Bắc Minh Ly gật đầu, rồi rời khỏi đó. Tứ trưởng lão thở dài, do uy nghiêm của đại trưởng lão nên ông ta cũng chẳng thể thắng nổi nhóm người Bắc Minh Hàn, đành đi theo Bắc Minh Ly.
“Đại trưởng lão, lòng người đã quyết, tôi khuyên ông hãy nghe theo ý kiến của mọi người đi”, Dương Hiên nói tiếp.
“Không đời nào, uy nghiêm của gia tộc Bắc Minh không thể để các người hủy hoại được, không thì sao có thể có được chỗ đứng ở trên thế giới”, đại trưởng lão vô cùng ngoan cố, không chịu nghe theo tính toán của Dương Hiên.
“Nhưng ông đã nói, chỉ cần tôi muốn thì có thể tiêu diệt gia tộc của các ông bất cứ lúc nào. Không phải vì gia tộc các ông mạnh khiến tôi chưa hành động, mà là vì tôi không muốn giết người của mình”, Dương Hiên nói xong liền liếc nhìn ông ta một cái.
Đại trưởng lão vẫn không tin, khẽ nói: “Người của mình? Người của mình mà lại ra nông nỗi này à?”
“Còn lý do tôi làm vậy chỉ là muốn tất cả các thế lực trong nước đều đoàn kết nhất trí một lòng, cùng nhau chống lại sự tấn công của các thế lực nước ngoài. Chuyện này chắc ông cũng biết, không cần tôi giải thích quá nhiều đâu nhỉ”, giọng điệu của Dương Hiên tràn đầy vẻ bất lực.
“Nhưng do năm gia tộc lớn các ông quá cố chấp, thà bị họ tiêu diệt cũng không chịu đoàn kết lại, không chịu nghe theo lệnh của chúng tôi. Cho nên tôi đành phải ra tay, thu phục toàn bộ các ông”.
“Lệnh của các cậu? Rốt cuộc các cậu là ai?”, đại trưởng lão thắc mắc hỏi. Trong lòng ông ta biết rõ, chỉ dựa vào Dương Hiên và Bắc Minh Phong thì không đủ bản lĩnh để tới đây, cho nên chỉ có một cách giải thích đó là phía sau họ có một thế lực rất lớn.
“Thế lực mà có thể toàn tâm toàn ý phục vụ cho nước nhà đương nhiên chỉ có mỗi chủ nhân của các ông - Ngọa Long”, Chu Dương vừa dứt lời, đại trưởng lão và nhị trưởng lão ở đằng sau khẽ run rẩy. Họ vẫn còn nhớ chuyện năm đó gia tộc Bắc Minh rời bỏ Ngọa Long, không ngờ Ngọa Long lại trở về khi họ vẫn còn sống.
“Nhiều năm trôi qua, tôi cũng đã quên cái tên này rồi”, đại trưởng lão thở dài, ông ta đâu có muốn tách rời Ngọa Long, nhưng lúc đó ông ta không có quyền lực cũng không có ai chịu nghe lời ông ta.
“Nếu như gia tộc Bắc Minh vẫn ở dưới trướng Ngọa Long, đảm bảo sẽ không phải như bây giờ. Đám người năm đó đúng là hồ đồ cả rồi”, ánh mắt đại trưởng lão đầy căm thù.
“Giờ có một cơ hội cho ông quay trở lại Ngọa Long, hy vọng ông có thể nắm bắt lấy nó. Giờ tôi tuyên bố, lần hợp sức này các ông cứ nghĩ là ngăn cản sự tấn công của thế lực nước ngoài, chứ không phải lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, mong các ông hiểu cho”, Dương Hiên không muốn ấn tượng của mọi người khi nghe về Ngọa Long lại là vô liêm sỉ.
“Tất nhiên tôi biết điều này, có thể thu phục chúng tôi, chủ động gánh vác mọi trách nhiệm bảo vệ nước nhà vào lúc này ắt là sự quyết đoán và trách nhiệm mà một thế lực lớn cần có, tôi rất khâm phục cậu. Nhưng mặt khác, cậu không thể loại bỏ Bắc Minh Ly vào lúc này được, chuyện này sẽ có ảnh hưởng xấu tới gia tộc Bắc Minh”, đại trưởng lão vẫn giữ vững ý kiến vừa nãy.
“Đại trưởng lão, thể diện quan trọng vậy à?”, lúc này Bắc Minh Hồi lên tiếng.
Đại trưởng lão nhìn ông ta, không nói gì.
“Bây giờ là thời khắc sống còn của gia tộc Bắc Minh, chẳng lẽ thể diện của ông còn quan trọng hơn cả sự tồn vong của gia tộc ư? Vì thể diện mà ông để gia tộc rơi vào tình cảnh hiểm nguy sao?”, Bắc Minh Hồi nói tiếp.
“Là ai gây nên tình cảnh hiểm nguy này hả, là các ông đó”, đại trưởng lão tức giận nói.
“Chúng tôi làm vậy là vì gia tộc. Chuyện bên ngoài chắc ông cũng biết, nếu Bắc Minh Ly thực sự là một trưởng tộc tốt thì liệu có xảy ra chuyện như này không? Đại trưởng lão, tôi mong ông hãy suy nghĩ kỹ”, Bắc Minh Hồi nghiêm túc nói.
Đại trưởng lão nghĩ ngợi một lúc rồi thở dài. Ông ta biết Bắc Minh Hồi đã làm bao chuyện sai trái. Nhưng nếu hủy bỏ chức gia chủ của Bắc Minh Ly ngay lúc này, ông ta sẽ vô cùng mất mặt, không thể ngóc đầu ở trong gia tộc Bắc Minh.
Dương Hiên hiểu suy nghĩ của đại trưởng lão, anh nói tiếp: “Chuyện hôm nay đều là vì Bắc Minh Ly, không liên quan gì tới đại trưởng lão. Đại trưởng lão bị Bắc Minh Ly lừa suốt bao năm, hôm nay cuối cùng cũng biết chân tướng sự việc, hãy trừ khử những kẻ tội đồ, trả lại trong sạch cho gia tộc Bắc Minh”.
Bắc Minh Hồi cũng hiểu ý của Dương Hiên, ông ta liền nói: “Chúng tôi sẽ nghe theo sự dẫn dắt của đại trưởng lão tiêu diệt hết thế lực của Bắc Minh Ly, giúp gia tộc Bắc Minh quay về đúng quỹ đạo”.
Đại trưởng lão thấy thế, sắc mặt dịu đi. Ông ta cũng là người biết điều, thấy có người giải vây cho ông ta, ông ta liền nói: “Lão nhị, ông đi giúp lão tứ bắt Bắc Minh Ly và cả đồng bọn của ông ta lại, chờ gia tộc xét xử”.
Nói xong, ông ta liếc nhìn Bắc Minh Hồi một cái.
Bắc Minh Hồi gật đầu, vội vàng nói: “Nếu đã giải quyết xong mọi chuyện, thì Bắc Minh Hàn cũng đừng gây sự nữa, dẫu sao đây cũng là gia tộc của chúng ta”.
Nhị trưởng lão nghe xong, cũng cùng Bắc Minh Hồi rời đi.
Dương Hiên hơi lo, liếc nhìn Trương Hạo, ý bảo ông ta đi theo.
Đại trưởng lão xua tay, đám người phía sau rời khỏi căn phòng bí mật, nơi này chỉ còn lại Dương Hiên và hai người họ.
“Ngọa Long không có người nào tài giỏi như cậu, cậu mới tới Ngọa Long hả?”, đại trưởng lão lên tiếng trước.
Dương Hiên gật đầu: “Tính ra tôi tới Ngọa Long mới được mấy tháng thôi, chưa được bao lâu. Đại trưởng lão cũng nắm rõ tình hình của Ngọa Long nhỉ, xem ra gần đây ông cũng để ý tới nhiều chuyện đó chứ”.
“Ngay từ đầu tôi đã phản đối rời khỏi Ngọa Long, nhưng gia chủ khi ấy nghĩ bản thân ông ta đã đủ mạnh, cố chấp rời đi, tôi cũng hết cách”, đại trưởng lão tỏ vẻ bất lực.
Dương Hiên thấy cũng phải, lúc gia tộc Bắc Minh tách ra, đại trưởng lão chẳng có thực lực gì ở gia tộc nên chẳng ai thèm nghe ông ta.
“Tôi đồng ý gia nhập tổ chức Ngọa Long, cũng đồng ý thực hiện thỏa thuận giữa chúng ta. Nhưng tôi phải nói rõ một điều, nếu chúng tôi không vui, chúng tôi có quyền rời khỏi Ngọa Long”, đại trưởng lão không muốn bị Ngọa Long trói buộc, làm vậy sẽ bất lợi cho sự phát triển của gia tộc.
“Được thôi, nhưng tôi cũng có một yêu cầu, các ông phải nghe theo lệnh của Ngọa Long trong mọi chuyện. Nếu không tôi không chẳng cần gia tộc của các ông”.
Dương Hiên rất coi trọng chuyện này, trong lịch sử đã có rất nhiều vụ đâm sau lưng, không những không đem lại giá trị gì cho chủ, mà còn gây thêm phiền phức, trở thành một con sâu mọt đáng ghét.
Đại trưởng lão gật đầu, chuyện này thì ông ta có thể làm được.
“Còn một điểm nữa ông có thể yên tâm, nếu các trưởng lão trong gia tộc các ông gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, Ngọa Long chúng tôi sẽ không bỏ rơi gia tộc các ông, mà chúng tôi sẽ đào tạo lại một cao thủ khác cho các ông”.
Mục đích mà Dương Hiên nói vậy là muốn các trưởng lão sẽ thoải mái tấn công trong lúc chiến đấu, không thể bảo sao nghe vậy mà không dám liều mạng được. Như vậy không những không giữ được mạng mình mà còn khiến trận đấu rơi vào cảnh hiểm nguy.