Suy nghĩ vừa mới chớm nở trong đầu Diệp Thiều Quang ngay lập tức lụi tàn.
Vẻ mặt từ từ lạnh lẽo lại, ngửa đầu nhìn khuôn mặt đáng yêu của Quý Miên Miên: Quý Miên Miên, chỉ vì những chứng cứ này mà cô... lại tự chà đạp bản thân mình như thế, Yến Thanh Ti cho cô cái gì để cô nguyện ý vì cô ta mà nhảy vào dầu sôi lửa bỏng?"
Nếu như anh đoán không sai, ngay cả nụ hôn đầu của Quý Miên Miên cũng do anh cướp mất, vậy thì sự trong trắng của cô khẳng định vẫn còn.
Như thế thì sao cô ta lại có thể dễ dàng, tùy tiện đem sự trong sạch của mình cho một thằng đàn ông không hề quen biết, thậm chí còn chẳng cần biết thằng đàn ông đó tốt hay là xấu?
Cô nàng này có biết lần đầu tiên của người con gái quan trọng thế nào hay không?
Quý Miên Miên sửng sốt một chút, cau mày nói: "Nữ thần của tôi không cho tôi cái gì cả, vì cô ấy nói tôi ngủ với anh nên ngay cả làm thịt anh tôi cũng làm được."
Diệp Thiều Quang nghiến răng nghiến lợi: "Cô là đồ não tàn à?"
Quý Miên Miên kinh ngạc mà nhìn Diệp Thiều Quang: "Mẹ nó, sao anh biết, tôi chính là fan não tàn trong truyền thuyết đây. Chung chỉ của fan não tàn, giống như anh nói ý: Vì nữ thần, tôi nguyện vào nơi dầu sôi lửa bỏng."
Diệp Thiều Quang: "Cô... "
Hoàn toàn không có cách nào giao lưu bình thường với nhau được, nên nói như thế nào bây giờ? Mẹ, nên nói như nào đây?
Theo lý thuyết, một thằng đàn ông bình thường nếu bị một người đàn bà không hề xấu xí, thậm chí còn có chút xinh đẹp chủ động yêu cầu ngủ cùng, hơn nữa cô ta còn là một trinh nữ, trong tình huống như vậy đa phần đàn ông đều khó lòng mà từ chối, khó lòng mà cưỡng lại được một sự hấp dẫn tuyệt vời đến vậy.
Nhưng Diệp Thiều Quang anh chỉ muốn dạy cho Quý Miên Miên một bài học, để cho cô ta biết, trên đời này đàn ông không hề đơn giản như cô ta nghĩ, trên đời không phải chỉ cần ngủ một giấc thì có thể giải quyết được tất cả mọi chuyện.
Hôm nay, cô ngủ cùng Diệp Thiều Quang, vậy ngày mai thì sao? Ngày kia thì thế nào? Không lẽ mỗi ngày cô đều đi ngủ với một người khác nhau sao? Một đứa não tàn ngu xuẩn như vậy mà tại sao lại khiến anh càng nghĩ càng giận chứ?
Diệp Thiều Quang là một kẻ lòng dạ đen tối, tâm tư sâu kín, có thể nói ngay từ nhỏ, để đạt được mục đích của mình mà anh ta đã không chừa bất cứ một thủ đoạn nào. Cách anh đối xử với một người chính là phải xét xem người đó có giá trị lợi dụng hay không?
Nhưng khi đối mặt với Quý Miên Miên trong sáng, ngây thơ đến đáng hận, vừa ngu xuẩn vừa buồn cười, lần đầu tiên Diệp Thiều Quang có cảm giác muốn chỉ bảo một người con gái, muốn cô ấy phải cẩn thận, phải hiểu được liêm sỉ, phải biết tự yêu quý lấy bản thân mình. Mặc dù trước đây anh ta toàn phỉ nhổ, khinh thường những điều này, chẳng biết vì sao, giờ anh lại muốn dạy cho cô ấy hiểu.
Diệp Thiều Quang cắn răng, lạnh lùng nhìn Quý Miên Miên: "Không phải chỉ là vài cái bằng chứng thôi sao, tôi có thể cho cô, cô không cần thiết phải làm như thế này. Nụ hôn đầu thì khăng khăng muốn giữ cho ông xã sau này, mà cái loại giao dịch này lại có thể dễ dàng tiến hành thế hả? Cô không thấy xấu mặt à?"
Quý Miên Miên chớp mắt mấy cái: "Xấu hổ? Từ khi còn bé tôi còn trêu cả em trai nhà hàng xóm đấy, mặt mũi là gì đã sớm ném từ lâu rồi. Bây giờ anh cũng đừng có giảng cái gì gọi là tư tưởng - chính trị cho tôi nghe, thế giới của fan não tàn anh không hiểu được đâu."
Diệp Thiều Quang chỉ cảm thấy đúng là đàn gảy tai trâu: "Được, buông tôi ra, tôi đưa chứng cứ cho cô."
Quý Miên Miên nhướng mày, thật dễ dàng nha, nữ thần nói thật chuẩn, lúc nãy mới hôn có một cái, thậm chí còn chưa bắt đầu ngủ người này đã giơ tay đầu hàng rồi, Quý Miên Miên híp mắt nhìn Diệp Thiều Quang.