"Anh vẫn chưa xứng để tôi xuất thủ." Khí thế kinh khủng trên người Trần Xuân Độ thoáng qua rồi biến mất, chỉ trong nháy mắt đã không thấy đâu nữa. Anh cầm điếu thuốc trong tay chậm rãi hít một hơi, nhìn về phía Vân Lăng Tiêu nhàn nhạt nói.
Sau đó, Trần Xuân Độ quay đầu nói với Tô Loan Loan: "Anh ta giao cho cô."
Lời vừa rơi xuống, hai mắt Vân Lăng Tiêu đột nhiên co rụt lại, gắt gao dừng ở trên người Trần Xuân Độ. Ánh mắt lạnh lùng dày đặc giống như đao phong sắc bén, chất lỏng óng ánh màu đỏ ở trong ly rượu chân cao lay động.
"Vẫn chưa có kẻ nào dám không để tôi vào mắt."
Đây là miệt thị, miệt thị trắng trợn!
Lần đầu tiên Vân Lăng Tiêu có cảm giác mình hoàn toàn bị người khác coi thường, Long Vương... đây là đang thẳng thừng trào phúng anh ta!
Anh ta ở trong mắt Long Vương... lại chỉ có thể đánh nhau với một người phụ nữ? Thậm chí giọng điệu của Long Vương còn có vẻ hết sức yên tâm đối với người người phụ nữ này. Rất rõ ràng, Long Vương cho rằng, ngay cả cô ta anh ta cũng không bằng!
"Long Vương... anh khinh người quá đáng, anh sẽ phải trả giá thật lớn!" Sắc mặt Vân Lăng Tiêu lạnh lẽo, bàn tay cầm ly rượu chân dài của anh ta chợt phát lực, ly thuỷ tinh trong suốt do đại sư Fischer chế tạo đột nhiên sinh ra mấy vết rạn!
Một khắc đó, từ trên người Vân Lăng Tiêu bộc phát ra uy thế vô tận, cường thịnh hơn so với trước đó vô số lần!
Vân Lăng Tiêu chưa từng bị người khác coi thường như vậy bao giờ.
Từ khi Ma Minh mới được thành lập, Vân Lăng Tiêu đã có uy danh hiển hách, mục tiêu chết trên tay anh ta nhiều vô số kể.
Mãi đến sau này, anh ta còn nhận được sự ủng hộ của thế lực ở nước ngoài là “hội nghị Hắc Ám” trong truyền thuyết, khiến Ma Minh phát triển nhảy vọt chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi, quét ngang rất nhiều đối thủ cạnh tranh, huyết tẩy biết bao thế lực ngầm, cho nên mới có thể có được địa vị minh chủ Ma Minh như ngày hôm nay.
Mà trong thế giới ngầm Yên Kinh, quan hệ giữa minh chủ Ma Minh Vân Lăng Tiêu và thế lực “hội nghị Hắc Ám” trong truyền thuyết kia có rất nhiều lời đồn.
Thậm chí còn có người nói thế lực “hội nghị Hắc Ám” chấn chỉnh thế giới ngầm đã từng thu nạp Vân Lăng Tiêu, để anh ta trở thành một thành viên của bọn họ, chỉ có điều về sau lại bị cự tuyệt.
Tóm lại, thời điểm thành lập Ma Minh, địa vị của Ma Minh ở thế giới ngầm Yên Kinh nước lên thì thuyền lên, tung tích của minh chủ Vân Lăng Tiêu này lại như ẩn như hiện, hết sức thần bí.
Cuối cùng, nhiệm vụ chém giết Long Vương lần này khiến một tiểu đội sát thủ gần như toàn quân bị diệt cũng dẫn tới sự chú ý của Vân Lăng Tiêu, làm cho vị minh chủ trong truyền thuyết quyết định tự mình xuất thủ.
Vân Lăng Tiêu xuất thủ không chỉ là để kết thiện duyên, mà anh ta còn muốn biết một chút về Long Vương trong truyền thuyết rốt cuộc là mạnh đến mức nào, giữa mình mà người đàn ông trong miệng đám người kia thua kém bao nhiêu.
Thế nhưng khi anh ta đến đây, Long Vương không hề thỏa mãn ý nguyện trong lòng anh ta, trái lại còn làm nhục một phen, tuyên bố anh ta không xứng để Long Vương xuất thủ, tiếp đó lại để cho một người phụ nữ tới đánh với anh ta!
Toàn bộ thế giới ngầm Yên Kinh, kẻ dám lớn lối nói chuyện bừa bãi với anh ta như thế cũng không có mấy người!
Sau khi bỏ lại một câu, Trần Xuân Độ lập tức xoay người đi đến cabin trong máy bay tư nhân.
Mà Tô Loan Loan ở một bên lại hoàn toàn ngơ ngác, cô ta còn chưa phản ứng kịp thì Trần Xuân Độ đã đột ngột bảo cô ta xuất thủ. Chuyện này làm cô ta không hiểu ra sao, mờ mịt nhìn về phía Trần Xuân Độ, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khó hiểu, không rõ rốt cuộc là người kia muốn làm gì.
"Đứng lại!"
Đột nhiên, Vân Lăng Tiêu bỗng quát lạnh một tiếng, gọi Trần Xuân Độ lại.
Nhưng bước chân của Trần Xuân Độ vẫn không dừng lại chút nào, tiếp tục đi về phía khoang máy bay.
Sắc mặt Vân Lăng Tiêu chợt lạnh, bàn tay cầm ly rượu chân cao của anh ta phát lực một lần nữa, cái ly rạn nứt như sắp bể tan tành "phanh" một tiếng, vỡ thành vô số mảnh thuỷ tinh sắc bén!
Nói thì chậm nhưng diễn ra rất nhanh, trong khoảnh khắc, thân thủ của Vân Lăng Tiêu nhanh như thiểm điện, bắt lấy mảnh vụn thuỷ tinh trên không trung, cổ tay đột ngột phát động!
"Vù!"
Mảnh thuỷ tinh bắn ra từ trong tay Vân Lăng Tiêu, tức tốc bắn tới phía sau Trần Xuân Độ!
Tốc độ của mảnh thuỷ tinh thật sự là quá nhanh, thậm chí còn ma sát với không khí sinh ra tiếng xé gió!
Hai mắt Tô Loan Loan đột nhiên co rụt!
Mảnh thuỷ tinh vô cùng sắc bén không ngừng ma sát hư không, khiến cho từng tiếng xé gió vang lên!
Mảnh thuỷ tinh sắc bén phát ra uy lực không gì sánh được, có thể so với đạn lửa!
Không chỉ có vậy, Tô Loan Loan càng không nghĩ tới là tốc độ mảnh thuỷ tinh này lại nhanh như thiểm điện, chỉ trong chớp mắt đã tới gần Trần Xuân Độ!
"Muốn chết..." Vân Lăng Tiêu đứng tại chỗ, chậm rãi ưu nhã lấy ra một tấm khăn ăn trắng tinh lau chùi rượu vang dây vào người mình. Đúng lúc đó, hai mắt không chớp dừng ở trên người Trần Xuân Độ. Anh ta muốn nhìn tận mắt khoảnh khắc Trần Xuân Độ ngã xuống thì mới thoả mãn!
"Vù!"
Tốc độ của mảnh thuỷ tinh nhanh đến mức hầu như mắt thường đều không thể phát hiện, chỉ trong một thoáng đã xuất hiện phía sau Trần Xuân Độ!
Thấy một màn này, khóe miệng Vân Lăng Tiêu chậm rãi cong lên tạo thành một độ cong lạnh lẽo dữ tợn... Đó là một mảnh thuỷ tinh đủ để lấy đi tính mạng của Long Vương!
Ngay khi mảnh thuỷ tinh sắp sửa đâm trúng thân thể của Trần Xuân Độ... Đột nhiên dị biến nảy sinh!
Một giây kế tiếp, hai mắt Vân Lăng Tiêu co rụt lại, trên mặt hiện lên biểu tình chấn động khó có thể tin nổi!
"Đinh!"
Chỉ nghe thấy một tiếng vọng thanh thúy vang lên, một bóng hình xinh đẹp chợt hiện che trước mảnh thuỷ tinh, thay Trần Xuân Độ đỡ lấy một kích trí mạng!
"Không!"
Lê Kim Huyên cửa khoang của máy bay nhìn thấy Trần Xuân Độ sắp bị mảnh thuỷ tinh bắn trúng, cô khó có thể tiếp nhận, vô thức hô lên.
Cũng ở một giây kế tiếp, sắc mặt Lê Kim Huyên lập tức ngưng lại!
"Điều... Điều này sao có thể!" Cho dù đã từng trải qua rất nhiều mưa to gió lớn như Lê Kim Huyên mà đôi mắt xinh đẹp cũng gắt gao nhìn chằm chằm vào cảnh tượng này!
Chỉ thấy Tô Loan Loan đang chặn ngang trước người Trần Xuân Độ, trong tay cô cầm một con dao găm quân dụng, đao phong sắc bén đỡ lấy công kích sắc nhọn của mảnh thuỷ tinh vỡ. Lực va chạm to lớn khiến mảnh kiếng bể hóa thành bột mịn chỉ trong nháy mắt, rơi vãi trên mặt đất, bị Tô Loan Loan hóa giải.
"Phù..." Tô Loan Loan thở ra một hơi, tuy rằng đã hóa giải được công kích nhưng con dao găm quân dụng trong tay Tô Loan Loan vẫn không ngừng run rẩy.
Lực đạo của Vân Lăng Tiêu quá mức bá đạo và kinh khủng, chỉ tiện tay đánh một kích liền có thể khiến mảnh thuỷ tinh bắn tới với một lực lượng cường đại như vậy. Tuy rằng đã đỡ được kích này nhưng lòng bàn tay của Tô Loan Loan vẫn bị lực đạo cường đại chấn đến mức chấn tê dại.
Tuyệt đối là một cường giả, Tô Loan Loan nhìn về phía Vân Lăng Tiêu với sắc mặt lạnh như băng, hết sức cảnh giác.
Vân Lăng Tiêu nhìn thấy người phụ nữ này che ở trước người Long Vương, lại có thể đỡ được công kích của mình, sâu trong đôi mắt thâm thuý của Vân Lăng Tiêu lóe lên vẻ kinh ngạc.
"Nếu cô đã muốn tìm chết, vậy thì tôi sẽ thành toàn cho cô." Đột nhiên, Vân Lăng Tiêu lạnh giọng mở miệng, anh ta lập tức bước tới một bước, cấp tốc phóng về phía Tô Loan Loan!
"Cẩn thận!" Lê Kim Huyên đứng ở cửa khoang nhìn thấy thân hình Vân Lăng Tiêu khẽ động, vội vã la lớn nhắc nhở Tô Loan Loan.
Nhưng Lê Kim Huyên vẫn chậm một bước, Lê Kim Huyên vừa mới hô lên thì Vân Lăng Tiêu đã xuất hiện ở trước mặt Tô Loan Loan, tốc độ của anh ta quá nhanh! Thế cho nên khi nhìn thấy anh ta đang ở ngay trước mặt mình, trong nháy mắt Tô Loan Loan khiếp sợ vạn phần!
"A..." Vân Lăng Tiêu quát lạnh một tiếng, bỗng nhiên vung tay phải lên. Khi bắp thịt khởi động, ống tay áo bên phải của bộ đồ Tây sang trọng trực tiếp hình thành những đường cong khiến người ta nhìn mà kinh hãi!
Sau đó, Trần Xuân Độ quay đầu nói với Tô Loan Loan: "Anh ta giao cho cô."
Lời vừa rơi xuống, hai mắt Vân Lăng Tiêu đột nhiên co rụt lại, gắt gao dừng ở trên người Trần Xuân Độ. Ánh mắt lạnh lùng dày đặc giống như đao phong sắc bén, chất lỏng óng ánh màu đỏ ở trong ly rượu chân cao lay động.
"Vẫn chưa có kẻ nào dám không để tôi vào mắt."
Đây là miệt thị, miệt thị trắng trợn!
Lần đầu tiên Vân Lăng Tiêu có cảm giác mình hoàn toàn bị người khác coi thường, Long Vương... đây là đang thẳng thừng trào phúng anh ta!
Anh ta ở trong mắt Long Vương... lại chỉ có thể đánh nhau với một người phụ nữ? Thậm chí giọng điệu của Long Vương còn có vẻ hết sức yên tâm đối với người người phụ nữ này. Rất rõ ràng, Long Vương cho rằng, ngay cả cô ta anh ta cũng không bằng!
"Long Vương... anh khinh người quá đáng, anh sẽ phải trả giá thật lớn!" Sắc mặt Vân Lăng Tiêu lạnh lẽo, bàn tay cầm ly rượu chân dài của anh ta chợt phát lực, ly thuỷ tinh trong suốt do đại sư Fischer chế tạo đột nhiên sinh ra mấy vết rạn!
Một khắc đó, từ trên người Vân Lăng Tiêu bộc phát ra uy thế vô tận, cường thịnh hơn so với trước đó vô số lần!
Vân Lăng Tiêu chưa từng bị người khác coi thường như vậy bao giờ.
Từ khi Ma Minh mới được thành lập, Vân Lăng Tiêu đã có uy danh hiển hách, mục tiêu chết trên tay anh ta nhiều vô số kể.
Mãi đến sau này, anh ta còn nhận được sự ủng hộ của thế lực ở nước ngoài là “hội nghị Hắc Ám” trong truyền thuyết, khiến Ma Minh phát triển nhảy vọt chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi, quét ngang rất nhiều đối thủ cạnh tranh, huyết tẩy biết bao thế lực ngầm, cho nên mới có thể có được địa vị minh chủ Ma Minh như ngày hôm nay.
Mà trong thế giới ngầm Yên Kinh, quan hệ giữa minh chủ Ma Minh Vân Lăng Tiêu và thế lực “hội nghị Hắc Ám” trong truyền thuyết kia có rất nhiều lời đồn.
Thậm chí còn có người nói thế lực “hội nghị Hắc Ám” chấn chỉnh thế giới ngầm đã từng thu nạp Vân Lăng Tiêu, để anh ta trở thành một thành viên của bọn họ, chỉ có điều về sau lại bị cự tuyệt.
Tóm lại, thời điểm thành lập Ma Minh, địa vị của Ma Minh ở thế giới ngầm Yên Kinh nước lên thì thuyền lên, tung tích của minh chủ Vân Lăng Tiêu này lại như ẩn như hiện, hết sức thần bí.
Cuối cùng, nhiệm vụ chém giết Long Vương lần này khiến một tiểu đội sát thủ gần như toàn quân bị diệt cũng dẫn tới sự chú ý của Vân Lăng Tiêu, làm cho vị minh chủ trong truyền thuyết quyết định tự mình xuất thủ.
Vân Lăng Tiêu xuất thủ không chỉ là để kết thiện duyên, mà anh ta còn muốn biết một chút về Long Vương trong truyền thuyết rốt cuộc là mạnh đến mức nào, giữa mình mà người đàn ông trong miệng đám người kia thua kém bao nhiêu.
Thế nhưng khi anh ta đến đây, Long Vương không hề thỏa mãn ý nguyện trong lòng anh ta, trái lại còn làm nhục một phen, tuyên bố anh ta không xứng để Long Vương xuất thủ, tiếp đó lại để cho một người phụ nữ tới đánh với anh ta!
Toàn bộ thế giới ngầm Yên Kinh, kẻ dám lớn lối nói chuyện bừa bãi với anh ta như thế cũng không có mấy người!
Sau khi bỏ lại một câu, Trần Xuân Độ lập tức xoay người đi đến cabin trong máy bay tư nhân.
Mà Tô Loan Loan ở một bên lại hoàn toàn ngơ ngác, cô ta còn chưa phản ứng kịp thì Trần Xuân Độ đã đột ngột bảo cô ta xuất thủ. Chuyện này làm cô ta không hiểu ra sao, mờ mịt nhìn về phía Trần Xuân Độ, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khó hiểu, không rõ rốt cuộc là người kia muốn làm gì.
"Đứng lại!"
Đột nhiên, Vân Lăng Tiêu bỗng quát lạnh một tiếng, gọi Trần Xuân Độ lại.
Nhưng bước chân của Trần Xuân Độ vẫn không dừng lại chút nào, tiếp tục đi về phía khoang máy bay.
Sắc mặt Vân Lăng Tiêu chợt lạnh, bàn tay cầm ly rượu chân cao của anh ta phát lực một lần nữa, cái ly rạn nứt như sắp bể tan tành "phanh" một tiếng, vỡ thành vô số mảnh thuỷ tinh sắc bén!
Nói thì chậm nhưng diễn ra rất nhanh, trong khoảnh khắc, thân thủ của Vân Lăng Tiêu nhanh như thiểm điện, bắt lấy mảnh vụn thuỷ tinh trên không trung, cổ tay đột ngột phát động!
"Vù!"
Mảnh thuỷ tinh bắn ra từ trong tay Vân Lăng Tiêu, tức tốc bắn tới phía sau Trần Xuân Độ!
Tốc độ của mảnh thuỷ tinh thật sự là quá nhanh, thậm chí còn ma sát với không khí sinh ra tiếng xé gió!
Hai mắt Tô Loan Loan đột nhiên co rụt!
Mảnh thuỷ tinh vô cùng sắc bén không ngừng ma sát hư không, khiến cho từng tiếng xé gió vang lên!
Mảnh thuỷ tinh sắc bén phát ra uy lực không gì sánh được, có thể so với đạn lửa!
Không chỉ có vậy, Tô Loan Loan càng không nghĩ tới là tốc độ mảnh thuỷ tinh này lại nhanh như thiểm điện, chỉ trong chớp mắt đã tới gần Trần Xuân Độ!
"Muốn chết..." Vân Lăng Tiêu đứng tại chỗ, chậm rãi ưu nhã lấy ra một tấm khăn ăn trắng tinh lau chùi rượu vang dây vào người mình. Đúng lúc đó, hai mắt không chớp dừng ở trên người Trần Xuân Độ. Anh ta muốn nhìn tận mắt khoảnh khắc Trần Xuân Độ ngã xuống thì mới thoả mãn!
"Vù!"
Tốc độ của mảnh thuỷ tinh nhanh đến mức hầu như mắt thường đều không thể phát hiện, chỉ trong một thoáng đã xuất hiện phía sau Trần Xuân Độ!
Thấy một màn này, khóe miệng Vân Lăng Tiêu chậm rãi cong lên tạo thành một độ cong lạnh lẽo dữ tợn... Đó là một mảnh thuỷ tinh đủ để lấy đi tính mạng của Long Vương!
Ngay khi mảnh thuỷ tinh sắp sửa đâm trúng thân thể của Trần Xuân Độ... Đột nhiên dị biến nảy sinh!
Một giây kế tiếp, hai mắt Vân Lăng Tiêu co rụt lại, trên mặt hiện lên biểu tình chấn động khó có thể tin nổi!
"Đinh!"
Chỉ nghe thấy một tiếng vọng thanh thúy vang lên, một bóng hình xinh đẹp chợt hiện che trước mảnh thuỷ tinh, thay Trần Xuân Độ đỡ lấy một kích trí mạng!
"Không!"
Lê Kim Huyên cửa khoang của máy bay nhìn thấy Trần Xuân Độ sắp bị mảnh thuỷ tinh bắn trúng, cô khó có thể tiếp nhận, vô thức hô lên.
Cũng ở một giây kế tiếp, sắc mặt Lê Kim Huyên lập tức ngưng lại!
"Điều... Điều này sao có thể!" Cho dù đã từng trải qua rất nhiều mưa to gió lớn như Lê Kim Huyên mà đôi mắt xinh đẹp cũng gắt gao nhìn chằm chằm vào cảnh tượng này!
Chỉ thấy Tô Loan Loan đang chặn ngang trước người Trần Xuân Độ, trong tay cô cầm một con dao găm quân dụng, đao phong sắc bén đỡ lấy công kích sắc nhọn của mảnh thuỷ tinh vỡ. Lực va chạm to lớn khiến mảnh kiếng bể hóa thành bột mịn chỉ trong nháy mắt, rơi vãi trên mặt đất, bị Tô Loan Loan hóa giải.
"Phù..." Tô Loan Loan thở ra một hơi, tuy rằng đã hóa giải được công kích nhưng con dao găm quân dụng trong tay Tô Loan Loan vẫn không ngừng run rẩy.
Lực đạo của Vân Lăng Tiêu quá mức bá đạo và kinh khủng, chỉ tiện tay đánh một kích liền có thể khiến mảnh thuỷ tinh bắn tới với một lực lượng cường đại như vậy. Tuy rằng đã đỡ được kích này nhưng lòng bàn tay của Tô Loan Loan vẫn bị lực đạo cường đại chấn đến mức chấn tê dại.
Tuyệt đối là một cường giả, Tô Loan Loan nhìn về phía Vân Lăng Tiêu với sắc mặt lạnh như băng, hết sức cảnh giác.
Vân Lăng Tiêu nhìn thấy người phụ nữ này che ở trước người Long Vương, lại có thể đỡ được công kích của mình, sâu trong đôi mắt thâm thuý của Vân Lăng Tiêu lóe lên vẻ kinh ngạc.
"Nếu cô đã muốn tìm chết, vậy thì tôi sẽ thành toàn cho cô." Đột nhiên, Vân Lăng Tiêu lạnh giọng mở miệng, anh ta lập tức bước tới một bước, cấp tốc phóng về phía Tô Loan Loan!
"Cẩn thận!" Lê Kim Huyên đứng ở cửa khoang nhìn thấy thân hình Vân Lăng Tiêu khẽ động, vội vã la lớn nhắc nhở Tô Loan Loan.
Nhưng Lê Kim Huyên vẫn chậm một bước, Lê Kim Huyên vừa mới hô lên thì Vân Lăng Tiêu đã xuất hiện ở trước mặt Tô Loan Loan, tốc độ của anh ta quá nhanh! Thế cho nên khi nhìn thấy anh ta đang ở ngay trước mặt mình, trong nháy mắt Tô Loan Loan khiếp sợ vạn phần!
"A..." Vân Lăng Tiêu quát lạnh một tiếng, bỗng nhiên vung tay phải lên. Khi bắp thịt khởi động, ống tay áo bên phải của bộ đồ Tây sang trọng trực tiếp hình thành những đường cong khiến người ta nhìn mà kinh hãi!