Bào Vũ sâu sắc liếc nhìn Trương Bảo Thành, cuối cùng vẫn đi gọi người.
Cô ta có thể không nghe lời của Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ nhiều nhất chỉ là một ông chủ, mà Trương Bảo Thành, địa vị hơn xa, khiến cô ta không thể không nghe.
Một lúc lâu sau, Bào Vũ dẫn hai người đàn ông thân hình lực lưỡng, đẩy một chiếc xe đẩy khá nặng, từ từ tới phía Trần Xuân Độ.
Trong xe đẩy để rất nhiều khối đá thô cực lớn, trọng lượng số đá thô này cộng lại, đủ để người đàn ông lực lưỡng này ăn không tiêu.
Trong khu nghỉ ngơi, Trần Xuân Độ ngồi trên ghế, nhìn số đá thô này bị vận chuyển tới, thần sắc vô cùng điềm nhiên, anh căn bản không có đứng dậy.
Số đá thô này bị vận chuyển tới, Trương Bảo Thành nhìn Trần Xuân Độ, lạnh lùng nói: “Đá thô đã đủ cho cậu dùng rồi.”
Trần Xuân Độ gật đầu, ngẩng đầu chỉ về một chỗ trống phía trước, mở miệng gào thét: “Để chúng ở đó.”
Bào Vũ nhìn thấy bộ dạng này của Trần Xuân Độ thì trong lòng cũng có không ít lửa giận, nhưng cô ta không có bất kỳ cách gì với Trần Xuân Độ, chỉ có thể căn dặn mấy người đàn ông lực lưỡng đó: “Để ở đó, hạ chúng xuống.”
Số đá thô đấu giá ở khu cược cao cấp, lớn hơn rất nhiều so với số đá của khu cược cấp thấp.
Một khối đá thô lớn nhất trong đó đều sắp cao bằng nửa người, thật sự khiến người khác nhìn mà cảm khái.
Sau khi để từng khối đá thô nặng trịch xuống đất, Trương Bảo Thành lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ: “Cậu rốt cuộc muốn làm cái gì?”
Trương Bảo Thành rất tò mò, ông ta căn bản không hiểu thao tác này của Trần Xuân Độ, không hiểu Trần Xuân Độ rốt cuộc muốn làm cái gì.
Giẫm lên vết xe đổ, lại dùng bài cũ như ở khu cược cấp thấp sao? Trương Bảo Thành đương nhiên không tin, số đá thô này khác với số đá bỏ đi của khu cược cấp thấp, Trần Xuân Độ cho dù làm như vậy, cũng kiếm không được bao nhiêu tiền, càng không thể bù được lỗ.
Trần Xuân Độ nhàn nhạt liếc nhìn Trương Bảo Thành, mở miệng nói: “Cho dừng âm nhạc ở đây, rồi cho tôi một cái loa.”
Lời này của Trần Xuân Độ rõ ràng là nói với Bào Vũ, Bào Vũ có hơi do dự mà liếc nhìn Trương Bảo Thành, sau khi nhận được ánh ý ra hiệu của Trương Bảo Thành, Bào Vũ xoay người rời đi, rất nhanh đã lấy một cái loa đi tới.
Bào Vũ sau khi đưa cái loa cho Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ nhận lấy cái loa, mở ra công tắc bên trên, sau đó ngẩng đầu, bỗng liếc nhìn Trương Bảo Thành với ánh mắt thâm ý.
Trương Bảo Thành hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi, sau đó Trần Xuân Độ lại nhìn sang Lê Kim Huyên.
Sau khi tổng giám đốc nữ thần khẽ gật đầu, Trần Xuân Độ mới giơ cái loa lên, anh từ từ hít sâu một hơi, hư không xung quanh dường như bị anh hút hết vào.
“Ngọc cực phẩm bán phá giá, ngọc cực phẩm bán phá giá, Trương Bảo Thành tên khốn hội trưởng đổ thạch ôm số tiền lớn chạy rồi, để lại một số ngọc cực phẩm, mong muốn người mua giúp...” Trần Xuân Độ vừa dứt lời, hư không bỗng trở nên yên ắng, từng ánh mắt lập tức quét qua.
Mà Trương Bảo Thành đang ngồi trên ghế, sau khi nghe thấy lời của Trần Xuân Độ, khiến cơ thể của ông ta rung lên, hai mắt bỗng trợn to với vẻ khó tin!
Trương Bảo Thành nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, biểu cảm đó giống như nhìn thấy ma, con người của Trương Bảo Thành sắp rớt ra ngoài rồi!
“Vèo!”
Trương Bảo Thành mặt mày thay đổi, ông ta nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, thần sắc trong nháy mắt trở nên u ám lạnh lẽo, tỏa ra một cỗ sát cơ!
Có đánh chết ông ta cũng không ngờ Trần Xuân Độ vậy mà dùng cách như này... Con mẹ nó đây có khác gì đổi một loại phương thức tới hủy hoại ông ta chứ?
“Trần Xuân Độ!” Tay Trương Bảo Thành cầm chiếc ly thủy tinh, bỗng dưng siết mạnh, chiếc ly thủy tinh trong tay đó được Trương Bảo Thành dùng để uống nước đột nhiên vang vọng âm thanh giòn rã: “Rắc!”
Chiếc ly thủy tinh dùng để uống nước đó, bỗng dưng vang lên tiếng răng rắc, vết nứt ở thân ly trong suốt đó, vô cùng đáng sợ!
Lê Kim Huyên ở một bên, sau khi nghe thấy tiếng loa to đó của Trần Xuân Độ, dưới mái tóc dài tuyệt đẹp, gương mặt hoàn hảo không chút khuyết điểm đó, cũng lập tức lộ ra vẻ sững sờ, cho dù Lê Kim Huyên cũng không phản ứng lại ngay trước.
Ở một bên của Lê Kim Huyên, Tô Loan Loan sau khi đi vào đại hội đổ thạch từ đầu tới cuối đều im lặng, không nói một lời. Ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, dáng vẻ vô lại đó của Trần Xuân Độ khiến khóe miệng Tô Loan Loan bỗng lộ ra độ cong.
“Cậu!”
Trương Bảo Thành hận không thể lao thẳng lên xé xác Trần Xuân Độ thành vạn mảnh!
Nhưng khi ánh mắt của Trần Xuân Độ quét qua Trương Bảo Thành, ánh mắt mang ý tứ khiêu khích đó của Trần Xuân Độ lại khiến cơ thể của Trương Bảo Thành khựng lại, một lúc lâu sau, hằn học trừng mắt với Trần Xuân Độ, rồi mới từ từ ngồi lại chỗ ngồi.
Hàm nghĩa bao gồm trong ánh mắt đó của Trần Xuân Độ, Trương Bảo Thành sao có thể không rõ? Đó là khiêu khích, ánh mắt đó của Trần Xuân Độ, ý tứ đã rất rõ ràng rồi, khiến Trương Bảo Thành có bản lĩnh thì đừng ra tay, xem anh hoàn thành giao kèo!
“Im miệng, đâu có ai sỉ nhục hội trưởng Trương như anh chứ!” Bào Vũ đứng ở một bên của Trương Bảo Thành đã không nhịn được nữa, đanh giọng quát.
Trần Xuân Độ thậm chí lười để ý tới cô ta, chỉ nhàn nhạt liếc nhìn cô ta, từ từ nói: “Hoàng đế không gấp thái giám đã vội, đương sự còn chưa phản ứng, cô kích động như vậy để làm cái gì, lẽ nào hai người có gì đó?”
Trần Xuân Độ liếc nhìn, chỉ mấy câu liền khiến sắc mặt của Bào Vũ thay đổi, rõ ràng là sắp thẹn quá hóa giận, cô ta bị Trần Xuân Độ chọc tức không nhẹ!
“Nhịn, tôi ngược lại muốn xem xem, cậu ta rốt cuộc có bản lĩnh gì.” Vào lúc này, bên tai Bào Vũ truyền tới một giọng nói âm trầm, hai mắt của Bào Vũ hơi nheo lại, nhìn sang Trương Bảo Thành, Trương Bảo Thành của lúc này, trên mặt ẩn hiện ý lạnh khó mà nói rõ.
Bào Vũ bỗng cảm thấy vui sướng khôn xiết, cô ta thế nào cũng không ngờ, cô ta vậy mà có một ngày nhận được sự nhắc nhở của Trương Bảo Thành, đây có nghĩa là cô ta đã nhận được xem trọng của Trương Bảo Thành?
Bào Vũ suy nghĩ, nếu có thể có được hảo cảm của hội trưởng Trương, địa vị của cô ta ở trong hiệp hội đổ thạch tuyệt đối sẽ tăng lên không ít, điều này đối với cô ta hoàn toàn là trăm lợi không có một hại!
Bào Vũ nghĩ như vậy, cô ta cũng lạnh lùng lườm xéo Trần Xuân Độ, sau đó rất nghe lời lùi xuống đằng sau Trương Bảo Thành.
“Cậu tiếp tục.” Trương Bảo Thành hừ lạnh một tiếng, nhíu mày nói, ông ta cho dù trong lòng có tức giận hơn nữa thì cũng cố kìm xuống, ông ta rất rõ, chỉ có đợi tới khi Trần Xuân Độ không hoàn thành được nhiệm vụ, ông ta mới có thể chà đạp sỉ nhục!
Trần Xuân Độ liếc nhìn vẻ mặt cực kỳ khó coi của Trương Bảo Thành, khóe miệng khẽ nhếch lên lộ ra ý cười vô lại: “Hội trưởng Trương, cảm ơn đã phối hợp.”
Trương Bảo Thành hừ lạnh một tiếng, sự lạnh lẽo phẫn nộ lập lòe trong đáy mắt, đều sắp không che đậy được nữa.
Tâm trạng ông ta không dễ gì mới điều chỉnh được, lập tức bị một câu này của Trần Xuân Độ làm cho khí huyết cuộn trào.
Mà Trần Xuân Độ sau khi thấy sắc mặt khó coi của Trương Bảo Thành thì khẽ mỉm cười, quay đầu lại, cầm cái loa, không hề kiêng kỵ mà hô lên.
Mà Trần Xuân Độ vừa hô như vậy, lập tức thu hút không ít khách quý, lũ lượt đi về phía Trần Xuân Độ.
Trương Bảo Thành tức tới mức cả người run rẩy, tuy Trần Xuân Độ làm như này rất thấp kém, nhưng sau khi cộng thêm cái tên Trương Bảo Thành này vào, trong nháy mắt đạt được hiệu quả, rất nhiều khách quý vì cái tên Trương Bảo Thành này mà lũ lượt ôm hiếu kỳ và thích thú chạy tới.
“Cậu vừa nói cái gì? Ngọc cực phẩm?” Một vị khách quý nhanh chóng đi tới trước mặt Trần Xuân Độ, hỏi.
Trần Xuân Độ gật đầu: “Chỗ tôi đều là ngọc cực phẩm.”
“Chuyện này có liên quan gì tới hội trưởng Trương?” Vị khách quý đó nhíu mày.
“Ông cảm thấy Trương Bảo Thành ngồi ở đây, số đá thô này sẽ có quan hệ gì với hội trưởng Trương?” Trần Xuân Độ cười thần bí, nói với vẻ rất thần bí.
Vị khách quý đó mặt mày sửng sốt, lập tức nghĩ tới điều gì đó, mắt chợt sáng lên, khi ông ta nhìn thấy Trương Bảo Thành cách đó không xa, lập tức trở nên phấn khích: “Khối đá thô này bao nhiêu, tôi mua.”
“Giá của khối đá thô này không thấp, bởi vì là đá thô cực phẩm...” Trần Xuân Độ lập tức lộ vẻ do dự, mở miệng nói.
Mà vị khách quý đó rõ ràng rất nhiều tiền, không hề do dự mà giơ tay: “3 tỷ!”
“Vèo!”
Trương Bảo Thành cách đó không xa đang cúi đầu uống nước, nghe thấy vị khách quý đó mở miệng sẽ ra giá 3 tỷ, khiến ông ta lập tức phun số nước trong miệng ra!
Cơ thể của Trương Bảo Thành run rẩy... 3 tỷ, ông ta lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, ông ta rất rõ, lúc đầu Trần Xuân Độ đấu giá khối đá thô này cũng chỉ dùng 1,26 tỷ!
Mà vị khách quý đó, mở miệng đã kích đôi lên! Đây hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Trương Bảo Thành!
“Tôi mua ngọc này không vì cái gì khác, chỉ là ngưỡng mộ tuổi tác lừng lẫy của hội trưởng Trương đã lâu, muốn nói chuyện với hội trưởng Trương.” Vị khách quý đó lộ ra chân thành, ông ta đương nhiên sẽ không vì ngọc cực phẩm còn chưa qua gia công mà vung tiền như rác, nhưng nếu có thể làm quen với Trương Bảo Thành, theo ông ta thấy, đương nhiên cảm thấy không thiệt.
Trần Xuân Độ hơi sững người, sau đó mỉm cười đầy xin lỗi: “Thưa ông, ông trước tiên phải biết, phẩm chất của khối ngọc cực phẩm này là vua trong loại noãn ngọc, ngọc Dương Chi cực phẩm, 3 tỷ, mua một khối đá thô tiềm lực vô hạn cũng không chắc được, nếu còn muốn làm quen với hội trưởng Trương... Ông cảm thấy ông ta sẽ để ý tới ông sao?”
Trần Xuân Độ vừa nói như vậy, vị khách quý đó quay đầu liếc nhìn Trương Bảo Thành cách đó không xa, chỉ thấy Trương Bảo Thành mặt mày lạnh lùng nói về phía bên này, thần sắc bất thiện, rất là khó coi.
Vị khách quý đó đương nhiên không ngờ sự tức giận của Trương Bảo Thành là do Trần Xuân Độ, ông ta còn tưởng Trương Bảo Thành là vì ông ta ra giá quá thấp mà tức giận.
Điều này khiến vị khách quý đó lập tức hoảng sợ, vội vàng nhìn Trần Xuân Độ, khẽ vung tay: “15 tỷ, tôi thêm 15 tỷ nữa, tổng cộng 18 tỷ, mua khối đá thô này... Chỉ cần tới lúc đó có thể cho phép tôi khắc tên của hội trưởng Trương lên miếng ngọc khi được gia công xong!”
Trần Xuân Độ mừng rỡ, khóe miệng cong lên lộ ra nụ cười vô lại, vội gật đầu: “Đương nhiên được rồi.”
Mà Trương Bảo Thành ở cách đó không xa, nghe thấy cuộc đối thoại của hai người thì tức muốn bốc hỏa, khiến hai mắt ông ta đen sẫm lại, ông ta có khi nào gặp phải loại chuyện này chứ... Con mẹ nó đây chính là đang lợi dụng danh tiếng của ông ta, chơi chết ông ta!
Cô ta có thể không nghe lời của Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ nhiều nhất chỉ là một ông chủ, mà Trương Bảo Thành, địa vị hơn xa, khiến cô ta không thể không nghe.
Một lúc lâu sau, Bào Vũ dẫn hai người đàn ông thân hình lực lưỡng, đẩy một chiếc xe đẩy khá nặng, từ từ tới phía Trần Xuân Độ.
Trong xe đẩy để rất nhiều khối đá thô cực lớn, trọng lượng số đá thô này cộng lại, đủ để người đàn ông lực lưỡng này ăn không tiêu.
Trong khu nghỉ ngơi, Trần Xuân Độ ngồi trên ghế, nhìn số đá thô này bị vận chuyển tới, thần sắc vô cùng điềm nhiên, anh căn bản không có đứng dậy.
Số đá thô này bị vận chuyển tới, Trương Bảo Thành nhìn Trần Xuân Độ, lạnh lùng nói: “Đá thô đã đủ cho cậu dùng rồi.”
Trần Xuân Độ gật đầu, ngẩng đầu chỉ về một chỗ trống phía trước, mở miệng gào thét: “Để chúng ở đó.”
Bào Vũ nhìn thấy bộ dạng này của Trần Xuân Độ thì trong lòng cũng có không ít lửa giận, nhưng cô ta không có bất kỳ cách gì với Trần Xuân Độ, chỉ có thể căn dặn mấy người đàn ông lực lưỡng đó: “Để ở đó, hạ chúng xuống.”
Số đá thô đấu giá ở khu cược cao cấp, lớn hơn rất nhiều so với số đá của khu cược cấp thấp.
Một khối đá thô lớn nhất trong đó đều sắp cao bằng nửa người, thật sự khiến người khác nhìn mà cảm khái.
Sau khi để từng khối đá thô nặng trịch xuống đất, Trương Bảo Thành lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ: “Cậu rốt cuộc muốn làm cái gì?”
Trương Bảo Thành rất tò mò, ông ta căn bản không hiểu thao tác này của Trần Xuân Độ, không hiểu Trần Xuân Độ rốt cuộc muốn làm cái gì.
Giẫm lên vết xe đổ, lại dùng bài cũ như ở khu cược cấp thấp sao? Trương Bảo Thành đương nhiên không tin, số đá thô này khác với số đá bỏ đi của khu cược cấp thấp, Trần Xuân Độ cho dù làm như vậy, cũng kiếm không được bao nhiêu tiền, càng không thể bù được lỗ.
Trần Xuân Độ nhàn nhạt liếc nhìn Trương Bảo Thành, mở miệng nói: “Cho dừng âm nhạc ở đây, rồi cho tôi một cái loa.”
Lời này của Trần Xuân Độ rõ ràng là nói với Bào Vũ, Bào Vũ có hơi do dự mà liếc nhìn Trương Bảo Thành, sau khi nhận được ánh ý ra hiệu của Trương Bảo Thành, Bào Vũ xoay người rời đi, rất nhanh đã lấy một cái loa đi tới.
Bào Vũ sau khi đưa cái loa cho Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ nhận lấy cái loa, mở ra công tắc bên trên, sau đó ngẩng đầu, bỗng liếc nhìn Trương Bảo Thành với ánh mắt thâm ý.
Trương Bảo Thành hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi, sau đó Trần Xuân Độ lại nhìn sang Lê Kim Huyên.
Sau khi tổng giám đốc nữ thần khẽ gật đầu, Trần Xuân Độ mới giơ cái loa lên, anh từ từ hít sâu một hơi, hư không xung quanh dường như bị anh hút hết vào.
“Ngọc cực phẩm bán phá giá, ngọc cực phẩm bán phá giá, Trương Bảo Thành tên khốn hội trưởng đổ thạch ôm số tiền lớn chạy rồi, để lại một số ngọc cực phẩm, mong muốn người mua giúp...” Trần Xuân Độ vừa dứt lời, hư không bỗng trở nên yên ắng, từng ánh mắt lập tức quét qua.
Mà Trương Bảo Thành đang ngồi trên ghế, sau khi nghe thấy lời của Trần Xuân Độ, khiến cơ thể của ông ta rung lên, hai mắt bỗng trợn to với vẻ khó tin!
Trương Bảo Thành nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, biểu cảm đó giống như nhìn thấy ma, con người của Trương Bảo Thành sắp rớt ra ngoài rồi!
“Vèo!”
Trương Bảo Thành mặt mày thay đổi, ông ta nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, thần sắc trong nháy mắt trở nên u ám lạnh lẽo, tỏa ra một cỗ sát cơ!
Có đánh chết ông ta cũng không ngờ Trần Xuân Độ vậy mà dùng cách như này... Con mẹ nó đây có khác gì đổi một loại phương thức tới hủy hoại ông ta chứ?
“Trần Xuân Độ!” Tay Trương Bảo Thành cầm chiếc ly thủy tinh, bỗng dưng siết mạnh, chiếc ly thủy tinh trong tay đó được Trương Bảo Thành dùng để uống nước đột nhiên vang vọng âm thanh giòn rã: “Rắc!”
Chiếc ly thủy tinh dùng để uống nước đó, bỗng dưng vang lên tiếng răng rắc, vết nứt ở thân ly trong suốt đó, vô cùng đáng sợ!
Lê Kim Huyên ở một bên, sau khi nghe thấy tiếng loa to đó của Trần Xuân Độ, dưới mái tóc dài tuyệt đẹp, gương mặt hoàn hảo không chút khuyết điểm đó, cũng lập tức lộ ra vẻ sững sờ, cho dù Lê Kim Huyên cũng không phản ứng lại ngay trước.
Ở một bên của Lê Kim Huyên, Tô Loan Loan sau khi đi vào đại hội đổ thạch từ đầu tới cuối đều im lặng, không nói một lời. Ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, dáng vẻ vô lại đó của Trần Xuân Độ khiến khóe miệng Tô Loan Loan bỗng lộ ra độ cong.
“Cậu!”
Trương Bảo Thành hận không thể lao thẳng lên xé xác Trần Xuân Độ thành vạn mảnh!
Nhưng khi ánh mắt của Trần Xuân Độ quét qua Trương Bảo Thành, ánh mắt mang ý tứ khiêu khích đó của Trần Xuân Độ lại khiến cơ thể của Trương Bảo Thành khựng lại, một lúc lâu sau, hằn học trừng mắt với Trần Xuân Độ, rồi mới từ từ ngồi lại chỗ ngồi.
Hàm nghĩa bao gồm trong ánh mắt đó của Trần Xuân Độ, Trương Bảo Thành sao có thể không rõ? Đó là khiêu khích, ánh mắt đó của Trần Xuân Độ, ý tứ đã rất rõ ràng rồi, khiến Trương Bảo Thành có bản lĩnh thì đừng ra tay, xem anh hoàn thành giao kèo!
“Im miệng, đâu có ai sỉ nhục hội trưởng Trương như anh chứ!” Bào Vũ đứng ở một bên của Trương Bảo Thành đã không nhịn được nữa, đanh giọng quát.
Trần Xuân Độ thậm chí lười để ý tới cô ta, chỉ nhàn nhạt liếc nhìn cô ta, từ từ nói: “Hoàng đế không gấp thái giám đã vội, đương sự còn chưa phản ứng, cô kích động như vậy để làm cái gì, lẽ nào hai người có gì đó?”
Trần Xuân Độ liếc nhìn, chỉ mấy câu liền khiến sắc mặt của Bào Vũ thay đổi, rõ ràng là sắp thẹn quá hóa giận, cô ta bị Trần Xuân Độ chọc tức không nhẹ!
“Nhịn, tôi ngược lại muốn xem xem, cậu ta rốt cuộc có bản lĩnh gì.” Vào lúc này, bên tai Bào Vũ truyền tới một giọng nói âm trầm, hai mắt của Bào Vũ hơi nheo lại, nhìn sang Trương Bảo Thành, Trương Bảo Thành của lúc này, trên mặt ẩn hiện ý lạnh khó mà nói rõ.
Bào Vũ bỗng cảm thấy vui sướng khôn xiết, cô ta thế nào cũng không ngờ, cô ta vậy mà có một ngày nhận được sự nhắc nhở của Trương Bảo Thành, đây có nghĩa là cô ta đã nhận được xem trọng của Trương Bảo Thành?
Bào Vũ suy nghĩ, nếu có thể có được hảo cảm của hội trưởng Trương, địa vị của cô ta ở trong hiệp hội đổ thạch tuyệt đối sẽ tăng lên không ít, điều này đối với cô ta hoàn toàn là trăm lợi không có một hại!
Bào Vũ nghĩ như vậy, cô ta cũng lạnh lùng lườm xéo Trần Xuân Độ, sau đó rất nghe lời lùi xuống đằng sau Trương Bảo Thành.
“Cậu tiếp tục.” Trương Bảo Thành hừ lạnh một tiếng, nhíu mày nói, ông ta cho dù trong lòng có tức giận hơn nữa thì cũng cố kìm xuống, ông ta rất rõ, chỉ có đợi tới khi Trần Xuân Độ không hoàn thành được nhiệm vụ, ông ta mới có thể chà đạp sỉ nhục!
Trần Xuân Độ liếc nhìn vẻ mặt cực kỳ khó coi của Trương Bảo Thành, khóe miệng khẽ nhếch lên lộ ra ý cười vô lại: “Hội trưởng Trương, cảm ơn đã phối hợp.”
Trương Bảo Thành hừ lạnh một tiếng, sự lạnh lẽo phẫn nộ lập lòe trong đáy mắt, đều sắp không che đậy được nữa.
Tâm trạng ông ta không dễ gì mới điều chỉnh được, lập tức bị một câu này của Trần Xuân Độ làm cho khí huyết cuộn trào.
Mà Trần Xuân Độ sau khi thấy sắc mặt khó coi của Trương Bảo Thành thì khẽ mỉm cười, quay đầu lại, cầm cái loa, không hề kiêng kỵ mà hô lên.
Mà Trần Xuân Độ vừa hô như vậy, lập tức thu hút không ít khách quý, lũ lượt đi về phía Trần Xuân Độ.
Trương Bảo Thành tức tới mức cả người run rẩy, tuy Trần Xuân Độ làm như này rất thấp kém, nhưng sau khi cộng thêm cái tên Trương Bảo Thành này vào, trong nháy mắt đạt được hiệu quả, rất nhiều khách quý vì cái tên Trương Bảo Thành này mà lũ lượt ôm hiếu kỳ và thích thú chạy tới.
“Cậu vừa nói cái gì? Ngọc cực phẩm?” Một vị khách quý nhanh chóng đi tới trước mặt Trần Xuân Độ, hỏi.
Trần Xuân Độ gật đầu: “Chỗ tôi đều là ngọc cực phẩm.”
“Chuyện này có liên quan gì tới hội trưởng Trương?” Vị khách quý đó nhíu mày.
“Ông cảm thấy Trương Bảo Thành ngồi ở đây, số đá thô này sẽ có quan hệ gì với hội trưởng Trương?” Trần Xuân Độ cười thần bí, nói với vẻ rất thần bí.
Vị khách quý đó mặt mày sửng sốt, lập tức nghĩ tới điều gì đó, mắt chợt sáng lên, khi ông ta nhìn thấy Trương Bảo Thành cách đó không xa, lập tức trở nên phấn khích: “Khối đá thô này bao nhiêu, tôi mua.”
“Giá của khối đá thô này không thấp, bởi vì là đá thô cực phẩm...” Trần Xuân Độ lập tức lộ vẻ do dự, mở miệng nói.
Mà vị khách quý đó rõ ràng rất nhiều tiền, không hề do dự mà giơ tay: “3 tỷ!”
“Vèo!”
Trương Bảo Thành cách đó không xa đang cúi đầu uống nước, nghe thấy vị khách quý đó mở miệng sẽ ra giá 3 tỷ, khiến ông ta lập tức phun số nước trong miệng ra!
Cơ thể của Trương Bảo Thành run rẩy... 3 tỷ, ông ta lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, ông ta rất rõ, lúc đầu Trần Xuân Độ đấu giá khối đá thô này cũng chỉ dùng 1,26 tỷ!
Mà vị khách quý đó, mở miệng đã kích đôi lên! Đây hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Trương Bảo Thành!
“Tôi mua ngọc này không vì cái gì khác, chỉ là ngưỡng mộ tuổi tác lừng lẫy của hội trưởng Trương đã lâu, muốn nói chuyện với hội trưởng Trương.” Vị khách quý đó lộ ra chân thành, ông ta đương nhiên sẽ không vì ngọc cực phẩm còn chưa qua gia công mà vung tiền như rác, nhưng nếu có thể làm quen với Trương Bảo Thành, theo ông ta thấy, đương nhiên cảm thấy không thiệt.
Trần Xuân Độ hơi sững người, sau đó mỉm cười đầy xin lỗi: “Thưa ông, ông trước tiên phải biết, phẩm chất của khối ngọc cực phẩm này là vua trong loại noãn ngọc, ngọc Dương Chi cực phẩm, 3 tỷ, mua một khối đá thô tiềm lực vô hạn cũng không chắc được, nếu còn muốn làm quen với hội trưởng Trương... Ông cảm thấy ông ta sẽ để ý tới ông sao?”
Trần Xuân Độ vừa nói như vậy, vị khách quý đó quay đầu liếc nhìn Trương Bảo Thành cách đó không xa, chỉ thấy Trương Bảo Thành mặt mày lạnh lùng nói về phía bên này, thần sắc bất thiện, rất là khó coi.
Vị khách quý đó đương nhiên không ngờ sự tức giận của Trương Bảo Thành là do Trần Xuân Độ, ông ta còn tưởng Trương Bảo Thành là vì ông ta ra giá quá thấp mà tức giận.
Điều này khiến vị khách quý đó lập tức hoảng sợ, vội vàng nhìn Trần Xuân Độ, khẽ vung tay: “15 tỷ, tôi thêm 15 tỷ nữa, tổng cộng 18 tỷ, mua khối đá thô này... Chỉ cần tới lúc đó có thể cho phép tôi khắc tên của hội trưởng Trương lên miếng ngọc khi được gia công xong!”
Trần Xuân Độ mừng rỡ, khóe miệng cong lên lộ ra nụ cười vô lại, vội gật đầu: “Đương nhiên được rồi.”
Mà Trương Bảo Thành ở cách đó không xa, nghe thấy cuộc đối thoại của hai người thì tức muốn bốc hỏa, khiến hai mắt ông ta đen sẫm lại, ông ta có khi nào gặp phải loại chuyện này chứ... Con mẹ nó đây chính là đang lợi dụng danh tiếng của ông ta, chơi chết ông ta!