Quý Miên Miên: "Nãy em đăng ăn vải."
Yến Thanh Ti thở phào, như thế này còn được.
"Em quyết định ở lại đó thật sao?"
Quý Miên Miên vui vẻ nói: "Chị, chị không biết đâu, ở đây thích cực, vừa rộng rãi vừa có người phục vụ, nhất là... còn không cần trả tiền thuê nhà nữa đó, tốt quá đi!"
Yến Thanh Ti há mồm, lời chuẩn bị nói ra cũng đành nuốt ngược vào.
Bởi vì tự nhiên cô thấy thương cảm cho Diệp Thiều Quang quá! Tên đó.. cũng thật đáng thương, gặp phải Quý Miên Miên quả thật là rất đáng thương.
Yến Thanh Ti còn đang định bảo nếu Quý Miên Miên có bị bắt nạt thì nói với cô, cô sẽ trả thù cho, nhưng mà dường như... không cần. Ngược lại, Yến Thanh ti còn cảm thấy Diệp Thiều Quang thích một cô gái như Quý Miên Miên cũng thật... không dễ dàng!
Cũng là đáng đời anh ta!
Trên đời này thứ gì cũng đều có khắc tinh của nó, có lẽ Quý Miên Miên chính là khắc tinh của Diệp Thiều Quang rồi.
Yến Thanh Ti nói: "Lãnh Nhiên ở ngay bên cạnh, nếu có chuyện gì thì tìm cậu ta."
"Vâng, em biết rồi, chị đừng lo lắng, có lịch làm việc gì chị cứ báo em nhé!"
"Được."
Lại dặn dò mấy câu, yêu cầu Quý Miên Miên không được tùy tiện ngủ với người ta rồi Yến Thanh Ti mới tắt di động. Trong lòng cô thở phào, rốt cuộc Quý Miên Miên cũng không đến nỗi khiến người khác lo lắng chết.
Chẳng qua là, xem ra sau này Diệp Thiều Quang còn phải chịu khổ nhiều! Cứ từ từ mà tận hưởng đi!
...
Hai ngày nay, tinh thần Yến Thanh Ti có chút không ổn, bình thường thì hay thất thần, cũng ăn rất ít. Có lúc theo Nhạc phu nhân đi mua đồ, đi siêu thị mà vừa quay đi đã không thấy người đâu làm Nhạc phu nhân bị dọa cho hết hồn, có đi ra cửa cũng phải nắm chặt tay Yến Thanh Ti mới được.
Hình ảnh này bị người chụp lại được rồi đăng trên mạng, không ít người nói tình cảm của Yến Thanh Ti với mẹ chồng tương lại thật tốt, như vậy chắc là sắp kết hôn rồi.
Buổi tối, Nhạc Thính Phong không chịu nổi, kéo Yến Thanh Ti lên giường, ngồi đối diện với cô.
Anh nói: "Nay thời gian vẫn còn sớm, hai ta nói chuyện nghiêm túc một chút, nói cho anh biết gần đây em làm sao vậy? Chuyện của em anh vốn không muốn ép buộc em phải nói ra, nhưng nếu em cứ như thế này chắc mẹ sẽ đưa em đi khám bác sĩ đấy."
Yến Thanh Ti xoa trán: "Thật ra cũng không có gì, chẳng qua dạo gần đây em quá nhàn rỗi, nghĩ hơi nhiều. Chẳng qua là..."
Yến Thanh Ti không muốn lừa dối Nhạc Thính Phong, nhưng lại không muốn nói toàn bộ mọi chuyện cho anh biết.
Chuyện Nhạc phu nhân bị thương vẫn là một cái gai trong lòng Yến Thanh Ti, cô không muốn để hai người họ phải chịu thêm bất kỳ tổn thương nào nữa.
Nhạc Thính Phong thở dài một tiếng, đưa tay sờ trán Yến Thanh Ti: "Là bởi vì chuyện của mẹ vợ đúng không?"
Chuyện có thể khiến Yến Thanh Ti phiền lòng cũng chỉ có thể là chuyện này, cho tới bây giờ những chuyện khác đều không khiến cô phiền lòng như thế.
Yến Thanh Ti gật đầu một cái: "Thân thế của mẹ em... có lẽ có vấn đề."
Nhạc Thính Phong do dự một hồi: "Có phải trước đây mẹ em có nói bà và ông ngoại của em đã mất sớm."
Yến Thanh Ti gật đầu: "Đúng, mất sớm, trước khi em được sinh ra thì họ đã qua đời rồi. Em chưa từng được gặp họ, khi em còn bé, mẹ đã từng đưa em đi thăm mộ."
Nhạc Thính Phong để Yến Thanh Ti ngồi cạnh mình, ôm lấy cô: "Vậy mẹ em có từng nói gì về ông bà ngoại hay không?"
Yến Thanh Ti lắc đầu: "Không nói rõ, chỉ nói ông bà ngoại là người rất tốt, tiếc là mất quá sớm. Em không ở cạnh ông bà, thậm chí còn không biết ông bà ngoại trông như thế nào."