoàn Vũ đánh ra mấy quả cầu ánh sáng đều bị Thẩm Ngưng Nguyệt chẻ làm đôi một cách dễ dàng.  

 

Trong mắt của hắn ta lộ ra vẻ nghiêm trọng, hai tay siết chặt cán búa, cây búa rêu răng rắc rồi lại biến về hình dáng cũ.  

 

Sau đó, Phó Hoàn Vũ chợt hét to rồi nhảy bật lên.  

 

Hắn ta múa may cây búa, xung quanh tỏa ra ánh sáng chói mắt, dùng sức đập thẳng về phía Thẩm Ngưng Nguyệt.  

 

Thẩm Ngưng Nguyệt tay cầm trường kiếm, tập trung đối phó.  

 

Hai người trực tiếp lao vào nhau.  

 

"Đùng!"  

 

Đất trời như cộng hưởng, trong tiểu thế giới chợt tỏa ra ánh sáng vô cùng chói mắt, thậm chí còn khiến cho mọi người bên ngoài không mở mắt ra được.  

 

Mãi một lúc lâu sau, ánh sáng chói mắt kia mới dần biến mất.  

 

Mọi người hé mắt ngó thì sắc mặt lập tức thay đổi!  

 

Dáng người cao to của Phó Hoàn Vũ gần như bao phủ Thẩm Ngưng Nguyệt.  

 

Nhưng sau lưng hắn ta lại có một thanh trường kiếm xỏ xuyên qua tim.  

 

Máu tươi nhuộm đỏ áo ngoài màu trắng của hắn ta.  

 

Trường kiếm chậm rãi rút về, cơ thể của Phó Hoàn Vũ cũng rớt xuống từ trên không, rơi vào dòng dung nham sôi sùng sục bên dưới.  

 

Mặt mày Thẩm Ngưng Nguyệt vẫn lạnh nhạt, ánh mắt lạnh lẽo như băng, không có chút tình cảm nào.  

 

"Người đầu tiên".  

 

Cô ta nhàn nhạt nói.  

 

Sau đó, Thẩm Ngưng Nguyệt cất trường kiếm đi rồi xoay người rời khỏi đây.  

 

Trông phương hướng thì chắc là đi về phía bí cảnh chi bảo trong tiểu thế giới dung nham. Dù sao, nơi này cũng đã đến gần với trung tâm.  

 

Vả lại, chắc giờ người được Thần chọn trong những tiểu thế giới khác cũng sắp lấy được bí cảnh chi bảo rồi.  

 

Cơ thể và cây búa của Phó Hoàn Vũ hoàn toàn biến mất trong dòng dung nham nóng chảy.  

 

Trong một căn phòng của đế quốc Sùng Quang, một đám người nhìn quầng sáng trước mặt với vẻ mặt giận dữ đầy đau thương.  

 

"Người của Vạn Bảo Các cũng tàn nhẫn quá rồi!"  

 

Một người nổi giận quát.  

 

Trận chiến lần này cũng không phải một trận đấu sống còn, nhưng Thẩm Ngưng Nguyệt lại đến với mục đích giết người!  

 

"Chúng ta đi tìm họ!"  

 

Có người tức điên muốn đi tìm người của Vạn Bảo Các hỏi tội.  

 

"Bỏ đi!"  

 

Lúc này, một người mặc long bào màu vàng đứng dậy nói.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK