“Đó là giả, người thật đã lọt vào tay họ rồi.” Thanh âm của Hạ An Lan rét lạnh, trên mặt ông không còn vẻ bình tĩnh nữa mà toàn là âm u và sát khí.
Ngự Trì lập tức hiểu ra, những người kia cũng thật lớn gan, còn dám bắt phu nhân lại rồi đưa một người giả tới đây.
Người giả kia… không phải muốn ám sát tiên sinh sao?
Bảo vệ Hạ An Lan là mục đích sống của Ngự Trì, anh vừa nghĩ tới cái này liền nói: “Tiên sinh, tôi sẽ bắt người giả kia lại, tôi không tin là không cạy được miệng ả ra?”
Hạ An Lan ngăn lại: “Không được. Tôi muốn tự thăm dò tình huống, nếu chuyện đã rõ ràng thì tôi sẽ ra tay, nhưng hiện tại mọi chuyện rất mờ mịt, không thể có hành động gì thiếu suy nghĩ được. Giờ cậu lập tức tới Lạc Thành, chắc chắn người vẫn còn ở đó. Cậu nói với Tô Trảm, không cần cố kỵ thủ đoạn gì, nhưng tìm người phải bí mật, không thể để cho đối phương nhận ra là chúng ta đã phát hiện ra chuyện này. Cho dù cậu muốn lật tung cả Lạc Thành lên thì cũng phải tìm lý do thích hợp cho tôi.”
Ngự Trì vội nói: “Nhưng tiên sinh, nếu ả kia muốn ám sát ngài thì sao? Tôi phải bảo vệ ngài.”
Hạ An Lan lạnh lùng nói: “Người bảo hộ tôi rất nhiều, hiện tại tôi là người an toàn nhất. Nhưng phu nhân đã ở trong tay họ, tìm được cô ấy, cứu được cô ấy ra mới là ưu tiên hàng đầu. Hiện tại cậu không cần hỏi, cũng không cần nói gì, lập tức lên đường, không được chần chừ một giây phút nào.”
Nhạc phu nhân gặp chuyện không may, Hạ An Lan cực kỳ luống cuống và bất an. Tuy rằng ông đã cố gắng làm cho mình tỉnh táo, nhưng ông biết phần bình tĩnh này sẽ không duy trì lâu được.
Ngự Trì chưa từng thấy Hạ An Lan vội vàng, xao động thế này bao giờ. Anh ta biết Nhạc phu nhân quan trọng với tiên sinh thế nào, cũng không dám nói gì nữa, gật đầu: “Vâng, tôi muốn đi chọn thêm vài người, được chứ?”
Hạ An Lan: “Có thể, điều kiện gì cũng được, ai cũng được.”
“Tiên sinh, ngài hãy bảo trọng, tôi đi đây.” Ngự Trì do dự một chút rồi xoay người rời đi.
Anh ta chọn vài người trong đội cận vệ bảo vệ Hạ An Lan, sau đó lại sang đội đặc công lấy thêm vài người, tất cả mặc thường phục, lên chuyên cơ bay thẳng tới Lạc Thành.
Chuyện này anh ta không dám chậm trễ, dù thế nào cũng phải nhanh chóng tìm cách cứu phu nhân ra.
…
Hạ An Lan ngồi một mình trong văn phòng, đầu óc bấn loạn của ông cũng dần thanh tỉnh lại.
Đối phương có thể đưa một người đàn bà có thể dịch dung và giả giọng Tô Ngưng Mi tới đây, vậy năng lực cũng sẽ không quá yếu. Mục tiêu của bọn họ chắc không phải Tô Ngưng Mi, có lẽ là… ông.
Nếu ông đoán không nhầm, bọn họ muốn ông chết.
Đây không phải là ân oán cá nhân đơn giản nữa, bọn họ muốn giết ông, ông chết rồi thì các chính sách ngoại giao sẽ tan rã, quốc nội cũng náo động, các thế lực nước ngoài sẽ thừa cơ tràn vào chi phối.
Người giả kia tiếp cận ông là vì muốn ám sát, nhưng vừa rồi khi đối thoại với ả ta, Hạ An Lan có thể khẳng định trăm phần trăm khống chế được người này. Trước khi hai bên xé rách da mặt với nhau, ông có thể từ cô ta khai thác được một vài tin tức hữu dụng.
Đối phương bắt Tô Ngưng Mi, lại phái sát thủ tới đây, khẳng định là đã chuẩn bị hẳn hai nước cờ rồi.
Trước tiên để sát thủ ám sát, nếu không thành công sẽ tiếp tục dùng Tô Ngưng Mi để uy hiếp ông.