Mục lục
Độc Tôn Thiên Hạ - Diệp Thần Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Có cạnh tranh thì mới có thể chọn ra được thiên tài thích hợp nhất, không phải sao?"  

 

Tiểu Y cũng gật đầu.

 

"Đừng làm loạn quá mức".  

 

Diệp Khiêm quay người, chắp tay sau lưng đi về phía đình viện.  

 

"Bất cứ lúc nào gia chủ cũng có thể quay lại, không thể để ngài ấy thấy chúng ta đã biến cả nhà trở nên hỗn loạn được".  

 

"Ta còn muốn xin ngài ấy đích thân đặt tên cho thư viện nữa".  

 

Tiểu Y khẽ mím môi, nhìn bóng dáng cao gầy kia, trong mắt có sự khâm phục và tôn trọng, còn có một chút mến mộ sâu đậm.  

 

"Đã đạt đến Hợp Thể hậu kỳ, mạnh đến mức có năng lực ngang ngửa, vậy mà còn cần cầu xin Diệp Thánh sao?"  

 

"Rốt cuộc gia chủ là sự tồn tại như thế nào?"  

 

Dãy Bàn Long, học viện Thiên Phủ.  

 

Thiên kiêu thế gian đều quy tụ tại đây, chính là mô tả chính xác nhất về thư viện Thiên Phủ.  

 

Có thể người đó là một thiên tài tuyệt đối không ai bì nổi trong gia tộc và tông môn của chính họ.  

 

Nhưng khi bước vào thư viện Thiên Phủ, họ sẽ phát hiện ra rằng, núi cao còn có núi cao hơn.  

 

Có lẽ, ngay cả viện Quân Tử cũng không vào được.  

 

Mà phía trên viện Quân Tử, còn có viện Tứ Quý, viện Tinh Thần và viện Thiên Địa.  

 

Người có thể vào được viện Thiên Địa thì chính là yêu nghiệt trong số yêu nghiệt, nếu trở nên lớn mạnh hơn, đều có thể trở thành sự tồn tại cấp bá chủ.  

 

Viện Thiên Địa không có nhiều học sinh, nhưng bình thường lại rất náo nhiệt, có rất nhiều người muốn xây dựng quan hệ trước với những người sẽ điều khiển thế giới tương lai này.  

 

Nhưng hôm nay, trong viện Thiên Địa lại yên tĩnh một cách kỳ lạ.  

 

Góc sân tao nhã độc đáo được bao phủ bởi sương mù mờ ảo trước kia, bây giờ lại toát ra ánh sáng màu đỏ sẫm nhàn nhạt, nhìn thoáng qua khiến người ta cảm thấy khiếp sợ vô cùng. Không dám nhìn chằm chằm quá lâu.  

 

Dường như ánh sáng đỏ sẫm đó giống như một vòng xoáy kỳ lạ, có thể cuốn linh hồn của người ta lôi đi.  

 

Đột nhiên, một bóng người vội vã chạy vào.  

 

Nàng ấy nhìn khắp xung quanh, sau khi nhìn thấy màu đỏ sẫm mờ nhạt trên bức tường thì đồng tử đột nhiên co rút lại.  

 

"Không, Cầm Dao, không..."  

 

Nàng ấy đưa tay ra, ấn vào tường.  

 

Chẳng mấy chốc, những màu đỏ sẫm mờ nhạt đó lan ra toàn thân dọc theo cánh tay, quấn lấy cả người nàng ấy vào trong.  

 

Sau đó, cảnh tượng trong tầm nhìn của nàng ấy cũng thay đổi.  



Không còn khung cảnh vắng lặng của đình viện lúc nãy, khắp nơi toàn là thi thể, máu chảy thành sông. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK