Ngụy Ngư Nặc nhanh trí gật đầu, tỏ vẻ bản thân đã biết được tính nghiêm trọng của vấn đề, cô dự định thay đổi chủ đề.
“Bản vẽ đại trận Khốn Tiên đó tôi vẫn chưa đưa cho họ, cho nên ‘Hiêu’ bên đó cũng còn chưa nắm được thông tin gì. Hơn nữa chúng ta đã giết chết thành viên của bọn họ, cậu cũng đừng tức giận nữa, chúng ta xem thử trên người của tên mặt sẹo có đồ quý giá gì không trước đã.”
Nghe thấy vậy, sắc mặt của Dương Hiên mới dần dần trở nên tốt hơn, dù sao cũng chưa mất mát gì.
“Để tôi xem thử tên mặt sẹo này với tư cách là một thành viên của ‘Hiêu’, có thể có được đồ vật tốt gì.”
Dương Hiên vừa vẫy tay đã lấy được nhẫn không gian trên ngón tay của tên mặt sẹo, dùng linh lực tẩy sạch trận pháp bảo vệ trên mặt nhẫn.
Đã qua mấy phút, thần thức của Dương Hiên cuối cùng cũng đã thông qua được nhẫn không gian, đi vào bên trong.
“Cũng chỉ là những viên linh thạch và Khí Huyết đan bình thường, xem ra cũng không có đồ vật nào quý giá, thành viên của ‘Hiêu’ mà chỉ có như vậy thì đúng là thiệt thòi.” Dương Hiên bĩu môi, xem thường nói.
“Ơ, đây là cái gì.”
Dương Hiên lấy ra một tấm lệnh bài và một quyển sách, chỉ thấy mặt ngoài của tấm lệnh bài ghi một chữ ‘Hiêu’, mặt sau thì có một con số “11”.
Lệnh bài này còn được đúc ra từ loại sắt màu đen tuyền, xem ra là vật vô cùng quý giá.
“Đây chắc là danh sách các thành viên bên trong ‘Hiêu’, có lẽ tên mặt sẹo này có tên gọi là Hiêu 11, hoặc hắn là thành viên thứ 11.” Bạch Y chăm chú suy ngẫm.
“Chắc là vậy, không ngờ tên mặt sẹo này vậy mà chỉ xếp thứ 11 trong ‘Hiêu’, người đứng đầu trong tổ chức của bọn họ nhất định là rất mạnh.”
“Tôi đoán thủ lĩnh của bọn họ ít nhất cũng là đại tu sĩ đạt tới cảnh giới Trúc Cơ tầng mười, nếu không thì nhiều năm như vậy sớm đã bị các tổ chức lớn khác tiêu diệt rồi.”
Dương Hiên dùng tay ma sát lên tấm lệnh bài, nói ra suy nghĩ trong lòng mình.
“Để tôi xem thử bên trong quyển sách này viết cái gì?” Dứt lời, Dương Hiên mở quyển sách đang cầm trong tay ra, xem xét kĩ lưỡng.
“Hiêu 12, Lang Bình Sinh, trưởng lão phái Lăng Yến, ngày 15 tháng 6, giết Bình Ngu Hương số 10 thôn dân tu luyện, ngày 20 tháng 5, giết đệ tử Nghệ Thu Đường, hấp thụ máu huyết...”
“Hiêu 10, Đoan Mộc Ngọc Quang, ngày 20 tháng 6…”
Dương Hiên lật từng trang sách, vốn nghĩ bên trong chỉ có danh sách thành viên của “Hiêu”, không ngờ còn có những việc xấu mà họ đã làm, đoán chừng tên mặt sẹo muốn ghi lại điểm yếu của bọn họ, đến lúc thích hợp sẽ dùng cái này để uy hiếp, Hiêu 11 tính toán vô cùng hoàn hảo, tiếc là hắn đã không thể thực hiện được.
Dương Hiên lật qua từng trang một, thẳng đến trang cuối cùng.
“Hiêu 1, Tào Thiên Thắng, tông chủ Hiên Viên Tông, cá nhân tôi suy đoán ông ta đang tu luyện Diệt Hồn đại pháp vốn đã thất truyền từ lâu, mỗi lần gặp ông ta đều đúng lúc ông ta đang hút hết tinh lực của người phàm, hơn nữa ông ta còn thường xuyên ra vào giới thế tục, tôi nghĩ cũng là để che giấu tai mắt, chạy đến giới thế tục tu luyện, hôm nay tôi đã trộm dùng thử đá lưu giữ hình ảnh ghi lại quá trình một lần tu luyện Diệt Hồn đại pháp của ông ta…”
Dương Hiên nghiêm túc nghĩ, Hiêu 11 này cũng quá can đảm, ngay cả sơ hở của thủ lĩnh bọn họ cũng dám thu thập.
“Thật sự không ngờ, đường đường là tông chủ Hiên Viên Tông, mà lại là thủ lĩnh của tổ chức tà giáo, sư tỷ, có lẽ sự việc lần này, cũng là kế hoạch của tông chủ, nếu như lần này chị an toàn về đến tông phái, tông chủ cũng sẽ không buông tha cho chị.”
Dương Hiên lo lắng nhìn Ngụy Ngư Nặc, thật không ngờ sự việc sẽ xảy ra như vậy, hóa ra là Tào Thiên Thắng muốn giết chết Ngụy Ngư Nặc.
“Tôi cũng không yên tâm, khi sư tôn còn sống, có mâu thuẫn nhỏ với tông chủ, sau đó ông ấy chết, e là tông chủ không hài lòng với Đạo tông, muốn tiêu diệt triệt để Đạo tông.”
Ngụy Ngư Nặc lo lắng nhìn Dương Hiên, tông chủ thật sự không phải người mà cô, một đại sư tỷ của Đạo tông, có thể chống lại được.
“Sư tỷ yên tâm, Tào Thiên Thắng dám luyện Diệt Hồn đại pháp, cả giới tu chân đều không thể tha thứ cho ông ta, hơn nữa hiện nay giới thế tục cũng đang tìm kiếm điểm yếu của ông ta, chỉ cần chúng ta mang bằng chứng quan trọng đưa cho phía chính phủ ở giới thế tục, tin rằng họ nhất định có thể bắt được Tào Thiên Thắng.” Dương Hiên nói một cách chắc chắn.
Vốn dĩ mục đích của anh lần này đi vào giới tu chân là để tìm được bằng chứng Tào Thiên Thắng tu luyện Diệt Hồn đại pháp, hiện nay đã có đồ vật mà Hiêu 11 để lại, anh sẽ lập tức quay trở về Ngọa Long, báo cáo với cấp trên.
“Sư tỷ, không giấu gì chị, thực ra tôi là một thành viên của tổ chức Ngọa Long của giới thế tục, lần này gia nhập vào Hiên Viên Tông để tìm bằng chứng tông chủ Hiên Viên Tông - Tào Thiên Thắng, tu luyện Diệt Hồn đại pháp, sau đó kêu gọi cao thủ vây bắt ông ta, bây giờ đã tìm được chứng cứ, tôi sẽ ngay lập tức quay về giới thế tục. Sư tỷ, chị có thể trở về với tôi, làm nhân chứng.”
“Việc này…được, tôi sẽ đến giới thế tục với cậu.”
Ngụy Ngư Nặc nghiến răng nghiến lợi, gật đầu đồng ý với Dương Hiên.
“Bạch Y, cảm ơn anh, hôm nay nếu như không có anh giúp, có thể tôi và sư tỷ đều đã chết dưới tay Hiêu 11, ở đây có một ít linh thạch và đan dược xem như chút quà cảm ơn của chúng tôi, xin anh hãy nhận lấy.”
Dương Hiên lấy gần như toàn bộ đồ vật trong nhẫn không gian của Hiêu 11 ra đưa cho Bạch Y.
“Thực ra tôi cũng không giúp đỡ được gì nhiều, tôi chỉ lấy một ít là được rồi, có điều thời gian này, tôi cũng sẽ trở về thành Lang Yên, chúc anh lên đường thuận lợi, khi nào có thời gian thì đến thành Lang Yên tìm tôi, chúng ta uống trà tán gẫu với nhau.”
Bạch Y không lấy hết toàn bộ, anh ta chỉ nhận một ít xem như là tượng trưng, sau đó lập tức rời khỏi núi Lăng Tuyệt Sơn.
“Sư tỷ, chúng ta đi thôi.”
“Được.”
Giới thế tục, tổng bộ Ngọa Long.
Hình Minh nghiêm túc đọc quyển sách, Dương Hiên ở bên cạnh đợi đến khi Hình Minh xem xong mới đưa ra kết luận.
“Tôi không ngờ cậu sẽ tìm được bằng chứng của Tào Thiên Thắng nhanh như vậy, xem ra tôi đã đánh giá thấp cậu rồi, Dương Hiên.”
Hình Minh cuối cùng cũng xem xong quyển sách của Hiêu 11, rồi trầm giọng nói.
“Anh quá khen rồi, Tào Thiên Thắng này chúng ta giải quyết ông ta như thế nào?”
“Chuyện tiếp theo cứ giao cho Ngọa Long là được, đã có quyển sách này cùng với đá lưu giữ hình ảnh cậu đã giao, Tào Thiên Thắng sẽ không thể gây ra sóng to gió lớn gì nữa đâu, tuy nhiên...”
Hình Minh gấp sách lại, thoái mái nói với Dương Hiên: “Chúng tôi đã từng kiểm tra, phát hiện năm gia tộc lớn trong nước mấy ngày nay bình yên vô sự, không hề xảy ra mâu thuẫn hay tranh đấu. Không biết tại sao, năm gia tộc lớn này đột nhiên yên tĩnh hơn. Ai cũng không đụng đến ai, giống như chưa từng xảy ra việc gì.”
“Đợi chút, anh nói năm gia tộc lớn là thế nào, sao tôi không hề biết về việc này?”
Khi Hình Minh còn đang muốn nói tiếp, Dương Hiên liền chen vào.
“Năm đại gia tộc võ thuật ở trong nước, gồm có: Đông Phương, Tây Môn, Thác Bạt, Bắc Minh và Nam Cung. Họ là năm gia tộc lớn đứng đầu cả nước, bình thường sẽ tranh giành danh hiệu đệ nhất gia tộc với nhau, đánh nhau đến mức chết đi sống lại, nhưng gần đây chúng ta phát hiện bọn họ đều đang chuẩn bị tham gia cuộc chiến săn bắn ở núi Đại Hưng An.”
“Núi Đại Hưng An, cuộc chiến săn bắn?”
“Có thể cậu còn chưa biết, cứ mười năm một lần, các tổ chức và các gia tộc lớn trên thế giới đều sẽ tổ chức một cuộc chiến săn bắn. Cuộc đi săn lần này vô cùng quan trọng, vì nó sẽ quyết định bảng xếp hạng về mặt sức mạnh của các đại gia tộc trên thế giới.” Hình Minh chậm rãi giải thích.
Dương Hiên hơi ngạc nhiên, đây đã là thời đại nào rồi, còn có sự việc như vậy.
“Người nào cũng có thể tham gia phải không?” Dương Hiên tiếp tục hỏi.
“Đương nhiên, tất cả mọi người đều có thể tham gia. Nếu như là cá nhân một người, cho dù là thắng thì cũng sẽ không đề cao sức mạnh của gia tộc.” Hình Minh tiếp tục nói.