Yến Thanh Ti dứt lời, sắc mặt của Hạ Lan Tú Sắc bỗng nhiên tái nhợt, thân thể đứng ở đó có chút phát run, ánh mắt vốn dữ tợn, giờ phút này hiện lên các loại cảm xúc, xen lẫn cùng một chỗ, làm cho nét mặt của cô ta thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.
Hai tay cô ta rủ xuống, không biết từ lúc nào nắm chặt lại, túm lấy hai bên quần áo.
Hạ Lan Tú Sắc mặt là có hóa trang, bọn họ đang quay phim cổ trang, vì vậy đồ cô ta mặc đều là vải tơ lụa, mội cái nắm kia, liền đem trang phục trở lên dúm dó.
Yến Thanh Ti nhẹ nhàng trào phúng một tiếng: "Tại sao không nói chuyện? Tôi chỉ là nói đúng suy nghĩ trong lòng cô, chẳng lẽ không đúng sao?"
Hạ Lan Tú Sắc run rẩy, cô ta phủ nhận: "Tôi không có... chị đừng có nói bậy nói bạ."
Sắc mặt của cô ta trắng đến dọa người, cứ đứng ở đó thân thể một mực run rẩy.
Yến Thanh Ti chậm rãi nói: "Có nói bậy bạ hay không, cái này tôi nghĩ trong lòng của cô so với tôi còn rõ hơn, Hạ Lan Tú Sắc, tôi không có ý tứ khác, tôi chỉ muốn nói cho cô biết, đừng coi người khác là kẻ ngốc, cô cho rằng cô che giấu rất tốt ư? Cô cho rằng tất cả mọi người đều không nhìn ra sao? Đừng tự cho mình là thông minh, tôi nghĩ... nếu anh cô biết rõ, đoán chừng sẽ cảm thấy... rất buồn nôn đi?"
Đột nhiên, Hạ Lan Tú Sắc chợt hét lên một tiếng: "Yến Thanh Ti, cô câm miệng..."
Yến Thanh Ti đứng ở đó mặc một bộ thanh y phong cách cổ trang, trên đầu không có trâm cài hay vòng, nhưng lại nổi bật lên mỹ mạo của cô. Cô giễu cợt: "Ô, chột dạ rồi? Thế nhưng mà, mặc kệ cô có bao nhiêu mong muốn, cô phải hiểu một điều rõ ràng, anh ta chính là anh trai của cô, Lí Nam Kha không tốt, thì đó cũng là cô gái mà anh trai cô thích, cũng là chị dâu tương lai của cô, cô không nên tính toán, vẫn là đợi đến lúc sau khi bọn họ kết hôn, thành thật gọi một tiếng chị dâu đi..."
Yến Thanh Ti nói phảng phất như trở thành từng mảnh lưỡi dao sắc bén, từng đao phi tới cắt lấy trên thân thể của Hạ Lan Tú Sắc, đem hai mắt của cô ta ướt đẫm nước mặt mờ mịt, cô ta rốt cuộc không chịu được bèn bịt lấy lỗ tai kêu to: "Cô câm miệng, cô câm miệng đi... câm miệng..." Hạ Lan Tú Sắc đột nhiên lấy một tay đẩy Yến Thanh Ti ngã, quay người xách váy bỏ chạy.
Hạ Lan Tú Sắc quá đột ngột, Yến Thanh Ti căn bản không có chuẩn bị sẵn sàng, một đường lực mạnh xông qua, cô chưa kịp phản ứng liền ngã ngồi xuống đất.
Mọi người xung quanh vội vàng chạy đến đem Yến Thanh Ti nâng dậy, bọn họ đều không hiểu lắm chuyện gì xảy ra giữa hai người, thế nhưng từ kết quả nhìn thấy trước mắt, Hạ Lan Tú Sắc là người mới, dựa vào gì mà lại quá phận, trực tiếp đẩy tiền bối, đây cũng quá là ngu xuẩn rồi nha?
Một trận náo loạn như vậy, tất cả mọi người nhìn Hạ Lan Tú Sắc với ánh mắt khác thường.
Không bao lâu trên mạng cũng bắt đâu đăng thông tin đồn đại Hạ Lan Tú Sắc tại tổ kịch không tôn trọng tiền bối, người đại diên của Hạ Lan Tú Sắc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, trở về nghiêm khắc dạy dỗ cô ta một trận.
Yến Thanh Ti không đem chuyện này để ở trong lòng, cô ngược lại muốn biết Hạ Lan Tú Sắc muốn làm cái gì?
Có điều, cô ta hẳn là không hy vọng Lí Nam Kha và Hạ Lan Phương Niên có thể đính hôn thành công.
Cô và Lí Nam Kha quan hệ không tệ, vì vậy cô trực tiếp gọi điện thoại cho Lí Nam Kha, để cho cô đề phòng một chút Hạ Lan Tú Sắc.
Lí Nam Kha nghe xong, cười lạnh một tiếng: "Tiểu tiện nhân này, đào nhiều vũng hố cho tôi như vậy, tôi vì anh của cô ta vốn đã không muốn so đo rồi, cô ta thật đúng là hăng hái."
"Tóm lại, chính cô phải cẩn thận."
Lí Nam Kha nghiến răng nghiến lợi nói: "Yên tâm đi, lần này cô ta nếu dám phá hỏng nghi thức đính hôn của bà đây, tôi sẽ chỉnh chết cô ta."