Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Một người trông có vẻ trưởng thành trầm giọng nói.  

 

“Hoa Nhung ca, rõ ràng A Phấn đã có được tư cách này, kết quả trước cuộc thi lại bị một người lạ thay thế, ta nhất định phải đi hỏi Các chủ đại nhân!”, Thiệu Đạt tức giận nói.    

 

“Đệ tưởng rằng ở Vạn Bảo Các do đệ quyết định hả?”  

 

Hoa Nhung lớn tuổi hơn quát: “Các chủ đại nhân quyết định như vậy, chắc chắn là có lý của mình, chúng ta cứ làm theo là được!”  

 

“Hơn nữa, chẳng phải ông ấy cũng nói rồi ư, sẽ bù đắp cho A Phấn”.  

 

“Bù đắp?”  

 

Thiệu Đạt cười lạnh lùng nói: “Bù đắp cái gì, có thể quý giá hơn Thiên Thần dịch không? Hay là có thể được đại thiên thần chọn trúng!”  

 

Lúc này, người bên cạnh Hoa Nhung bỗng nhiên bật cười: “Được đại thiên thần chọn trúng? Thế mà ngươi cũng nói ra được những lời trong mơ như vậy hả?”  

 

“Hoắc Nhất Ninh, ngươi”.  

 

“Chẳng phải là ngươi sợ sau khi A Phấn bị ra khỏi cuộc chơi, thì sẽ không lừa được thiên thần dịch từ chỗ hắn ư”, Hoắc Nhất Ninh ngắt lời hắn.  

 

Thiệu Đạt sầm mặt: “A Phấn, là bạn thân của ta!”  

 

“Đúng, một ‘người bạn thân nhất’ cả ngày bị ngươi lợi dụng thôi, ngươi tưởng chúng ta đều mù hết hả?”, Hoắc Nhất Ninh tỏ vẻ mặt chế nhạo.  

 

Nhất thời Thiệu Đạt không nói được gì, tất cả những người ngồi đây đều không phải kẻ ngốc, những chuyện xảy ra hàng ngày, bọn họ đều thấy rất rõ.  

 

Lúc này, một cô gái cầm chơi con dao găm khác cười nói: “Nếu thực lực của người mới này không yếu, không làm vướng chân chúng ta, ta cũng không có ý kiến gì”.  

 

“Sao có thể không yếu chứ?”, Thiệu Đạt xòe hai tay: “Ta đã nghe ngóng được người đó là thân thích của các chủ, rõ ràng là nhờ vào quan hệ”.  

 

Đột nhiên cửa chính của căn phòng vang lên tiếng gõ cửa.  

 

Sau đó một cái đầu nho nhỏ có bộ tóc màu tím đỏ từ bên ngoài thò vào.  

 

“Xin hỏi, đây là nơi tập trung của người tham gia thi đấu Vạn Bảo Các phải không?”  

 

Chính là Diệp Hiểu Hiểu.  

 

Cô bé xuất hiện khiến trong phòng lập tức yên tĩnh.  

 

Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn vào khuôn mặt cô bé.  

 

Có ánh mắt nhìn dò xét, có nghi hoặc, có thờ ơ, cũng có chê ghét.  

 

Trong bầu không khí này, Diệp Hiểu Hiểu chậm rãi rụt cái đầu nhỏ lại.  

 

Lát sau lại thò vào lần nữa.  

 

“À, Hoa Nhung có ở đây không?”  

 

Hoa Nhung lớn tuổi hơn đứng lên: “Ta là Hoa Nhung, ngươi là…”  

 

Diệp Hiểu Hiểu thở ra một hơi, tiến cả người vào phòng, sau đó lấy ra một lệnh bài đưa cho Hoa Nhung: “Là Giản Giản Tinh Tuyền, đúng, ông ta bảo ta đến đây”.  

 

Mọi người lập tức chắc chắn thì ra tiểu nha đầu này chính là người tham gia thi đấu mới đến.  

 

Xem ra cũng còn nhỏ quá!  



Chắc chắn không phải đến làm trò cười chứ? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK