Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây chắc chắn là cách khích lệ của tiền bối.

 

“Tiểu công chủ, ngươi phải cố gắng đấy”, Vũ Hồng cười nói.

 

Diệp Hiểu Hiểu nhăn mũi: “Hừ, hắn ta?”

 

“Cứ đợi đi, ta nhất định sẽ thắng hắn ta!”

 

“Tốt, ngươi cố lên, ha ha ha!”, Vũ Hồng cười lớn, cảm thấy tiểu nha đầu này thực sự rất đáng yêu.

 

Diệp Thần Phi nhìn Vũ Hồng vui mừng.

 

Hy vọng năm năm sau, hắn còn có thể vui như vậy.

 

Sau đó, Diệp Thần Phi ở lại trong hoàng thành Vĩnh Đông.

 

Dưới sự dẫn dắt của Vũ Hồng và lão Thiên Cơ, đại trận hoàng thành được xây dựng lại, giống như trước nay chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.

 

Nhưng đối với người trong hoàng thành mà nói, ngày hôm nay đúng là ác mộng.

 

Đầu tiên là đại trận được xưng là mãi mãi bất diệt bị vỡ tan, hoàng đế Vĩnh Đông thân chinh, bị người khác đánh tan tành, ngay cả thuyền chiến Cửu Thiên cũng nổ tung.

 

Bọn họ cho rằng hôm nay là ngày tận thế!

 

Nhưng ai có thể ngờ, ngày hôm sau, đại trận lại được dựng lại, cựu hoàng đế Vĩnh Đông đi xuống thần đàn, đại hoàng tử đăng cơ, trở thành tân hoàng đế Vĩnh Đông.

 

Trật tự của hoàng thành nhanh chóng được trở lại bình thường, dường như thời gian đáng sợ của hôm qua không còn tồn tại.

 

Giống như đã mơ ác mộng đáng sợ.

 

Nhưng cùng với thời gian trôi, mọi người phát hiện, vẫn xảy ra vài thay đổi nho nhỏ.

 

Ví dụ, đột nhiên trong hoàng thành bắt đầu hết sức thu thập công pháp.

 

Ví dụ, cấm vệ quân thường xuyên ra ngoài, mỗi lần đều mang về rất nhiều yêu thú khác nhau.

 

Hơn nữa, có người ngẫu nhiên nhìn thấy một đàn gấu giống hệt như đại thiên thần, hoạt động trên bên cung điện.

 

Còn có bên trong hoàng thành xuất hiện một tiểu đội thần bí, bọn họ ra vào các vùng nguy hiểm khác nhau, vui vẻ không biết mệt mỏi, hơn nữa mỗi lần đều sẽ có thu hoạch lớn.

 

Còn thủ lĩnh của tiểu đội thần bí hình như là một cô bé tóc tím đỏ.

 

Thời gian như thoi đưa.

 

Búng ngón tay, thời gian năm năm đã trôi qua.

 

Hai bóng hình cao lớn xuất hiện ở cổng lớn Hoàng Thành.

 

“Cha, cha thực sự muốn đi tìm tân hoàng nói lý ư? Hay là bỏ qua đi”.

 

Người đó trông còn khá trẻ, bất lực nói.

 

“Đương nhiên phải đi rồi!”

 

Một người đàn ông trung niên khác tỏ vẻ mặt đầy bất bình ấm ức.

 

“Cả đời lão tử tôn sùng đại thiên thần, đến cuối cùng lại là một con gấu chưa cai sữa, còn bị người ngoài tóm lên đánh một trận!”

 

“Lần này, lão tử nhất định phải hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc là thế nào!”

 

Nói xong, ông ta sải bước lớn đi về phía cổng thành hoàng thành.

 

Thanh niên nhìn Hoàng Thành hùng vĩ, khẽ thở dài.

 

“Năm năm trước, các ngươi đến cùng với đại thiên thần”.

 

“Không biết bây giờ các ngươi đã mạnh hơn chưa”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK