Thẩm Thiên Minh thở dài: “Đại chấp sự, ta đã nói rất nhiều lần, bên đó xuất hiện một nhân vật rất giỏi, hơn nữa đã thống nhất liên minh Cửu Thành, chúng ta không chuẩn bị thì không thể tùy tiện qua đó!”
“Chính là cái người nhà họ Diệp đó?”, đại chấp sự hỏi.
Thẩm Thiên Minh gật đầu: “Mấy năm nay, chính mắt ta chứng kiến nhà họ Diệp phát triển”.
“Thật sự không phải chuyện người bình thường có thể làm được, thực lực của gia chủ nhà họ Diệp Diệp Thần Phi, cho dù bây giờ ta đã sắp bước vào Độ Kiếp Kỳ cũng không thể nhìn thấy độ cao của hắn rốt cuộc ở đây!”
“Nếu như các người không tin, hoàn toàn có thể tự đi dò xét!”
Vẻ mặt Thẩm Thiên Minh nôn nóng.
Những năm nay, hắn ta ở thành Túc bí mật chuẩn bị tháp Khởi Nguyên chín tầng thứ hai của Vạn Bảo Các.
Mỗi ngày nhà họ Diệp đều như vậy, ước chừng có hai con em dòng chính xuất phát, sáu năm liền đoạt được toàn bộ Cửu Thành.
Hắn ta đã từng nhìn qua Diệp Hoàng để lại một nhát kiếm ở thành Hoàng Diệp, loại khí tức hủy diệt kia khiến hắn ta rợn cả tóc gáy!
Mà khi đó, lúc Diệp Hoàng chém ra một kiếm, cô bé mới là tiểu tu sĩ Trúc Cơ Kỳ!
Có thể tưởng tượng được, cha của cô bé là Diệp Thần Phi kinh khủng đến nhường nào!
“Nếu đã như vậy, tại sao ngươi không bẩm báo với chủ các?”, đại chấp sự hỏi.
“Ta nói rồi, rất nhiều lần! Nhưng…”
Thẩm Thiên Minh cúi thấp đầu: “Phản ứng của chủ các thật ra không khác gì mấy người, bọn họ cũng không tin, một thế lực nhỏ yếu nơi biên thùy, trong mấy năm có thể uy hiếp được Vạn Bảo Các sao”.
“Bọn họ cảm thấy ta còn quá trẻ, phán đoán có sai lầm, cho nên vẫn không có phái người qua”.
Nói xong, trong phòng yên tĩnh.
Phương các chủ “xì” một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa.
Đại chấp sự thì đang suy tư tính khả năng trong lời nói của Thẩm Thiên Minh.
Nghĩ tới nghĩ lui, ông ta vẫn cảm thấy khả năng gần như là không.
Từ xưa đến nay, quả thật có thế lực nhanh chóng quật khởi, nhưng cơ bản bọn họ đều ở Trung Châu, nơi đó địa linh nhân kiệt, tạo hóa phong phú.
Nhưng Cửu Thành…
Vẫn còn quá nghèo, không thể chống đỡ nổi một thế lực như vậy xuất hiện, hơn nữa thời gian thật sự quá ngắn.
Năm sáu năm mà thôi, bế quan một lần cũng dài hơn thời gian này.
Nhưng thằng bé Thẩm Thiên Minh này vẫn khá hiểu biết, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện lấy lòng mọi người.
Có lẽ thật sự phải đi dò xét một phen.
Dường như cảm nhận được dao động của đại chấp sự, Thẩm Thiên Minh nói: “Cách trận chiến Thiên Mệnh còn có bốn ngày, chúng ta có thể đi đến đó, xem thì biết!”
“Nhà họ Diệp kia thật sự không dễ chọc!”
Hắn ta kiên định nói.
“Nhà họ Thẩm chúng ta từ lúc nào bị dọa sợ mất mật dễ dàng như vậy?”