Tuy nói khối đá thô này chỉ sinh ra ngọc kém chất lượng, nhưng nó vẫn là khối đá thô được lấy từ kho cất giữ báu vật của hiệp hội đổ thạch, có thể sản sinh ra ngọc cấp thấp cũng đủ cho thấy khối đá thô này lạ đời như thế nào.
Nhưng cho dù là một khối đá kỳ lạ thì nó vẫn có thể được bán với giá hời nếu đưa ra đấu giá.
Bởi lẽ nó đại diện cho khối đá thôi cực phẩm có giá trị khôn lường.
Và hiện tại, dù giá trị của nó đã giảm mạnh nhưng không có nghĩa là giá trị của nó không còn nữa.
Phải biết rằng, trong một cuộc đấu giá lúc trước, một viên đá thô chất lượng hàng đầu trong kho của hiệp hội đổ thạch đã được rất nhiều kẻ có tiền đấu giá và kết quả là đã nâng giá của nó lên khá cao.
Nhưng Trần Xuân Độ đã làm gì?
Trần Xuân Độ đã làm một việc có thể nói là khiến cả người lẫn thần thánh đều phải nổi giận, anh đã không ngần ngại bóp nát viên đá thô đó.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!
2. Đêm Nay Có Mưa
3. Đông À, Hạ Lạnh
4. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
=====================================
"Dừng tay!" Các vị giám khảo đều đứng bật dậy nhìn nhìn vẻ mặt tràn ngập sự lạnh lùng và tức giận của Trần Xuân Độ!
"Chán sống rồi! Dám ngang nhiên phá hư vật đấu giá tại hiệp hội đổ thạch."
"Anh có biết mình đang làm gì không hả? Cho dù anh là giám khảo đi nữa thì cũng không được phá lệ của buổi đấu giá!" Các vị giám khảo lần lượt lên tiếng, toàn trường đều náo động.
Không ai ngờ vị giám khảo bí ẩn mặc đồ đen này lại đột ngột phá hủy khối đá thô, hành động của Trần Xuân Độ đã nằm ngoài sự dự liệu của mọi người.
Lê Kim Huyên nhanh chóng đứng dậy, nhìn giám khảo mặc đồ đen, sắc mặt đột nhiên trở nên cực khó coi.
Ở vòng trước, cô còn rất cảm kích giám khảo áo đen đã giúp đỡ Trương Bảo Thành, cô đang định đợi sau khi Chung Cực Tam Đao kết thúc sẽ mời vị giám khảo này đi ăn cơm, bày tỏ thiện ý của mình với anh ta.
Nhưng bây giờ, sắc mặt của cô khó coi đến cực điểm, bởi vì cô không ngờ rằng người mà cô rất biết ơn ấy lại phá hủy khối đá.
Việc đầu tiên Lê Kim Huyên làm là nhìn về phía Lê Thần Vũ - người mà cô nghĩ đến trước tiên và tự hỏi liệu đây có phải là trò chơi khác của Lê Thần Vũ không.
Nhưng cô nhanh chóng nghi hoặc, bởi vì Lê Thần Vũ ở khu vực VIP Trần Xuân Độ, người luôn khôn ngoan như anh ta mà cũng đang nhíu mày, nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, như thể anh ta cũng bị bất ngờ.
Không phải Lê Thần Vũ thì còn ai đang nhắm vào cô?
Lê Kim Huyên chậm rãi ngồi xuống, nội tâm lại càng nghi hoặc.
“Anh có biết mình đang làm gì không?” Đúng lúc này, giám khảo Chu lườm Trần Xuân Độ, lạnh lùng hỏi.
"Đương nhiên là tôi biết rồi." Trần Xuân Độ mỉm cười, trên mặt không lộ chút kích động nào, ngược lại còn nhìn giám khảo Chu với sự bình tĩnh một cách đáng ngạc nhiên và hỏi: "Nghe nói vừa rồi các người đều đánh giá nó là ngọc cấp thấp?”
Các giám khảo khác nhìn nhau, họ không biết Trần Xuân Độ rốt cuộc muốn làm cái quỷ gì.
Giám khảo Chu nhướng mày, “Sao, anh có ý kiến gì không?”
"Đương nhiên là có." Trần Xuân Độ gật đầu rồi bất ngờ mở lòng bàn tay đã bóp vỡ khối đá thô ra!
Bang!
Đột nhiên, một ánh sáng vàng chói lọi toả ra bốn phía, còn giám khảo Chu và những người khác thì lập tức che mắt theo bản năng!
Ánh sáng vàng này xuất hiện trên màn hình lớn lập tức khiến cho tất cả mọi người đều bất ngờ thốt lên và không ít kẻ dùng tay che mắt!
Qua một hồi lâu, một vài người mới chậm rãi mở tay ra, chỉ thấy trên lòng bàn tay Trần Xuân Độ có một tia sáng vàng chói mắt khiến nhiều người không thể mở mắt, khó mà thích ứng được.
Còn những người thích ứng được thì nheo mắt nhìn kỹ mới phát hiện trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ là những viên ngọc lớn nhỏ như hạt cát màu vàng lấp lánh, thế nhưng chúng lại tản mát ra nhiều tia sáng đến mức khiến nhiều người có mặt khó hiểu, giống như trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ không phải là ngọc mà là những mặt trời bé con vậy.
"Đây là cái gì mà có thể toả sáng như vậy!”
"Trời ơi, mắt của tôi muốn loá rồi!"
Các khán giả lần lượt thích ứng được và nhìn vào lòng bàn tay của vị giám khảo mặc đồ đen bí ẩn, giống như có một vòng mặt trời thu nhỏ được khống chế trong lòng bàn tay, thậm chí những người nhìn thấy đều mất khống chế mà nhao nhao đứng dậy.
Ánh mắt của giám khảo Chu rụt lại khi thấy cảnh tượng trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ, đáy mắt hiện lên một tia khó tin.
"Không thể có chuyện đó được!"
Sau khi mắt của các giám khảo khác đã thích ứng được thì họ cũng đều biến sắc khi nhìn vào lòng bàn tay của Trần Xuân Độ!
Những hạt ngọc kém chất lượng trước đây đều biến mất và thay vào đó là những hạt ngọc mà họ chưa từng nhìn thấy.
Trần Xuân Độ giống như một ảo thuật gia, biểu diễn một màn ảo thuật khiến tất cả bọn họ phấn khích.
"Đây là cái gì?" Một vị giám khảo nhìn chằm chằm vào những hạt vàng trong lòng bàn tay Trần Xuân Độ, ngay cả hơi thở cũng trở nên dồn dập!
Không ai trong số họ từng nhìn thấy thứ này, nhưng không có nghĩa là họ không biết giá trị của nó.
Hầu hết phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người đều chắc chắn rằng nó là một viên ngọc vô giá, nó đã khơi dậy lòng tham của rất nhiều người, đối với bọn họ mà nói thì nó là một sự cám dỗ trí mạng.
Trên khán đài, vô số khán giả đang nhốn nháo, họ phấn khích bàn luận về cảnh tượng này. Đây chắc chắn là cảnh tượng gây chấn động nhất trong lịch sử của Chung Cực Tam Đao từ trước đến nay!
Còn Lê Thần Vũ ngồi ở khu VIP khi chứng kiến cảnh tượng này thì ánh mắt luôn nhìn Trần Xuân Độ của anh ta lại càng trở nên sâu xa...
"Đã điều tra được lai lịch của tên giám khảo mặc đồ đen chưa?" Lê Thần Vũ hỏi tên thuộc hạ bên cạnh.
Tên thuộc hạ lắc đầu, trước đó, Lê Thần Vũ đã yêu cầu họ thông qua người của hiệp hội đổ thạch tìm hiểu lý lịch của vị giám kháo bí ẩn được mời riêng này.
Nhưng người của họ đều không tìm ra manh mối, như thể người này bỗng dưng xuất hiện vậy.
"Cũng lợi hại đấy." Lê Thần Vũ nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, càng nhìn anh ta càng cảm thấy vị giám khảo bí ẩn này quen mặt.
"Chung Cực Tam Đao kết thúc thì mời anh ta tham gia tiệc tối nay đi." Lê Thần Vũ thản nhiên nói.
Vẻ mặt của những tên thuộc hạ bên cạnh chợt đơ ra, trong lòng hơi bất ngờ vì họ không nghĩ Lê Thần Vũ lại đưa ra quyết định nhanh như vậy!
Đúng là thú vị, chỉ trong phút chốc đã đưa ra quyết định mời chào anh ta… Tên thuộc hạ không khỏi thầm hâm mộ vị giám khảo đó, có thể tham gia vào bữa tiệc riêng tư của cậu chủ nhà họ Lê là một vận may cực kỳ hiếm có.
"Sau khi đợt thứ hai kết thúc, nhắn với anh ta hãy quan tâm Song Tử Thần nhiều hơn, tôi sẽ có thưởng hậu hĩnh." Lê Thần Vũ nói.
"Vâng." Tên thuộc hạ nghe lời, quay người đi đến trường đấu.
Dưới ghế giám khảo, Trương Bảo Thành rất ngạc nhiên, ngỡ ngàng, choáng váng nhìn những vụn vàng trong tay Trần Xuân Độ.
Đến tận lúc này, ông ta vẫn chưa thể hiểu được chuyện gì đang diễn ra, rõ ràng trong tay ông ta, nó chỉ là một viên ngọc kém chất lượng nhưng nằm trong tay vị giám khảo đó, nó lại biến thành loại ngọc mà ông ta chưa bao giờ nhìn thấy.
Rốt cuộc anh ấy đã dùng cách thức gì? Trương Bảo Thành cực kỳ chắc chắn rằng mình không nhìn lầm, lúc trước nó là một viên ngọc kém chất lượng, chính mình còn không dám tin, lăn qua lăn lại, kiểm tra mấy lần, cuối cùng mới bỏ xuống.
Vậy mà lúc này đây, Trần Xuân Độ lại làm ra một chuyện kỳ diệu khiến toàn trường khiếp sợ!
Không ai nhìn thấy động tác của Trần Xuân Độ! Cho dù cảnh vừa rồi được chiếu lại nhiều lần trên màn hình lớn cùng lời giải thích khó hiểu cũng như những phân tích được lặp đi lặp lại nhiều lần nhưng vẫn khó có thể đưa ra kết luận!
Trần Xuân Độ rốt cuộc đã làm thế nào? Có vô số vị tai to mặt lớn và những vị đứng đầu giới đổ thạch đều ở đây, nhưng không một ai có thể giải thích những gì vừa mới xảy ra.
Ngay cả Song Tử Thần cùng Ngọc Thành Vọng cũng vậy.
Song Tử Thần nhìn chằm chằm vụn vàng trong tay Trần Xuân Độ, hai ông già gần như không có gì là không biết này cũng lần đầu tiên chấn động… Bởi vì, bọn họ cũng không biết rốt cuộc đây là thứ gì.
Sắc mặt của Ngọc Thành Vọng, càng thêm tái nhợt, thân là người của gia tộc đổ thạch danh tiếng, bối cảnh thâm hậu, có thể nói Ngọc Thành Vọng chính là bách khoa toàn thư của giới đổ thạch, có thể năng lực đổ thạch của ông ta không thể so với huyền thoại bất bại Song Tử Thần, nhưng lại có kiến thức uyên thâm đủ để hiếm có ai trong giới đổ thạch sánh bằng!
Nhưng lúc này đây, lần đầu tiên trong đời Ngọc Thành Vọng cảm thấy mơ hồ khi nhìn vụn vàng trong tay Trần Xuân Độ, ngay cả ông ta cũng không biết được lai lịch của ngọc này! Trong đầu ông ta hoàn toàn trống rỗng!
Cơ thể Ngọc Thành Vọng run lên dữ dội, trong lòng chợt dấy lên một linh cảm xấu, ông ta ngay cả ngọc thạch cũng đoán không ra nên bắt đầu lo lắng liệu Trương Bảo Thành có bị loại ở vòng hai không.
"Rốt cuộc đây là thứ gì vậy?" Giám khảo Chu nhìn chằm chằm khối ngọc trong tay Trần Xuân Độ, không giữ được bình tĩnh.
"Muốn biết?" Trần Xuân Độ nhếch mép, ánh mắt lẫn giọng điệu đều tỏ rõ sự châm chích: "Ông giữ vị trí giám khảo Chung Cực Tam Đao nhiều năm như vậy mà ngay cả đây là loại ngọc gì cũng không biết ư?"
Sắc mặt của giám khảo Chu cứng đờ, Trần Xuân Độ chế giễu một cách trắng trợn như vậy nhưng ông ta lại không nghĩ ra được lời nào để phản bác!
Còn toàn trường lúc này thì lặng ngắt như tờ, vẻ mặt của rất nhiều khán giả đang ngồi đây đều trở nên quái lạ, hai vị giám khảo đối mặt ngay tại buổi đấu giá thế này đúng là một tin tức hot hit!
Lúc này đã có rất nhiều người nhao nhao lấy điện thoại ra và bắt đầu quay lại cảnh tượng ấy.
Giám khảo Chu nhìn chằm chằm vào viên ngọc trong tay Trần Xuân Độ, lặng đi một lúc, không nói nên lời, ông ta không thể phản bác lại được, vì đúng là ông ta không thể nghĩ ra loại ngọc nào có thể sinh ra cảnh tượng quỷ dị khiến người ta bất ngờ như vậy!
Đã sống hơn nửa đời người nhưng đây vẫn là lần đầu tiên ông ta được chứng kiến cảnh tượng kỳ quái như vậy!
"Đây là sao lửa mặt trời." Trần Xuân Độ đột nhiên lên tiếng.
Khán đài lập tức náo động hẳn lên, nhiều ông lớn trong khu VIP cau mày, nghe tên thì không ai có thể tin được.
Nhưng sắc mặt của các giám khảo trên băng ghế thì lần lượt thay đổi.
Thậm chí giám khảo Chu còn giật giật khóe miệng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ và chỉ vào khối ngọc trong tay anh, chế giễu: "Ý của anh đây là tạo vật chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết, phim ảnh? Anh nói xạo ai đấy!”
“Có phải anh còn định nói một hạt bụi có thể lấp biển đấy chứ?" Nụ cười trên mặt của giám khảo Chu đầy mỉa mai.
Không ngờ Trần Xuân Độ lại càng không kiêng nể gì mà đáp trả: "Ông thì biết cái khỉ gì, hiểu biết nông cạn như ông lấy đâu ra dũng khí để xúc phạm nó?"
Nhưng cho dù là một khối đá kỳ lạ thì nó vẫn có thể được bán với giá hời nếu đưa ra đấu giá.
Bởi lẽ nó đại diện cho khối đá thôi cực phẩm có giá trị khôn lường.
Và hiện tại, dù giá trị của nó đã giảm mạnh nhưng không có nghĩa là giá trị của nó không còn nữa.
Phải biết rằng, trong một cuộc đấu giá lúc trước, một viên đá thô chất lượng hàng đầu trong kho của hiệp hội đổ thạch đã được rất nhiều kẻ có tiền đấu giá và kết quả là đã nâng giá của nó lên khá cao.
Nhưng Trần Xuân Độ đã làm gì?
Trần Xuân Độ đã làm một việc có thể nói là khiến cả người lẫn thần thánh đều phải nổi giận, anh đã không ngần ngại bóp nát viên đá thô đó.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hệ Thống Xuyên Không: Vương Phi Muốn Lật Trời!
2. Đêm Nay Có Mưa
3. Đông À, Hạ Lạnh
4. Đoạn Ký Ức Bị Đánh Mất
=====================================
"Dừng tay!" Các vị giám khảo đều đứng bật dậy nhìn nhìn vẻ mặt tràn ngập sự lạnh lùng và tức giận của Trần Xuân Độ!
"Chán sống rồi! Dám ngang nhiên phá hư vật đấu giá tại hiệp hội đổ thạch."
"Anh có biết mình đang làm gì không hả? Cho dù anh là giám khảo đi nữa thì cũng không được phá lệ của buổi đấu giá!" Các vị giám khảo lần lượt lên tiếng, toàn trường đều náo động.
Không ai ngờ vị giám khảo bí ẩn mặc đồ đen này lại đột ngột phá hủy khối đá thô, hành động của Trần Xuân Độ đã nằm ngoài sự dự liệu của mọi người.
Lê Kim Huyên nhanh chóng đứng dậy, nhìn giám khảo mặc đồ đen, sắc mặt đột nhiên trở nên cực khó coi.
Ở vòng trước, cô còn rất cảm kích giám khảo áo đen đã giúp đỡ Trương Bảo Thành, cô đang định đợi sau khi Chung Cực Tam Đao kết thúc sẽ mời vị giám khảo này đi ăn cơm, bày tỏ thiện ý của mình với anh ta.
Nhưng bây giờ, sắc mặt của cô khó coi đến cực điểm, bởi vì cô không ngờ rằng người mà cô rất biết ơn ấy lại phá hủy khối đá.
Việc đầu tiên Lê Kim Huyên làm là nhìn về phía Lê Thần Vũ - người mà cô nghĩ đến trước tiên và tự hỏi liệu đây có phải là trò chơi khác của Lê Thần Vũ không.
Nhưng cô nhanh chóng nghi hoặc, bởi vì Lê Thần Vũ ở khu vực VIP Trần Xuân Độ, người luôn khôn ngoan như anh ta mà cũng đang nhíu mày, nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, như thể anh ta cũng bị bất ngờ.
Không phải Lê Thần Vũ thì còn ai đang nhắm vào cô?
Lê Kim Huyên chậm rãi ngồi xuống, nội tâm lại càng nghi hoặc.
“Anh có biết mình đang làm gì không?” Đúng lúc này, giám khảo Chu lườm Trần Xuân Độ, lạnh lùng hỏi.
"Đương nhiên là tôi biết rồi." Trần Xuân Độ mỉm cười, trên mặt không lộ chút kích động nào, ngược lại còn nhìn giám khảo Chu với sự bình tĩnh một cách đáng ngạc nhiên và hỏi: "Nghe nói vừa rồi các người đều đánh giá nó là ngọc cấp thấp?”
Các giám khảo khác nhìn nhau, họ không biết Trần Xuân Độ rốt cuộc muốn làm cái quỷ gì.
Giám khảo Chu nhướng mày, “Sao, anh có ý kiến gì không?”
"Đương nhiên là có." Trần Xuân Độ gật đầu rồi bất ngờ mở lòng bàn tay đã bóp vỡ khối đá thô ra!
Bang!
Đột nhiên, một ánh sáng vàng chói lọi toả ra bốn phía, còn giám khảo Chu và những người khác thì lập tức che mắt theo bản năng!
Ánh sáng vàng này xuất hiện trên màn hình lớn lập tức khiến cho tất cả mọi người đều bất ngờ thốt lên và không ít kẻ dùng tay che mắt!
Qua một hồi lâu, một vài người mới chậm rãi mở tay ra, chỉ thấy trên lòng bàn tay Trần Xuân Độ có một tia sáng vàng chói mắt khiến nhiều người không thể mở mắt, khó mà thích ứng được.
Còn những người thích ứng được thì nheo mắt nhìn kỹ mới phát hiện trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ là những viên ngọc lớn nhỏ như hạt cát màu vàng lấp lánh, thế nhưng chúng lại tản mát ra nhiều tia sáng đến mức khiến nhiều người có mặt khó hiểu, giống như trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ không phải là ngọc mà là những mặt trời bé con vậy.
"Đây là cái gì mà có thể toả sáng như vậy!”
"Trời ơi, mắt của tôi muốn loá rồi!"
Các khán giả lần lượt thích ứng được và nhìn vào lòng bàn tay của vị giám khảo mặc đồ đen bí ẩn, giống như có một vòng mặt trời thu nhỏ được khống chế trong lòng bàn tay, thậm chí những người nhìn thấy đều mất khống chế mà nhao nhao đứng dậy.
Ánh mắt của giám khảo Chu rụt lại khi thấy cảnh tượng trong lòng bàn tay của Trần Xuân Độ, đáy mắt hiện lên một tia khó tin.
"Không thể có chuyện đó được!"
Sau khi mắt của các giám khảo khác đã thích ứng được thì họ cũng đều biến sắc khi nhìn vào lòng bàn tay của Trần Xuân Độ!
Những hạt ngọc kém chất lượng trước đây đều biến mất và thay vào đó là những hạt ngọc mà họ chưa từng nhìn thấy.
Trần Xuân Độ giống như một ảo thuật gia, biểu diễn một màn ảo thuật khiến tất cả bọn họ phấn khích.
"Đây là cái gì?" Một vị giám khảo nhìn chằm chằm vào những hạt vàng trong lòng bàn tay Trần Xuân Độ, ngay cả hơi thở cũng trở nên dồn dập!
Không ai trong số họ từng nhìn thấy thứ này, nhưng không có nghĩa là họ không biết giá trị của nó.
Hầu hết phản ứng đầu tiên của tất cả mọi người đều chắc chắn rằng nó là một viên ngọc vô giá, nó đã khơi dậy lòng tham của rất nhiều người, đối với bọn họ mà nói thì nó là một sự cám dỗ trí mạng.
Trên khán đài, vô số khán giả đang nhốn nháo, họ phấn khích bàn luận về cảnh tượng này. Đây chắc chắn là cảnh tượng gây chấn động nhất trong lịch sử của Chung Cực Tam Đao từ trước đến nay!
Còn Lê Thần Vũ ngồi ở khu VIP khi chứng kiến cảnh tượng này thì ánh mắt luôn nhìn Trần Xuân Độ của anh ta lại càng trở nên sâu xa...
"Đã điều tra được lai lịch của tên giám khảo mặc đồ đen chưa?" Lê Thần Vũ hỏi tên thuộc hạ bên cạnh.
Tên thuộc hạ lắc đầu, trước đó, Lê Thần Vũ đã yêu cầu họ thông qua người của hiệp hội đổ thạch tìm hiểu lý lịch của vị giám kháo bí ẩn được mời riêng này.
Nhưng người của họ đều không tìm ra manh mối, như thể người này bỗng dưng xuất hiện vậy.
"Cũng lợi hại đấy." Lê Thần Vũ nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, càng nhìn anh ta càng cảm thấy vị giám khảo bí ẩn này quen mặt.
"Chung Cực Tam Đao kết thúc thì mời anh ta tham gia tiệc tối nay đi." Lê Thần Vũ thản nhiên nói.
Vẻ mặt của những tên thuộc hạ bên cạnh chợt đơ ra, trong lòng hơi bất ngờ vì họ không nghĩ Lê Thần Vũ lại đưa ra quyết định nhanh như vậy!
Đúng là thú vị, chỉ trong phút chốc đã đưa ra quyết định mời chào anh ta… Tên thuộc hạ không khỏi thầm hâm mộ vị giám khảo đó, có thể tham gia vào bữa tiệc riêng tư của cậu chủ nhà họ Lê là một vận may cực kỳ hiếm có.
"Sau khi đợt thứ hai kết thúc, nhắn với anh ta hãy quan tâm Song Tử Thần nhiều hơn, tôi sẽ có thưởng hậu hĩnh." Lê Thần Vũ nói.
"Vâng." Tên thuộc hạ nghe lời, quay người đi đến trường đấu.
Dưới ghế giám khảo, Trương Bảo Thành rất ngạc nhiên, ngỡ ngàng, choáng váng nhìn những vụn vàng trong tay Trần Xuân Độ.
Đến tận lúc này, ông ta vẫn chưa thể hiểu được chuyện gì đang diễn ra, rõ ràng trong tay ông ta, nó chỉ là một viên ngọc kém chất lượng nhưng nằm trong tay vị giám khảo đó, nó lại biến thành loại ngọc mà ông ta chưa bao giờ nhìn thấy.
Rốt cuộc anh ấy đã dùng cách thức gì? Trương Bảo Thành cực kỳ chắc chắn rằng mình không nhìn lầm, lúc trước nó là một viên ngọc kém chất lượng, chính mình còn không dám tin, lăn qua lăn lại, kiểm tra mấy lần, cuối cùng mới bỏ xuống.
Vậy mà lúc này đây, Trần Xuân Độ lại làm ra một chuyện kỳ diệu khiến toàn trường khiếp sợ!
Không ai nhìn thấy động tác của Trần Xuân Độ! Cho dù cảnh vừa rồi được chiếu lại nhiều lần trên màn hình lớn cùng lời giải thích khó hiểu cũng như những phân tích được lặp đi lặp lại nhiều lần nhưng vẫn khó có thể đưa ra kết luận!
Trần Xuân Độ rốt cuộc đã làm thế nào? Có vô số vị tai to mặt lớn và những vị đứng đầu giới đổ thạch đều ở đây, nhưng không một ai có thể giải thích những gì vừa mới xảy ra.
Ngay cả Song Tử Thần cùng Ngọc Thành Vọng cũng vậy.
Song Tử Thần nhìn chằm chằm vụn vàng trong tay Trần Xuân Độ, hai ông già gần như không có gì là không biết này cũng lần đầu tiên chấn động… Bởi vì, bọn họ cũng không biết rốt cuộc đây là thứ gì.
Sắc mặt của Ngọc Thành Vọng, càng thêm tái nhợt, thân là người của gia tộc đổ thạch danh tiếng, bối cảnh thâm hậu, có thể nói Ngọc Thành Vọng chính là bách khoa toàn thư của giới đổ thạch, có thể năng lực đổ thạch của ông ta không thể so với huyền thoại bất bại Song Tử Thần, nhưng lại có kiến thức uyên thâm đủ để hiếm có ai trong giới đổ thạch sánh bằng!
Nhưng lúc này đây, lần đầu tiên trong đời Ngọc Thành Vọng cảm thấy mơ hồ khi nhìn vụn vàng trong tay Trần Xuân Độ, ngay cả ông ta cũng không biết được lai lịch của ngọc này! Trong đầu ông ta hoàn toàn trống rỗng!
Cơ thể Ngọc Thành Vọng run lên dữ dội, trong lòng chợt dấy lên một linh cảm xấu, ông ta ngay cả ngọc thạch cũng đoán không ra nên bắt đầu lo lắng liệu Trương Bảo Thành có bị loại ở vòng hai không.
"Rốt cuộc đây là thứ gì vậy?" Giám khảo Chu nhìn chằm chằm khối ngọc trong tay Trần Xuân Độ, không giữ được bình tĩnh.
"Muốn biết?" Trần Xuân Độ nhếch mép, ánh mắt lẫn giọng điệu đều tỏ rõ sự châm chích: "Ông giữ vị trí giám khảo Chung Cực Tam Đao nhiều năm như vậy mà ngay cả đây là loại ngọc gì cũng không biết ư?"
Sắc mặt của giám khảo Chu cứng đờ, Trần Xuân Độ chế giễu một cách trắng trợn như vậy nhưng ông ta lại không nghĩ ra được lời nào để phản bác!
Còn toàn trường lúc này thì lặng ngắt như tờ, vẻ mặt của rất nhiều khán giả đang ngồi đây đều trở nên quái lạ, hai vị giám khảo đối mặt ngay tại buổi đấu giá thế này đúng là một tin tức hot hit!
Lúc này đã có rất nhiều người nhao nhao lấy điện thoại ra và bắt đầu quay lại cảnh tượng ấy.
Giám khảo Chu nhìn chằm chằm vào viên ngọc trong tay Trần Xuân Độ, lặng đi một lúc, không nói nên lời, ông ta không thể phản bác lại được, vì đúng là ông ta không thể nghĩ ra loại ngọc nào có thể sinh ra cảnh tượng quỷ dị khiến người ta bất ngờ như vậy!
Đã sống hơn nửa đời người nhưng đây vẫn là lần đầu tiên ông ta được chứng kiến cảnh tượng kỳ quái như vậy!
"Đây là sao lửa mặt trời." Trần Xuân Độ đột nhiên lên tiếng.
Khán đài lập tức náo động hẳn lên, nhiều ông lớn trong khu VIP cau mày, nghe tên thì không ai có thể tin được.
Nhưng sắc mặt của các giám khảo trên băng ghế thì lần lượt thay đổi.
Thậm chí giám khảo Chu còn giật giật khóe miệng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ và chỉ vào khối ngọc trong tay anh, chế giễu: "Ý của anh đây là tạo vật chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết, phim ảnh? Anh nói xạo ai đấy!”
“Có phải anh còn định nói một hạt bụi có thể lấp biển đấy chứ?" Nụ cười trên mặt của giám khảo Chu đầy mỉa mai.
Không ngờ Trần Xuân Độ lại càng không kiêng nể gì mà đáp trả: "Ông thì biết cái khỉ gì, hiểu biết nông cạn như ông lấy đâu ra dũng khí để xúc phạm nó?"