Diệp Thần Phi cảm nhận được Vũ Hồng đang nhìn mình, hơn nữa ánh mắt có chút kỳ lạ, nên lớn tiếng hỏi.
"À... không có gì, không có gì".
Vẻ mặt Vũ Hồng hơi ngượng, suy nghĩ một chút rồi nói: "Ờm, ta muốn hỏi ngài, còn bao lâu nữa mới có thể rời khỏi Thanh Cổ Cao Lĩnh?"
“Không vội, sẽ sớm thôi", Diệp Thần Phi nói.
Vũ Hồng gật đầu, tiến lên nói: "Tiền bối, thực ra ta còn muốn hỏi ngài, ngài định khi nào sẽ đem số cây Vỡ Lòng kia ra trồng?"
Hắn ta biến chủ đề này trở nên nghiêm túc, để che giấu sự bối rối nhỏ của mình.
Đây quả thực cũng là điều hắn ta luôn băn khoăn.
Đó là hàng vạn cây Vỡ Lòng đấy!
Nếu tất cả được đem đi trồng, vậy thì hoàn toàn có thể chiếm cứ toàn bộ thế giới.
Cần bao nhiêu tháp Khởi Nguyên và cần thế lực to lớn như thế nào mới có thể hoàn thành được đây?
Điều này chắc hẳn cần phải có một kế hoạch cẩn thận, kỹ lưỡng và cực kỳ chi tiết mới được.
"Đợi sau khi ta chuẩn bị mọi thứ xong xuôi", Diệp Thần Phi nói.
Vũ Hồng nghiêm túc gật đầu.
Đây là chuyện lớn, tiền bối quả thực đã có sự chuẩn bị rồi, nhưng không biết, thời gian chuẩn bị này là năm trăm năm? Hay là...ít hơn?
Vũ Hồng không dám nghĩ thêm, hắn ta sợ mình quá tham lam.
Những chuyện các thế hệ đi trước của Thiên Cơ Cốc chưa từng thấy vậy mà hắn ta đã có thể chứng kiến rồi.
Lúc này, ý thức của Diệp Thần Phi đã đến không gian tùy thân của mình.
Nơi đây, hàng vạn cây giống Vỡ Lòng xanh um tươi tốt.
Xung quanh số cây đó và phía trên bầu trời đều chứa chật kín tháp Khởi Nguyên!
Một số hoá thân thần niệm của Diệp Thần Phi đang ngồi bán già bên trong, vẫn đang không ngừng luyện chế tháp Khởi Nguyên.
"Hơn chín vạn rồi..."
Diệp Thần Phi đếm sơ qua, sau đó từ trong Tiểu Thế Giới hướng tầm mắt trở lại.
Đây thực ra là sự chuẩn bị của hắn.
Cây Vỡ Lòng cần dinh dưỡng của Tháp Khởi Nguyên để ngày càng phát triển nhanh hơn.
Cũng giống như phân bón.