Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Vũ Hồng cười nói: “Người thống trị của nước Vĩnh Đông, bề ngoài thì là hoàng đế Vĩnh Đông, nhưng thực tế vẫn luôn là Thiên Cơ Cốc”.  

 

“Cũng là vì ta trở thành truyền nhân của Thiên Cơ Cốc nên hắn mới được ngồi lên vị trí đó”.  

 

“Những năm nay, hắn ở vị trí cao, tâm tư sớm đã có dao động, chúng ta vừa hay định thay thế hắn”.   

 

Diệp Thần Phi hiểu ra, quan hệ trong gia tộc hoàng thất không thể nhìn bằng ánh mắt bình thường.  

 

Nhưng kết quả này cũng chính là điều hắn suy đoán.  

 

“Vậy chắc chắn ngươi có cách có thể lấy được một vài công pháp cấp cao của pháp sư thiên mệnh, chiến sĩ thú linh chứ?”, Diệp Thần Phi hỏi.  

 

Khi ở cửa khẩu Bình Dương hắn đã thấy rất nhiều công pháp và thư tay liên quan đến phương pháp tu luyện hai loại này, phát hiện bộ phận nào đó trong đó thực sự có chỗ có thể áp dụng.  

 

Năm năm, vừa hay có thể để hắn hoàn thiện phần sau của Nguyên Thủy Công.  

 

“Hoàn toàn không vấn đề gì!”  

 

Vũ Hồng nói: “Bắt đầu từ bây giờ, chỉ cần ngài dặn dò, chỉ cần nước Vĩnh Đông có, thì ta sẽ dốc hết sức làm được cho ngài!”  

 

Đây là lời dặn dò của lão Thiên Cơ trước đi khi.  

 

Diệp Thần Phi gật đầu: “Vậy thì mang đến toàn bộ công pháp cấp cao mà các ngươi có đến đi”.  

 

“Ngoài ra”.  

 

Diệp Thần Phi nhìn Cốc U Lan bên cạnh: “Mỗi ngày chuẩn bị thêm một số nguyên liệu khác nhau, cho cô bé luyện tay”.  

 

“Yêu thú bát phẩm cửu phẩm đều được, ta không kén chọn”.  

 

Vũ Hồng giật khóe mắt, nhưng vẫn cung kính nói: “Xin tuân theo lời dặn của tiền bối”.  

 

Lúc này, Diệp Hiểu Hiểu nhảy ra: “Đại bá, có phải người lại muốn đọc sách không?”  

 

“Vậy cháu phải làm thế nào?”  

 

Diệp Thần Phi nhìn cô bé, suy nghĩ nói: “Cháu tiếp tục tu luyện cho tốt, khoảng năm năm sau, chúng ta chắc phải về thành Vân Tiêu rồi”.  

 

“Đừng để đến lúc đó khiến các ca ca tỷ tỷ chê cười cháu”.  

 

Diệp Hiểu Hiểu vỗ ngực: “Đại bá, người yên tâm đi, cháu nhất định sẽ dùng thực lực nói với bọn họ, đi theo người mới có tiền đồ nhất!”  

 

Diệp Thần Phi cạn lời, nghĩ thầm cháu dẹp đi, đưa theo một mình cháu đã đủ rồi, thêm mấy đứa nữa, thì ta thành bảo mẫu thật mất.   

 

“Tiền bối”.  

 

Bỗng nhiên, Vũ Hồng cười nói: “Tiểu công chúa này của ngài, nếu muốn rèn luyện, thì ta biết có mấy chỗ rất tốt”.  

 

Nước Vĩnh Đông không có gì khác, nhưng có vô cùng nhiều bí cảnh, rất thích hợp cho người trẻ rèn luyện”.  

 

Diệp Thần Phi gật đầu, như vậy cũng tốt, tránh cho cô bé lại rảnh rỗi gây chuyện.  

 

Sau đó, hắn lướt nhìn tu vi của Vũ Hồng.  

 

Hơn hai mươi tuổi, hợp thể trung kỳ, đây là thiên tài còn thiên tài hơn đám người Thẩm Thiên Minh, Trương Đông.  

 

Vừa hay Diệp Thần Phi chỉ vào Vũ Hồng, nói với Diệp Hiểu Hiểu: “Giao thêm cho cháu một nhiệm vụ, đợi khi ta xuất quan, ít nhất cháu phải giao đấu với hắn mà không thua”.  

 

“Nếu không, ta sẽ không đưa cháu về thành Vân Tiêu, tránh làm ta mất mặt”.  

 

Vũ Hồng liền ngẩn người, sao đột nhiên lại kéo mình vào.  

 

Nhưng hắn cười thầm trong lòng, nha đầu trước mặt này mới chỉ là thực lực Trúc Cơ đỉnh phong thôi, trong năm năm, làm sao có thể ngang hàng với hắn ta?  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK