Mục lục
Rể quý trở về (full 414 chap) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: A Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Võ thuật Viên gia của Bắc Đẩu Thái Sơn Hạ Hoa?

Lí do thoái thác này hơi quen tai, Dương Hiên khẽ mỉm cười, nhớ về mấy lần tiếp xúc với Viên gia, trong lòng nghĩ anh và Viên gia thực sự có hơi nghiệt duyên.

Dương Hiên nhìn người Viên gia được Bang Ám chiêu mộ bước từng bước về phía anh, trên miệng nhếch lên một nụ cười sâu xa.

Người này đoán rằng đã sớm đến đây. Nếu không, sao lại không biết trong nhà Viên gia đã gặp phải chuyện lớn? Gia chủ đều đã bị đánh phế, còn không quay về giúp đỡ chăm sóc?

Khưu Đạo Khuê đắc ý liếc nhìn sắc mặt Vương Binh chấn động, trong lòng khinh bỉ: "Người Viên gia không là gì cả, thuộc hạ tài năng của tôi lợi hại hơn Viên gia rất nhiều, chẳng qua tạm thời bên tôi hôm nay chỉ dẫn hắn ra ngoài, dạy dỗ thằng nhóc không biết không sợ này."

Trải qua việc lần trước mấy người bí mật cướp lấy một lô hàng, bọn họ đã tổn thất rất nhiều người tài giỏi. Đây mới trôi qua bao nhiêu thời gian, lại có thể chiêu mộ được những người có thực lực hàng đầu trong nước Hạ Hoa.

Trong lòng Vương Binh sợ hãi, niềm vui khi tìm thấy người có tài như Dương Hiên đã biến mất. Vẻ mặt nhất thời nghiêm nghị hơn rất nhiều, không nói lời nào.

Mục đích của việc khoe khoang khiến người khác kinh sợ đã đạt được, Khưu Đạo Khuê cũng không có hứng thú nói chuyện, hắn ta liếc nhìn chiến trường đang căng thẳng.

"Viên Cương, không cần nương tay với thằng nhóc đó, đánh tàn phế hay chết thì có tôi gánh trách nhiệm. Nhưng đừng làm tổn thương người đẹp nhỏ bé bên cạnh hắn, nếu không đêm xuân đáng giá ngàn vàng tối nay của tôi sẽ không có ai ở cùng. "

Khưu Đạo Khuê dường như rất tin tưởng vào sức mạnh của Viên Cương, còn chưa bắt đầu mà đã dùng giọng điệu nắm chắc thắng lợi ra lệnh cho Viên Cương hành động.

Hơn nữa còn coi Dương Hiên như một người đã chết, không quan tâm đến bạn trai trên danh nghĩa của Dương Hiên, muốn sắp xếp chỗ dựa cho Thái Mỹ Lâm.

Điều này không chỉ coi thường Dương Hiên, mà còn làm nhục Dương Hiên.

Đối với người bình thường, đây quả thực là nỗi nhục lớn của đàn ông. Là đàn ông thì sẽ tức giận đến mức mất đi lý trí.

Mặc dù Thái Mỹ Lâm không phải là người phụ nữ của mình, nhưng bị người khác sỉ nhục như vậy, Dương Hiên cũng đã phát cáu.

"Ha ha ... tao thấy sau này mày không cần phụ nữ ở cùng nữa đâu."

Dương Hiên lạnh lùng nhìn vào những điểm mấu chốt mong manh của Khưu Đạo Khuê, đối mặt với Viên Cương nghe theo mệnh lệnh của Khưu Đạo Khuê bay nhào đến đây, một cú đấm không chút nương tay kề sát vào mặt.

Viên Cương vốn dĩ còn cảm thấy dạy dỗ thằng nhóc tóc vàng miệng còn hôi sữa không phải dễ như trở bàn tay, không ngờ khi hắn bay lên tung ra nắm đấm, còn chưa chạm vào người, thì cảm thấy trên mặt đau đớn, da thịt run rẩy, âm thanh xương gãy vang lên, cảm giác cả khuôn mặt của bản thân đã bị lõm vào trong.

“A......”

Viên Cương lao về phía Dương Hiên nhanh bao nhiêu, thì bị bay về phía Khưu Đạo Khuê nhanh bấy nhiêu. Khuôn mặt đẫm máu,da thịt lẫn lộn, không phân biệt rõ ngũ quan rơi xuống bên chân của Khưu Đạo Khuê.

Khưu Đạo Khuê đắc ý khinh thường đang nghĩ muốn đánh vào miệng mồm thô lỗ của Dương Hiên. Không ngờ hắn ta mới ra lệnh thuộc hạ ra tay tàn nhẫn, thì bị đánh đến máu chảy đầm đìa quay lại, mà còn dùng lực đánh cách đôi giày của hắn ta vừa đúng một tí.

Đây rõ ràng là đáp trả lại sự sỉ nhục của hắn ta trước đó, cho hắn ta biết tay.

Khuôn mặt Khưu Đạo Khuê cứng đờ, ánh mắt âm u, ngẩng đầu lên nhìn Dương Hiên không tốn chút sức lực đã giải quyết Viên Cương, trong lòng bỗng nhiên nặng trịch.

Xem ra người trẻ tuổi này mà Vương Binh chiêu mộ, có khả năng là hắc mã để Vương Binh quyết định thắng bại trong trận chiến giữa bốn gia tộc này.

Khưu Đạo Khuê nham hiểm gian xảo nhìn chằm chằm Dương Hiên, sắc mặt khó coi.

Nhưng không biết làm sao khi bên người tạm thời không có ai mạnh hơn Dương Hiên. Trừ khi hắn ta không sợ mất mặt tự mình ra trận. Nhưng đích than hắn ra tay thì đã mất đi thể diện. Nếu hắn cũng không phải là đối thủ của Dương Hiên, há không phải càng bị coi thường.

Khưu Đạo Khuê băn khoăn, nhất thời im lặng đứng một bên, không dám lên tiếng.

Vương Binh và mọi người nhìn trộm xung quanh đều tấp nập kinh ngạc đến đờ mắt.

Đó là võ sư của Viên gia võ thuật mà.

Dám tự mình đem danh tiếng cuả Viên gia vào Nam ra Bắc, ai cũng là cao thủ tài nghệ tuyệt kỹ.

Nhưng một người tài năng như vậy, người của Viên gia luôn đứng ở đỉnh cao của võ thuật, lại dễ dàng bị người trẻ tuổi chưa từng thấy trước đây do Vương Binh mang đến, chỉ một cú đấm đã đánh bại.

Tạm thời không đề cập đến việc bọn họ không nhìn ra sức mạnh thực sự của Viên Cương, nhưng được Khưu Đạo Khuê nhìn trúng, dẫn theo bên người, sao có thể là người bình thường được.

Mọi người kinh hoàng sửng sốt, người trẻ tuổi được Vương Binh dẫn đến, rốt cuộc là thần thánh nơi nào, lại có thể lợi hại như vậy, chỉ với một đấm đã đánh người của Khưu Đạo Khuê đến cha mẹ nhìn không ra.

Cơn giận trong lòng Dương Hiên còn chưa biến mất, không muốn bỏ qua cho Khưu Đạo Khuê. Đôi mắt anh lạnh lung liếc nhìn Khưu Đạo Khuê: "Còn muốn đợi tao chết để ngủ với người phụ nữ của tao nữa không?"

Mặc dù biết lời nói của Dương Hiên chỉ đang giả vờ, nhưng tim của Thái Mỹ Lâm đã nhảy loạn xạ, đột ngột có cảm giác khác thường, ánh sáng trong đôi mắt đẹp không ngừng quay vòng, nhất thời không biết đang nghĩ gì.

Mọi người xung quanh thảo luận sôi nổi, sắc mặt Khưu Đạo Khuê cứng lại, khó coi u ám đi nhiều, trong đôi mắt cuồn cuộn sự hung ác.

"Mày nên biết tao chính là một trong bốn thiên vương của cảng Y Vân, dám nói chuyện với tao như thế, mày thực sự không biết chữ chết viết như thế nào à?"

Vương Binh vốn muốn khuyên ngăn Dương Hiên nên dừng lại đúng lúc. Dẫu sao bây giờ đang đứng trên tình thế chia bốn. Nếu hắn đối đầu với Khưu Đạo Khuê, hai người còn lại đồng thời có thể lợi dụng ngư ông đắc lợi, thừa nước đục thả câu, ra tay với hắn.

Nhưng Dương Hiên lại không cho Vương Binh cơ hội làm người hòa giải.

Khóe miệng Dương Hiên mỉm cười khinh bỉ: "Tao không quan tâm mày là Thác Tháp Thiên Vương Lý Tịnh hay là Đại vương rác rưởi chổi chà. Hôm nay tao sẽ dạy mày cách viết từ chết này."

"Ha ha ha... thật là thằng nhóc cuồng vọng, Khưu Đạo Khuê tao lần đầu tiên trong đời có người dám nói khoác lác như vậy trước mặt tao."

Khưu Đạo Khuê tức đến bật cười, khóe miệng nhếch lên độ cong hung ác: "Vốn dĩ không muốn đích thân dạy dỗ mày, đỡ phải nói tao lớn bắt nạt nhỏ, bắt nạt người ở nơi khác đến như mày. Nếu hôm nay mày tự tìm đường chết, vậy thì đừng trách tao không khách sáo tiếp đón người nơi khác đến."

Vừa dứt lời, Khưu Đạo Khuê rút ra một chiếc quạt sắt từ thắt lưng, trên tay xòe ra cánh quạt hoa xinh đẹp. Ánh sáng trắng lóe lên giữa xương quạt, một vài lưỡi dao sắc nhọn có thể nhìn thấy rõ.

Khưu Đạo Khuê liếm khóe môi khô khốc vì khát máu: "Mau đến cho tao xem thử võ thuật trong tay mày. Có lợi hại như miệng lưỡi cuồng vọng của mày không."

Sau đó, chỉ thấy thân hình Khưu Đạo Khuê nhảy lên, vũ khí hình quạt trên tay lật lên xuống. Không khí bị lưỡi dao sắc bén xuyên thủng vang lên âm thanh bén nhọn.

Sắc mặt Dương Hiên không thay đổi, liếc nhìn Khưu Đạo Khuê tiên thiên võ giả, cười chế giễu: "Mày đang nhảy múa trên quảng trường à? Điệu nhảy múa quạt này nhảy không tệ, còn nhảy diêm dúa lòe loẹt hơn so với các cô em đẫy đà ngọt ngào đó."

"Mày... muốn chết hả!" Khưu Đạo Khuê tức đến mức mặt đỏ tía tai, thở hổn hển, chiêu thức trên tay không thay đổi, chỉ là khí thế ngày càng nhanh chóng mãnh liệt.

Rõ ràng Khưu Đạo Khuê đã hoàn toàn bị Dương Hiên chọc tức, không giữ lại sức mạnh, tư thế muốn đánh chết Dương Hiên.

"Cừ thật, hóa ra sức mạnh của Khưu Đạo Khuê thấm thoát đã đến đạt đến tiên thiên võ giả, bản lĩnh che giấu thực lực cũng rất tài giỏi."

Vương Binh nhìn Khưu Đạo Khuê không tiếp tục che giấu sức mạnh, trong đôi mắt nghiêm nghị hơn nhiều.

Sức mạnh như vậy không khác nhiều mấy so với tông sư võ học Viên Thuật nổi tiếng trong và ngoài nước. Nếu không can thiệp để hắn ta tiếp tục phát triển, vậy thì sau này hắn ta sẽ là lão đại mạnh nhất của cảng Y Vân.

Vương Binh nhìn thấy sắc mặt Dương Hiên không thay đổi, cũng không biết sức mạnh của chàng trai trẻ này thế nào.

Nếu Dương Hiên đánh bại Khưu Đạo Khuê, hắn có thể như hổ mọc cánh, tăng thêm một mãnh tướng, nhưng đồng thời hắn cũng phải chuẩn bị cho thế lực đằng sau của Khưu Đạo Khuê.

Thế nhưng, nếu Dương Hiên bị đánh bại, hắn chỉ có thể chịu đựng nỗi đau, từ bỏ việc chiêu mộ người tài năng như Dương Hiên.

Những người khác thấy Khưu Đạo Khuê tìm ra lý do quang minh chính đại để ra tay, trong lòng chấn động trong giây lát. Đồng thời, tò mò về thân phận của Dương Hiên, cũng quan tâm đến trận chiến căng thẳng trên đấu trường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK