Nữ thần Lê Kim Huyên an tĩnh đứng ở đằng kia, không tham gia thảo luận vào bất kỳ chủ đề nào. Cô giống như một đóa hồng rực rỡ gay gắt, tuyệt mỹ mê người nhưng đồng thời cũng an tĩnh dửng dưng.
Trần Xuân Độ bưng ly rượu, tự nhiên như không đứng ở bên cạnh nữ thần, đôi môi đỏ khẽ nhấp chút rượu, ăn đồ ăn Tây, dáng vẻ từ tốn ung dung... Anh hoàn toàn chẳng để bụng vai trò của mình là gì... Dẫu sao thì đối với anh mà nói rượu này cũng quá bình thường...
La Hạo Nhiên diễn thuyết ở trên sân khấu xong, tiếp theo là các lãnh đạo trong giới chính trị của thương hội thành phố T lên sân khấu, phát biểu về kế hoạch tương lai trong công tác nhà nước, cùng với hướng phát triển của thành phố... Các ông lớn cổ vũ dân kinh doanh ở thành phố T dũng cảm thăm dò thời cơ trong tương lai...
Sau khi La Hạo Nhiên bước xuống từ trên sân khấu, lập tức có một đám nhân sĩ trong giới kinh doanh tụ tập lại... Mọi người đều mời rượu bắt chuyện với La Hạo Nhiên... Có thể được giao lưu và bắt chuyện với một nhân vật như La Hạo Nhiên chính là một vinh hạnh, cũng là cách tốt nhất để kéo gần quan hệ.
Nhưng hiển nhiên La Hạo Nhiên cũng không dừng lại quá lâu, ông ta bưng ly rượu chậm rãi đi xuyên qua dòng người nhốn nháo, tiến thẳng đến chỗ Lê Kim Huyên ở bên này.
"Tổng giám đốc Lê, nhiều ngày không gặp, gần đây giá trị cổ phiếu của tập đoàn Lê Thị phát triển liên tục, thật đáng mừng." La Hạo Nhiên bưng ly rượu, cười nhạt đi tới trước mặt Lê Kim Huyên.
Lê Kim Huyên hơi sững sờ, rất nhanh cũng nâng ly rượu lên, lễ phép chạm cốc đáp lễ La Hạo Nhiên.
"Nhờ phúc của hội trưởng La..." Lê Kim Huyên mỉm cười, nâng ly nhẹ nhàng nhấp môi.
Mà Trần Xuân Độ lại thân mật kéo tay nữ thần, anh không tham dự vào cuộc trò chuyện, chỉ tự nhiên uống rượu vang, bộ dạng như không liên quan gì đến mình.
Lê Kim Huyên cười khẽ nói chuyện với hội trưởng La... Nghi ngờ trong lòng càng lúc càng sâu... La Hạo Nhiên là hội trưởng thương hội thành phố T, ngày thường công việc bận rộn, hầu như không hề tiếp xúc với cô... Huống chi giữa tập đoàn Lê Thị và La Hạo Nhiên cũng không có quan hệ hợp tác gì cả... Có thể nói hai bên hầu như không hề quen biết.
Thế mà hôm nay La Hạo Nhiên lại đột ngột tỏ ra thân thiết? Chủ động giao lưu bắt chuyện với Lê Kim Huyên, điều này khiến Lê Kim Huyên sinh lòng nghi hoặc... Đây là có mục đích gì?
"Tổng giám đốc Lê, về sau tập đoàn Lê Thị có yêu cầu gì đối với Thành phố T, cô cứ tùy ý thông báo một tiếng. La mỗ tôi nếu có thể chiếu cố thì nhất định sẽ chiếu cố." La Hạo Nhiên cười nói, dường như giọng điệu mang theo ý tứ lôi kéo.
Lê Kim Huyên mỉm cười, bình thản nói: “Cảm ơn ý tốt của hội trưởng La, Kim Huyên ghi nhận trong lòng." Tuy rằng vẫn chưa rõ ý đồ của La Hạo Nhiên, nhưng Lê Kim Huyên cũng không tiện cự tuyệt, chỉ có thể lãnh đạm đáp lễ.
La Hạo Nhiên nhẹ nhàng nâng ly nhấp môi, sau đó đột nhiên cười thâm thúy nói: "Tổng giám đốc Lê, thực không dám giấu diếm, hôm nay... La mỗ được người khác nhờ vả, có một chuyện muốn thương nghị cùng cô."
Hàng chân mày xinh đẹp của Lê Kim Huyên nhẹ nhàng nhướng lên... Cuối cùng cũng nói đến ý chính rồi sao?
"Hội trưởng La, chuyện gì vậy?" Lê Kim Huyên từ tốn hỏi.
"Chuyện về dòng họ Richard." La Hạo Nhiên chậm rãi nói.
Nghe đến lời này, sắc mặt Lê Kim Huyên hơi khựng lại, mang theo một tia cảnh giác và nghi hoặc.
Trần Xuân Độ cũng thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm vào La Hạo Nhiên với vẻ ẩn ý.
La Hạo Nhiên mỉm cười: “Tổng giám đốc Lê, cô không cần phải khẩn trương... Cũng không phải chuyện lớn gì... Chỉ là hiện tại, cô và dòng họ Richard quá mức căng thẳng, đối với cả hai bên đều không phải chuyện gì tốt, vẫn mong tổng giám đốc Lê có thể thu tay lại, mở rộng lòng mình mà khoan dung độ lượng, mọi việc đều phải dĩ hòa vi quý..."
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên bình tĩnh nhìn ông ta chăm chú, cô nhẹ nhàng hỏi: “Hội trưởng La, Kim Huyên vẫn chưa rõ ý của ngài."
La Hạo Nhiên chậm rãi uống một ngụm rượu đỏ, thâm thúy nói: “Được, con người La mỗ khoáng đạt rộng rãi, tôi nói thẳng vậy... Tôi hy vọng trong chuyện của dòng họ Richard, tổng giám đốc Lê có thể tha thứ và bỏ qua... chừa chút mặt mũi cho dòng họ Richard..."
Sắc mặt Lê Kim Huyên hơi cứng lại: “Hội trưởng La muốn tôi làm thế nào?"
"Rất đơn giản, đồng ý với yêu cầu của dòng họ Richard, bọn họ sẽ cho tập đoàn Lê Thị chỗ tốt tương ứng... Mọi người đều là dân làm ăn kinh doanh, hoà thuận nhã nhặn mới là điều quan trọng nhất, không phải sao?" La Hạo Nhiên thâm thúy nói.
Trên gương mặt tuyệt mỹ của Lê Kim Huyên đột nhiên nở một nụ cười, cười đến mức nghiêng nước nghiêng thành: “Hội trưởng La, hoá ra... ngài đến đây để... hoà giải thay cho bọn họ?"
La Hạo Nhiên cũng cười theo, lần thứ hai chạm ly với Lê Kim Huyên: “Trong chuyện này, vẫn mong tổng giám đốc Lê có thể bình tĩnh giải quyết, chỉ cần hòa bình, vậy chẳng phải sẽ phát tài sao?"
"Tôi nể mặt dòng họ Richard, vậy bọn họ sẽ bỏ qua cho tôi sao?" Đôi mắt xinh đẹp như mài của Lê Kim Huyên ngước lên, cô đột nhiên hỏi ngược lại.
Nghe nói nói thế, sắc mặt La Hạo Nhiên hơi khựng lại
"Tổng giám đốc Lê, cô nói vậy là... có ý gì?" La Hạo Nhiên chậm rãi hỏi.
Sắc mặt Lê Kim Huyên bình tĩnh không gì sánh được: “Tôi có ý gì, hội trưởng La hẳn là hiểu rõ."
... Một câu nói rơi xuống liền biểu thị thái độ của cô... Cô không có khả năng nhượng bộ!
La Hạo Nhiên tức khắc nghẹn lời, bị câu nói của Lê Kim Huyên chặn lại. Trầm mặc hồi lâu, ông ta mới chậm rãi cất lời: “Thương trường như chiến trường, vì chuyện này mà liên lụy đến tập đoàn và dòng tộc, tổng giám đốc Lê, cô vẫn còn trẻ, vẫn chưa rõ lắm đạo lý này... Có đôi khi, hòa khí mới có thể phát tài... Bằng không, đối với dòng họ Richard, cô chỉ có thể lấy trứng chọi với đá mà thôi..."
Lê Kim Huyên nở nụ cười, cười đến khuynh thành: “Hai bên đều thiệt hại sao? Hiện tại, tập đoàn Lê Thị chúng tôi vẫn đang sống rất tốt!" Giờ khắc này, tổng giám đốc lập tức bày ra khí chất nữ vương, giống như đoá hoa hồng xinh đẹp động lòng người.
Sắc mặt La Hạo Nhiên hơi đổi một chút, ông ta không nghĩ tới... con nhóc Lê Kim Huyên này vậy mà lại không hiểu lễ nghĩa như thế! Ông ta đường đường là hội trưởng thương hội... tự mình đến đây thuyết phục, vậy mà lại bị cô xem như không khí?
La Hạo Nhiên híp mắt, giọng nói sâu xa: “Kim Huyên, còn trẻ tuổi thì vẫn nên điệu thấp một chút... Nói thế nào dòng họ Richard cũng là một dòng tộc tiếng tăm lừng lẫy ở phương tây... Thế lực của bọn họ rất cường đại và sâu xa... Có đôi khi lùi một bước mới là trời cao biển rộng..."
Uy hiếp! La Hạo Nhiên không định dùng tình cảm nữa, đây là đang uy hiếp trắng trợn!
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên ngưng trọng, đang định mở miệng... thì Trần Xuân Độ ở một bên lại mở miệng trước!
"Hội trưởng La, đời này tôi ghét nhất là người khác uy hiếp vợ tôi... Biểu hiện hôm nay của ông khiến tôi vô cùng chán ghét..." Trần Xuân Độ bình thản mở miệng.
Nghe lời nói của Trần Xuân Độ, ngay từ đầu Lê Kim Huyên còn rất tán thành, không ngờ là thỉnh thoảng người đàn ông này còn rất đáng tin cậy... Ở thời điểm mấu chốt anh lại đứng ra thay cô nói chuyện... Thế nhưng mấy giây sau, Lê Kim Huyên đột nhiên phát hiện vấn đề! Vợ... tôi sao? Lê Kim Huyên lập tức nghiêng đầu qua chỗ khác, đôi mắt đẹp hung tợn trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ, đó là ánh mắt cọp mẹ muốn ăn thịt người.
Trần Xuân Độ làm bộ không phát hiện... trên mặt giả vờ ngu ngơ...
Sắc mặt La Hạo Nhiên trở nên hết sức khó coi, ông ta híp mắt lại, cả người tựa như hoàn toàn thay đổi... tuyệt nhiên khác biệt với vẻ hòa ái dễ gần vừa rồi!
La Hạo Nhiên khẽ híp mắt một cái, nhìn Lê Kim Huyên với vẻ ẩn ý, chậm rãi nói: “Lê Kim Huyên, những người trẻ tuổi như các cô... vẫn còn quá táo bạo, hành động theo cảm tính... La mỗ tôi ở Thành phố T tuy không tính là hắc đạo, buôn bán đàng hoàng... nhưng vẫn có chút dính líu đến bạch đạo trên giang hồ. Có đôi khi, so với hắc đạo, bạch đạo... lại càng không phân rõ phải trái..."
Trần Xuân Độ bưng ly rượu, tự nhiên như không đứng ở bên cạnh nữ thần, đôi môi đỏ khẽ nhấp chút rượu, ăn đồ ăn Tây, dáng vẻ từ tốn ung dung... Anh hoàn toàn chẳng để bụng vai trò của mình là gì... Dẫu sao thì đối với anh mà nói rượu này cũng quá bình thường...
La Hạo Nhiên diễn thuyết ở trên sân khấu xong, tiếp theo là các lãnh đạo trong giới chính trị của thương hội thành phố T lên sân khấu, phát biểu về kế hoạch tương lai trong công tác nhà nước, cùng với hướng phát triển của thành phố... Các ông lớn cổ vũ dân kinh doanh ở thành phố T dũng cảm thăm dò thời cơ trong tương lai...
Sau khi La Hạo Nhiên bước xuống từ trên sân khấu, lập tức có một đám nhân sĩ trong giới kinh doanh tụ tập lại... Mọi người đều mời rượu bắt chuyện với La Hạo Nhiên... Có thể được giao lưu và bắt chuyện với một nhân vật như La Hạo Nhiên chính là một vinh hạnh, cũng là cách tốt nhất để kéo gần quan hệ.
Nhưng hiển nhiên La Hạo Nhiên cũng không dừng lại quá lâu, ông ta bưng ly rượu chậm rãi đi xuyên qua dòng người nhốn nháo, tiến thẳng đến chỗ Lê Kim Huyên ở bên này.
"Tổng giám đốc Lê, nhiều ngày không gặp, gần đây giá trị cổ phiếu của tập đoàn Lê Thị phát triển liên tục, thật đáng mừng." La Hạo Nhiên bưng ly rượu, cười nhạt đi tới trước mặt Lê Kim Huyên.
Lê Kim Huyên hơi sững sờ, rất nhanh cũng nâng ly rượu lên, lễ phép chạm cốc đáp lễ La Hạo Nhiên.
"Nhờ phúc của hội trưởng La..." Lê Kim Huyên mỉm cười, nâng ly nhẹ nhàng nhấp môi.
Mà Trần Xuân Độ lại thân mật kéo tay nữ thần, anh không tham dự vào cuộc trò chuyện, chỉ tự nhiên uống rượu vang, bộ dạng như không liên quan gì đến mình.
Lê Kim Huyên cười khẽ nói chuyện với hội trưởng La... Nghi ngờ trong lòng càng lúc càng sâu... La Hạo Nhiên là hội trưởng thương hội thành phố T, ngày thường công việc bận rộn, hầu như không hề tiếp xúc với cô... Huống chi giữa tập đoàn Lê Thị và La Hạo Nhiên cũng không có quan hệ hợp tác gì cả... Có thể nói hai bên hầu như không hề quen biết.
Thế mà hôm nay La Hạo Nhiên lại đột ngột tỏ ra thân thiết? Chủ động giao lưu bắt chuyện với Lê Kim Huyên, điều này khiến Lê Kim Huyên sinh lòng nghi hoặc... Đây là có mục đích gì?
"Tổng giám đốc Lê, về sau tập đoàn Lê Thị có yêu cầu gì đối với Thành phố T, cô cứ tùy ý thông báo một tiếng. La mỗ tôi nếu có thể chiếu cố thì nhất định sẽ chiếu cố." La Hạo Nhiên cười nói, dường như giọng điệu mang theo ý tứ lôi kéo.
Lê Kim Huyên mỉm cười, bình thản nói: “Cảm ơn ý tốt của hội trưởng La, Kim Huyên ghi nhận trong lòng." Tuy rằng vẫn chưa rõ ý đồ của La Hạo Nhiên, nhưng Lê Kim Huyên cũng không tiện cự tuyệt, chỉ có thể lãnh đạm đáp lễ.
La Hạo Nhiên nhẹ nhàng nâng ly nhấp môi, sau đó đột nhiên cười thâm thúy nói: "Tổng giám đốc Lê, thực không dám giấu diếm, hôm nay... La mỗ được người khác nhờ vả, có một chuyện muốn thương nghị cùng cô."
Hàng chân mày xinh đẹp của Lê Kim Huyên nhẹ nhàng nhướng lên... Cuối cùng cũng nói đến ý chính rồi sao?
"Hội trưởng La, chuyện gì vậy?" Lê Kim Huyên từ tốn hỏi.
"Chuyện về dòng họ Richard." La Hạo Nhiên chậm rãi nói.
Nghe đến lời này, sắc mặt Lê Kim Huyên hơi khựng lại, mang theo một tia cảnh giác và nghi hoặc.
Trần Xuân Độ cũng thu hồi ánh mắt, nhìn chằm chằm vào La Hạo Nhiên với vẻ ẩn ý.
La Hạo Nhiên mỉm cười: “Tổng giám đốc Lê, cô không cần phải khẩn trương... Cũng không phải chuyện lớn gì... Chỉ là hiện tại, cô và dòng họ Richard quá mức căng thẳng, đối với cả hai bên đều không phải chuyện gì tốt, vẫn mong tổng giám đốc Lê có thể thu tay lại, mở rộng lòng mình mà khoan dung độ lượng, mọi việc đều phải dĩ hòa vi quý..."
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên bình tĩnh nhìn ông ta chăm chú, cô nhẹ nhàng hỏi: “Hội trưởng La, Kim Huyên vẫn chưa rõ ý của ngài."
La Hạo Nhiên chậm rãi uống một ngụm rượu đỏ, thâm thúy nói: “Được, con người La mỗ khoáng đạt rộng rãi, tôi nói thẳng vậy... Tôi hy vọng trong chuyện của dòng họ Richard, tổng giám đốc Lê có thể tha thứ và bỏ qua... chừa chút mặt mũi cho dòng họ Richard..."
Sắc mặt Lê Kim Huyên hơi cứng lại: “Hội trưởng La muốn tôi làm thế nào?"
"Rất đơn giản, đồng ý với yêu cầu của dòng họ Richard, bọn họ sẽ cho tập đoàn Lê Thị chỗ tốt tương ứng... Mọi người đều là dân làm ăn kinh doanh, hoà thuận nhã nhặn mới là điều quan trọng nhất, không phải sao?" La Hạo Nhiên thâm thúy nói.
Trên gương mặt tuyệt mỹ của Lê Kim Huyên đột nhiên nở một nụ cười, cười đến mức nghiêng nước nghiêng thành: “Hội trưởng La, hoá ra... ngài đến đây để... hoà giải thay cho bọn họ?"
La Hạo Nhiên cũng cười theo, lần thứ hai chạm ly với Lê Kim Huyên: “Trong chuyện này, vẫn mong tổng giám đốc Lê có thể bình tĩnh giải quyết, chỉ cần hòa bình, vậy chẳng phải sẽ phát tài sao?"
"Tôi nể mặt dòng họ Richard, vậy bọn họ sẽ bỏ qua cho tôi sao?" Đôi mắt xinh đẹp như mài của Lê Kim Huyên ngước lên, cô đột nhiên hỏi ngược lại.
Nghe nói nói thế, sắc mặt La Hạo Nhiên hơi khựng lại
"Tổng giám đốc Lê, cô nói vậy là... có ý gì?" La Hạo Nhiên chậm rãi hỏi.
Sắc mặt Lê Kim Huyên bình tĩnh không gì sánh được: “Tôi có ý gì, hội trưởng La hẳn là hiểu rõ."
... Một câu nói rơi xuống liền biểu thị thái độ của cô... Cô không có khả năng nhượng bộ!
La Hạo Nhiên tức khắc nghẹn lời, bị câu nói của Lê Kim Huyên chặn lại. Trầm mặc hồi lâu, ông ta mới chậm rãi cất lời: “Thương trường như chiến trường, vì chuyện này mà liên lụy đến tập đoàn và dòng tộc, tổng giám đốc Lê, cô vẫn còn trẻ, vẫn chưa rõ lắm đạo lý này... Có đôi khi, hòa khí mới có thể phát tài... Bằng không, đối với dòng họ Richard, cô chỉ có thể lấy trứng chọi với đá mà thôi..."
Lê Kim Huyên nở nụ cười, cười đến khuynh thành: “Hai bên đều thiệt hại sao? Hiện tại, tập đoàn Lê Thị chúng tôi vẫn đang sống rất tốt!" Giờ khắc này, tổng giám đốc lập tức bày ra khí chất nữ vương, giống như đoá hoa hồng xinh đẹp động lòng người.
Sắc mặt La Hạo Nhiên hơi đổi một chút, ông ta không nghĩ tới... con nhóc Lê Kim Huyên này vậy mà lại không hiểu lễ nghĩa như thế! Ông ta đường đường là hội trưởng thương hội... tự mình đến đây thuyết phục, vậy mà lại bị cô xem như không khí?
La Hạo Nhiên híp mắt, giọng nói sâu xa: “Kim Huyên, còn trẻ tuổi thì vẫn nên điệu thấp một chút... Nói thế nào dòng họ Richard cũng là một dòng tộc tiếng tăm lừng lẫy ở phương tây... Thế lực của bọn họ rất cường đại và sâu xa... Có đôi khi lùi một bước mới là trời cao biển rộng..."
Uy hiếp! La Hạo Nhiên không định dùng tình cảm nữa, đây là đang uy hiếp trắng trợn!
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên ngưng trọng, đang định mở miệng... thì Trần Xuân Độ ở một bên lại mở miệng trước!
"Hội trưởng La, đời này tôi ghét nhất là người khác uy hiếp vợ tôi... Biểu hiện hôm nay của ông khiến tôi vô cùng chán ghét..." Trần Xuân Độ bình thản mở miệng.
Nghe lời nói của Trần Xuân Độ, ngay từ đầu Lê Kim Huyên còn rất tán thành, không ngờ là thỉnh thoảng người đàn ông này còn rất đáng tin cậy... Ở thời điểm mấu chốt anh lại đứng ra thay cô nói chuyện... Thế nhưng mấy giây sau, Lê Kim Huyên đột nhiên phát hiện vấn đề! Vợ... tôi sao? Lê Kim Huyên lập tức nghiêng đầu qua chỗ khác, đôi mắt đẹp hung tợn trừng mắt nhìn Trần Xuân Độ, đó là ánh mắt cọp mẹ muốn ăn thịt người.
Trần Xuân Độ làm bộ không phát hiện... trên mặt giả vờ ngu ngơ...
Sắc mặt La Hạo Nhiên trở nên hết sức khó coi, ông ta híp mắt lại, cả người tựa như hoàn toàn thay đổi... tuyệt nhiên khác biệt với vẻ hòa ái dễ gần vừa rồi!
La Hạo Nhiên khẽ híp mắt một cái, nhìn Lê Kim Huyên với vẻ ẩn ý, chậm rãi nói: “Lê Kim Huyên, những người trẻ tuổi như các cô... vẫn còn quá táo bạo, hành động theo cảm tính... La mỗ tôi ở Thành phố T tuy không tính là hắc đạo, buôn bán đàng hoàng... nhưng vẫn có chút dính líu đến bạch đạo trên giang hồ. Có đôi khi, so với hắc đạo, bạch đạo... lại càng không phân rõ phải trái..."