Mục lục
Rể quý trở về (full 414 chap) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: A Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thấy câu hỏi của Bàng Hưng Hoa, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về Dương Hiên.

Bởi vì Dương Hiên giấu kĩ thân phận của mình, cũng chỉ có người nhà biết, với lại người từng gặp và biết thân phận của Dương Hiên, chẳng hạn như chồng của Hứa Nhu là Tiền Minh, đều đã sớm bị anh cảnh cáo, không ai muốn mất đi công việc tốt của mình, gây sự với kẻ địch không biết có gia cảnh nông sâu thế nào, đương nhiên không dám tùy tiện tiết lộ thân phận của Dương Hiên.

Cho nên không ai có mặt tại đây từng hiểu biết đến một phần thực lực nhỏ của Dương Hiên, tất cả bọn họ đều cho rằng Dương Hiên ăn bám Lâm Toàn.

Lớp trưởng bây giờ cố tình đặt câu hỏi này, rõ ràng là cố ý sỉ nhục Dương Hiên.

Hầu hết những người có mặt đều là những người ưu tú, đứng bên cạnh cầm sâm panh, vẻ mặt hài hước có ý chế giễu.

Dương Hiên dường như không thấy ý xấu trong mắt của Bàng Hưng Hoa, thờ ơ trả lời: "Thất nghiệp."

"Xì, anh thật sự không biết nhục còn nói ra, cái đồ ăn bám vợ ha ha ha...”

Hứa Nhu che miệng cười, cảm giác như vừa trả được thù.

Những người khác cũng nhún vai cười trộm, nhìn ba người Lâm Toàn.

Lông mày của Dương Hiên hoàn toàn không động đậy, không hề bị ảnh hưởng bởi nhóm người này. Dù sao sau khi giao Đồ Lâm cho Lâm Toàn, bên ngoài anh quả thực là người vô dụng. Bọn họ thích nói sao thì nói, cũng chả mất miếng thịt nào. Hà tất phải lãng phí thời gian, nước bọt với những người không có mối quan hệ nào.

"Ai nói anh rể tôi là người thất nghiệp, anh rể tôi ..."

Dương Hiên đưa tay ngăn chặn lời Lâm Nhã muốn nói, mái tóc ngắn tùy tiện tung bay theo chiều gió.

"Chúng ta chỉ ra ngoài dạo chơi, không cần để tâm những chuyện khác."

Hình như anh rể luôn rất khiêm tốn, không muốn bộc lộ thực lực của mình, vừa nãy suýt chút nữa cô đã làm hỏng chuyện của anh rể.

Lâm Nhã thè lưỡi tinh nghịch, dẹp bỏ suy nghĩ của mình, cũng không để ý đến lời đồn đại của người khác, nhìn những con sóng biển dưới ánh mặt trời rực rỡ, có thể nhìn thấy cá bơi dưới nước, trong lòng thoải mái.

Lâm Toàn khẽ mỉm cười, nuốt cục tức vào lòng, cùng ngắm cảnh biển với Lâm Nhã.

Những người khác thấy nhân vật trong câu chuyện không hề quan tâm, không nhịn được cảm thấy hết hứng thú, tụm năm tụm ba theo nhóm bắt đầu trò chuyện.

Không bao lâu, xuất hiện trước mắt là một hòn đảo rừng mưa nhiệt đới nguyên sinh, mọi người hoan hô một tiếng, chen chúc bước lên bãi biển của hòn đảo.

"Phong cảnh ở đây thực sự rất đẹp."

Bàng Hưng Hoa hít một hơi thật sâu, nhìn vào rừng mưa nhiệt đới cành lá xanh tươi, ánh mắt thầm khen ngợi.

"Phong cảnh đúng là không tệ."

Những người bên cạnh cũng tán thưởng, giọng điệu nhỏ nhẹ.

Bàng Hưng Hoa đảo mắt nhìn theo tầm mắt mọi người, thấy những người đẹp mặc bikini gợi cảm mông ngực đầy đủ bước chậm từ trên boong thuyền đi xuống, ngay lập tức đôi mắt sáng rực lên, khao khát nguyên thủy sâu thẳm trong tâm hồn đang bùng cháy.

“Ồ... Lâm Toàn thật đẹp!"

Bàng Hưng Hoa ham muốn sục sôi, tham lam nhìn chằm chằm vào làn da trắng sáng lộ ra của Lâm Toàn. Khi nhìn thấy tấm vải hẹp nhỏ che đậy phong cảnh đẹp nhất, chỉ ước mình là mấy tấm vải mỏng đó trên người Lâm Toàn.

Đôi mắt của Dương Hiên lạnh lùng, kéo Lâm Toàn ra sau che giấu sau người mình.

Vô cùng hối hận đồng ý cho Lâm Toàn ăn mặc bắt mắt như vậy ra ngoài, phúc lợi của mình bị đám khốn nạn này chiếm miễn phí.

Người đẹp quyến rũ trước mặt biến thành người đàn ông có khuôn mặt khó chịu. Mọi người đều tức giận, lại thấy đó là Dương Hiên ăn bám vợ, một số người xem thường liếc nhìn Dương Hiên, nhưng không nói gì.

Dẫu sao đó là chồng trên danh nghĩa của Lâm Toàn, người ta có quyền không cho người khác tán thưởng vợ mình.

Những người đàn ông cảm thấy tiếc nuối, nhưng phát hiện Lâm Nhã đằng sau Lâm Toàn cũng không thua kém gì, dáng người cao thẳng hơn, phía trước ngực càng cao hơn, máu dê vừa biến mất lại càng trở nên phấn khích, hận không thể mọc thêm một đôi mắt dính chặt lên nơi trắng nõn mềm mại cao ngất kia, cả đời sẽ không rời khỏi.

Mặc dù vẻ ngoại của Tô Tô không đẹp bằng chị em Lâm Toàn, nhưng cũng là một người đẹp yêu kiều mềm mại, đáng tiếc là nếu so sánh đồi núi của hai người trước mặt, thì của cô lại hơi bằng phẳng.

Tô Tô khẽ thở dài, bước tới phía sau người Dương Hiên, bắt đầu tán gẫu chuyện ngày thường với Lâm Toàn.

Hứa Nhu và những người phụ nữ khác không phục, tất cả đều bày ra tư thế lẳng lơ thể hiện mặt đẹp nhất của bản thân, rõ ràng là chỉ bước xuống du thuyền nhưng lại làm như ngôi sao bước đi trên thảm đỏ.

Những người đàn ông chảy nước dãi, sói hoang trong lòng kêu gào hô hét.

Ngoài 360 độ hoàn hảo không góc chết, hai chị em hoàn hảo Lâm Toàn, những người khác cũng có vẻ đẹp riêng, hấp dẫn, lanh lợi đáng yêu, hoặc tinh tế động lòng người.

Mỗi người đều gợi cảm mê hoặc, duyên dáng quyến rũ, đây không khác gì một bữa tiệc thị giác cực phẩm.

Những người đàn ông nhìn không chớp mắt, lên tiếng khen ngợi, chuyến đi chơi ngoài đảo này không vô ích, sự sắp xếp của lớp trưởng đúng là không tệ.

Thấy tất cả mọi người đều lên đảo, từng người vui chơi trêu đùa ở vùng nước cạn, Bàng Hưng Hoa thu hồi đi ánh mắt còn chưa nhìn đủ, liếc nhìn Dương Hiên đang đi cùng với ba người đẹp bắt mắt, không khỏi nảy sinh ghen tị.

Một tia sáng thoáng qua trong mắt hắn, trong đầu nảy ra một ý tưởng.

Một mình vui không bằng mọi người cùng vui. Dương Hiên càng muốn che giấu, hắn càng muốn vẻ đẹp của Lâm Toàn được cả thế giới chiêm ngưỡng.

Đôi mắt Bàng Hưng Hoa sáng rực, nghĩ đến chị em Lâm Toàn đẹp như hoa sen mới nở, trong lòng cảm thấy rất nóng bức.

"Thời tiết nóng như vậy, chỉ chơi như thế này cũng không có gì thích thú. Không bằng chúng ta một nam một nữ tạo thành một đội cùng thi bơi. Người chiến thắng có thể ra lệnh cho người thua cuộc làm ba việc không vượt quá nguyên tắc. Thế nào?"

Mặc dù chơi với bạn bè và người yêu cũng rất thú vị, nhưng lời đề nghị của lớp trưởng cũng rất hứng thú, mọi người nghe thấy thích thú, sôi nổi giơ tay tham gia.

Bàng Hưng Hoa vẫn còn độc thân, cũng không có bạn đồng hành nữ. Trong lòng đương nhiên hy vọng cùng một nhóm với Lâm Toàn nhất, tiếc rằng Lâm Toàn đã kết hôn. Đoán chừng có tham gia, Dương Hiên cũng sẽ không để Lâm Toàn cùng nhóm với người đàn ông khác.

Với lại hắn đi mời một người phụ nữ đã có chồng thì có phần hơi đường đột. Đôi mắt của Bàng Hưng Hoa đảo quanh, lại chú ý đến Lâm Nhã cũng xinh đẹp không ai sánh bằng.

"Người đẹp Lâm Nhã, có hứng thú cùng nhóm với anh không? Anh có thể giúp em giành hạng nhất."

Mặc dù Lâm Nhã ra mắt không lâu, nhưng dựa vào thực lực của bản thân, và là điểm nóng lời đồn trong sự cường điệu của người khác, luôn xếp hạng trong chủ đề hot nhất. Vô tình bất kể chủ đề tốt hay xấu, Lâm Nhã từ lâu đã là một ngôi sao nổi tiếng.

Hơn nữa, Lâm Nhã trước đây đã từng là người mẫu, thân hình không chê vào đâu được, trên cơ thể không có chút sẹo, bộ ngực đầy tràn. Đôi chân thon dài xinh đẹp màu mật ong càng thêm chói mắt mê hoặc khiến người ta sẵn sàng chết gục quấn quanh đôi chân xinh đẹp đó.

Bàng Hưng Hoa kìm nén sự rạo rực trong cơ thể, vẻ mặt hào hoa nho nhã mời cô.

Tiếc rằng Lâm Nhã không hứng thú, ngượng ngùng lắc đầu.

Bàng Hưng Hoa vốn muốn tận dụng cơ hội khi bơi cùng Lâm Nhã, lợi dụng sờ mó, không ngờ hi vọng tan vỡ, chỉ cảm thấy đáng tiếc, lại phát hiện Dương Hiên và Lâm Toàn cũng thờ ơ đứng một bên, không nhịn được cau mày, chế giễu khiêu khích:

"Dương Hiên, cậu ngồi không trong nhà lâu quá nên cơ thể yếu ớt đến nổi không dám tham gia cuộc thi bơi lội sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK