Bây giờ trong tay họ đang ôm đồ, nên cũng không có ý định tiếp tục mua gì trong chợ nữa. Sau khi tìm một nơi để ăn uống, và dạo chơi xung quanh ở thành Lang Yên, Dương Hiên cũng gần như đã nhớ được tất cả các thế lực lớn và kí hiệu kiến trúc trong thành Lang Yên.
Bạch Y nhìn thấy đồ trong tay, thắc mắc đặt câu hỏi, "Tại sao anh lại đưa ra mức giá cao như vậy, miếng ngọc đó căn bản là không đáng bao nhiêu tiền."
Dương Hiên cũng không nói gì, chỉ cầm thanh bảo kiếm trong tay, nở nụ cười rồi nói, "Đây là những gì mà tôi muốn, còn phía trước chỉ là bước đệm cho chuyện này mà thôi.”
Bạch Y không hiểu lắm, anh ta không nhìn thấy thanh bảo kiếm này có gì đặc biệt, sau đó không do dự giật nó lại, cầm trong tay chơi một hồi.
Bạch Y một tay nắm lấy chuôi kiếm, tay còn lại cầm vào phần vỏ bọc của thanh kiếm, chuẩn bị sẵn sàng tư thế rút kiếm.
Dùng lực nhẹ, phát hiện ra rằng thanh kiếm không hề có dấu hiệu rút ra khỏi vỏ kiếm. Sau đó, anh ta lại tăng thêm lực, nhưng thanh kiếm vẫn không chuyển động. Chuyện này khiến anh ta hơi bối rối, anh ta hét lớn một tiếng, chuẩn bị tiếp tục dùng lực mạnh hơn, nhưng phát hiện thanh kiếm không hề di chuyển.
Điều này khiến Bạch Y kinh ngạc, chuyện gì thế này, sao lại không thể di chuyển được thanh kiếm.
Dương Hiên sững sờ, từ từ cầm lấy thanh kiếm trong tay Bạch Y. Dùng lực nhẹ, thanh kiếm lập tức được rút ra, một âm thanh sắc bén vang lên khắp phòng, còn tỏa ra một ánh sáng chói lóa.
"Nhặt được bảo bối rồi." Bạch Y chậm rãi bước đến, chạm nhẹ vào thanh kiếm, trong lòng không ngừng cảm thán, đồ tốt đấy, thực sự là đồ tốt. Hai nghìn viên linh thạch loại trung bình cũng không mua nổi thanh kiếm này.
Đây cũng là lần đầu tiên Dương Hiên nhìn thấy một vũ khí tốt như vậy. Bình thường anh không có thói quen sử dụng vũ khí. Sau khi nhìn thấy thanh kiếm này, anh liền có một cái cảm giác hứng thú gì đó không thể diễn tả được.
Sau đó Bạch Y ngẩng đầu lên, nói một cách rất tự hào: "Thanh kiếm này trông không giống là đồ tốt, nếu anh đã mở được nó ra, thì Bạch Y tôi sẽ không tranh giành với anh nữa, mau cảm ơn tôi đi.”
"Bạch Y, anh đang hâm mộ chứ gì.”
Dương Hiên cẩn thận vuốt lên thanh bảo kiếm, không hề nể mặt, trực tiếp vạch trần suy nghĩ của Bạch Y.
Bạch Y cũng không cảm thấy ngượng ngùng, tiếp tục mỉm cười nói, "Đúng rồi, Dương Hiên, anh muốn tham gia vào cuộc đấu giá tông phái tiếp theo không? Đến lúc đó cùng đi chứ, tôi biết rất rõ về cuộc đấu giá này đấy.”
"Tất nhiên là muốn rồi, hôm sau anh đến gọi tôi, tôi và anh cùng đi qua đó.”
“Được.”
Sáng sớm, Dương Hiên thức dậy đúng giờ, chỉ cảm thấy tinh thần rất sảng khoái, một tia sáng lóe lên trong mắt anh, sau đó cảm thán nói một câu: "Cảnh giới Trúc Cơ tầng bốn quả thực rất mạnh, tốc độ tu luyện này nhanh hơn nhiều so với trước đây."
Lúc này, có tiếng gõ cửa vang đến từ phía sau cánh cửa.
"Dương Hiên, chuẩn bị xong chưa, giờ chúng ta phải đi đến cuộc đấu giá rồi.”
Hóa ra là Bạch Y đã ở ngoài cửa. Hôm nay là thời điểm cuộc đấu giá tông phái bắt đầu diễn ra, trước đó Dương Hiên và Bạch Y đã thương lượng, hai người họ sẽ cùng đi đến đó.
"Được rồi, đi thôi."
Trung tâm thành Lang Yên, trong hội trường đấu giá.
Ngay khi vừa bước đến cửa hội trường đấu giá, Dương Hiên liền nhắm mắt lại, đôi mắt hiện lên một sự chấn động, cảm nhận bầu không khí đang bao trùm, Dương Hiên thấy cả thế giới dường như đang bị chiếm giữ hoàn toàn bởi một loại hơi thở.
Ở đây không chỉ có linh bảo, mà còn có linh dược, hơn nữa tuổi thọ của chúng không hề thấp!
Sau khi bước vào hội trường đấu giá, có một chàng trai mặc áo màu xanh đi đến trước mặt họ, nở nụ cười với hai người rồi nói: “Hai vị, xin hỏi hai vị đến tham gia buổi đấu giá, hay là tham gia đại hội giám định linh dược!”
"Đại hội giám định linh dược là thế nào? Có gì khác nhau sao?”
Dương Hiên nhíu mày, hơi do dự, anh nhìn chàng trai mặc chiếc áo màu xanh trước mặt.
Chàng trai mặc áo màu xanh khẽ mỉm cười, kiên nhẫn nói: "Nếu anh tham gia buổi đấu giá, thì bây giờ có thể vào trong, sau khi buổi đấu giá kết thúc, có thể rời khỏi nơi này.”
"Còn nếu anh muốn tham gia đại hội kiểm định linh dược, thì phải tiến hành đăng ký, chờ đến khi đại hội đấu giá kết thúc, sau đó sẽ tiến hành đại hội kiểm định linh dược, bởi vì buổi đại hội kiểm định linh dược lần này, còn xuất hiện linh dược hơn ngàn năm tuổi, đến khi đó sẽ có rất nhiều các đại lão cũng tham gia.”
“Ra là vậy!”
Một tia sáng lóe lên trong mắt Dương Hiên, anh quan sát chàng trai một lượt, sau đó nói với cậu ta: "Chúng tôi đến tham gia đại hội kiểm định linh dược!”
Chàng trai nghe vậy, liền gật đầu, lấy ra một cuốn sách, rồi hỏi về tình hình của Dương Hiên, cẩn thận ghi chép lại, sau đó đưa cho hai người họ một tấm thẻ bài, và nói: "Sau khi buổi đấu giá kết thúc, hai người đưa ra tấm thẻ bài này thì có thể tham gia đại hội kiểm định linh dược!”
"Nhưng trong đại hội kiểm định linh dược, cầu chú ý hai điều!"
"Thứ nhất, nếu hai người không phải là người luyện đan, thì hãy cố gắng không chạm vào các dược liệu, bởi vì không hiểu giá trị của những dược liệu này, xảy ra tổn hại gì sẽ rất khó để giải quyết.”
"Thứ hai, nếu muốn mua linh dược trong đại hội kiểm định linh dược thì bắt buộc phải tuân thủ quy định của chúng tôi!”
"Đồng thời, tôi cũng nhắc luôn với hai người, trong buổi đại hội kiểm định linh dược này, còn có giải quán quân, nếu như hai người có thể giành được giải này thì phần thưởng là một viên linh dược nghìn năm tuổi.”
Sau khi nghe xong, Dương Hiên khẽ mỉm cười, anh gật đầu nói với chàng trai trước mặt: "Cậu yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ tuân thủ quy định của đại hội kiểm định linh dược.”
"Được rồi, hoan nghênh các vị đến tham gia!”
Chàng trai mỉm cười cung kính nhìn hai người họ, đôi mắt hiện rõ sự vui vẻ.
Sau khi hai người họ đi vào buổi đấu giá, nhân viên phục vụ liền đưa mũ cho bọn họ, nhưng Dương Hiên chỉ liếc qua một cái, rồi lắc đầu nói với nhân viên: “Xin lỗi, tôi cần cần thứ này!”
Còn Bạch Y nhìn thấy Dương Hiên như vậy, cũng từ chối đội mũ.
Suy cho cùng, giấu giấu giếm giếm như vậy, bọn họ cũng cảm thấy không thoải mái.
Càng huống hồ, có Dương Hiên ở đây, cũng không cần thiết phải giấu giấu giếm giếm làm gì, nếu như có ai thấy bọn họ không thuận mắt, muốn động tay động chân với bọn họ, anh chỉ cần vẫy tay một cái, thì có thể triệt để tiêu diệt đối phương, căn bản không cần thiết phải đội mũ che giấu thân phận.
Đi vào bên trong hội trường đấu giá.
Quan sát tình hình xung quanh.
Dương Hiên chọn một vị trí ở góc cuối, sau khi ngồi xuống, Bạch Y ở bên cạnh đột nhiên nói với Dương Hiên: “Dương Hiên, đợi lát nữa buổi đấu giá bắt đầu, nếu như anh thích thứ gì, thì nói thẳng với tôi, tôi sẽ tặng anh, lần này chúng ta gặp nhau cũng coi như là có duyên!”
Dương Hiên cười gượng, nhìn cảnh tượng buổi đấu giá đang nghiêm túc diễn ra trước mặt, cũng không nói gì.
Dương Hiên im lặng gật đầu.
Nhìn bề ngoài, phiên đấu giá trông rất nề nếp đúng hướng, quy mô cũng rất lớn. Đứng ở trong hội trường đấu giá, Dương Hiên cảm nhận rõ ràng rằng bầu không khí của toàn bộ phiên đấu giá đang sôi nổi hơn, thậm chí còn có một cảm giác mơ hồ không rõ.
Sau khi ngồi xuống, Bạch Y lại tiếp tục nói chuyện phiếm với Dương Hiên, nói đến chuyện có vị tu sĩ nào đó ở thành Lang Yên bị đánh, hay là con gái của nhà nào đó xinh đẹp...
Sau khi anh ta tự nói một mình hồi lâu, tầm mắt liếc sang đánh giá Dương Hiên một lượt, vừa nhìn Dương Hiên vừa nói: “Dương Hiên, anh nói xem, họ tổ chức phiên đấu giá ở đây, có chỗ nào đặc biệt không?”
“Ừ?”