Mục lục
Long Vương Ẩn Mình (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn ngọn lửa này đủ để thể hiện ra kỹ thuật bắn súng của Kinh khủng bố thế nào!

Cũng đúng lúc này, Trần Xuân Độ đột nhiên vung mũi nhọn đen trong tay lên, tia lửa lập tức lóe lên trong không trung, ngay sau đó, tiếng vang thanh thúy lên tục quanh quẩn đất trời!

Trần Xuân Độ cầm Long Nha trong tay, giơ ngang trước mặt, bốn ngọn lửa kia bị chặn lại toàn bộ!

Bốn ngọn lửa tức khắc rơi xuống đất, đúng lúc này, Kinh nhếch khóe miệng tạo thành ý cười lạnh lẽo.

Đây, là dương mưu của anh ta!

Trần Xuân Độ lựa chọn đỡ ngọn lửa, thanh trường kiếm kia của Hộ sẽ rơi xuống, chém lên người anh!

Nếu Trần Xuân Độ lựa chọn tránh khỏi thanh trường kiếm của Hộ, vậy thì ngọn lửa sẽ lấy mạng của anh ngay lập tức!

Hai lựa chọn khác nhau, dù Trần Xuân Độ lựa chọn cái nào thì cũng chỉ có một kết quả, đó chính là chết!

Dương mưu trắng trợn của Kinh làm cho Trần Xuân Độ không thể tránh đi, chỉ có thể bị ép chọn một trong hai kiểu chết!

Qủa nhiên, Trần Xuân Độ vừa mới đỡ ngọn lửa, Hộ lập tức cầm trường kiếm trong tay, đánh về phía Trần Xuân Độ!

"Long Vương, hôm nay là ngày chết của mày!" Hộ giơ cao thanh trường kiếm trong tay, từ trên cao bổ xuống Trần Xuân Độ!

Trần Xuân Độ cắn răng một cái, ngay khi Hộ nhìn thấy thanh trường kiếm sắp sửa chém trúng anh, anh bỗng nhiên lắc mình tránh sang một bên, tránh thoát được đòn hiểm này!

Thanh trường kiếm của Hộ chém hụt Trần Xuân Độ, bỗng nhiên xẹt qua cánh tay Trần Xuân Độ, một mảnh áo nhỏ rơi xuống, lộ ra vét chém đầm đìa máu tươi.

"A..." Trần Xuân Độ không khỏi hít một hơi, cảm giác đau đớn kịch liệt lan tràn, kiếm của Hộ vô cùng sắc bén, dễ dàng gọt đi một mảng thịt trên tay Trần Xuân Độ.

Hộ thấy Trần Xuân Độ bị thương, lập tức bật cười ha ha: "Không thể tin được, Long Vương cũng có lúc bị thương!"

Cũng đúng lúc này, đôi đồng tử của Trần Xuân Độ đột nhiên trở lạnh, cảm xúc trở nên lạnh như băng, sự băng giá này đủ để che phủ bầu trời!

Hộ đầy mặt đắc ý, lập tức thả lỏng cảnh giác, nhưng Kinh lại đột nhiên nhíu mày, sát ý mà Trần Xuân Độ bộc phát ra khiến cả anh ta cũng phải kinh hãi!

"Nếu đã như vậy, tao sẽ không chơi với chúng mày nữa." Trần Xuân Độ lạnh lùng nói.

"Tao có thể làm mày bị thương, cũng có thể làm mày toi mạng." Hộ lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, giọng nói lộ ra sát ý nồng đậm!

Hộ còn chưa dứt lời, Trần Xuân Độ đã tung một cước ra, một cước kia dẫm nát mặt đất, thế mà lại làm cho nền xi măng nứt toác không ngừng, lấy Trần Xuân Độ làm trung tâm, vết rách như mạng nhện nhanh chóng lan tràn ra bốn phía!

Mặt đất chấn động không thôi, Hộ cúi đầu nhìn lướt qua vết rách trên mặt đất, trong lòng không khỏi run lên!

Một cước của Trần Xuân Độ có thể sinh ra hiện tượng lạ thế này, rốt cuộc sức mạnh của anh ta khủng bố tới mức nào?

Đây là sức mạnh khủng bố biết bao, ngay cả Hộ, có lẽ cũng phải dốc hết sức lực toàn thân mới có thể làm được.

"Thiên đường có lối mày không đi, địa ngục không cửa mày lại xông tới... Hôm nay tao sẽ thỏa mãn mày!" Trần Xuân Độ gằn từng tiếng, tiếng nói lạnh lẽo như Tu La quanh quẩn ở không trung, dường như đến cả không khí cũng phải bị đóng băng!

"Đây mới là Long Vương." Đột nhiên, Kinh cởi bỏ âu phục trên người, gấp chỉnh tề lại, kéo một thân sơ mi trắng dẫm từng bước đi về phía Trần Xuân Độ!

Ánh mắt Kinh nhìn Trần Xuân Độ trở nên cực kỳ chăm chú nghiêm túc... Khoảnh khắc khi Trần Xuân Độ bùng nổ sát ý, Kinh như gặp phải đại địch!

Trần Xuân Độ của giờ phút này mới là Long Vương, kẻ làm cho nước ngoài chấn động, phá vỡ thế giới ngầm!

Đây mới là sự tồn tại cần anh ta và Hộ bắt tay đấu lại!

"Chúng mày cùng lên đi." Trần Xuân Độ lạnh lùng nhìn lướt qua Kinh và Hộ, anh chậm rãi lên tiếng.

Hộ hừ lạnh một tiếng, tuy rằng mặt ngoài anh ta vẫn không coi trọng Trần Xuân Độ như trước, nhưng trong lòng anh ta đã bớt không ít tự đại cuồng ngạo từ sớm.

Khí thế bá đạo cuồng ngạo trên người Trần Xuân Độ khiến đến cả anh ta cũng không tránh khỏi kính sợ.

Lúc này, trong một phòng ngủ của Lê Kim Huyên ở khách sạn, cô ngồi trên giường, đôi mày thanh tú chau lại, sắc mặt tái nhợt khó coi, cô uống nhiều, từ sau khi được Tô Loan Loan cho uống một chén nước tỉnh rượu, cho tới bây giờ, sắc mặt nữ thần Tổng giám đốc vẫn còn sót lại vài phần hồng hào chưa kịp tan hết, có vẻ rất hấp dẫn.

Nếu để Trần Xuân Độ nhìn thấy Lê Kim Huyên của lúc này thì anh chắc chắn khó mà kìm nén nổi, báu vật phong tình vô hạn làm cho anh không cách nào khống chế được dã thú trong lòng mình!

Hai người Trương Bảo Thành lại run người trong góc, tất cả những chuyện vừa xảy ra làm cho bọn họ khó mà trở lại bình thường ngay được.

Bọn họ nhìn về phía Lê Kim Huyên, ánh mắt đã trở nên sùng bái, Lê Kim Huyên chỉ là một cô gái mềm yếu, vậy mà lúc này vẫn có thể giữ vững bình tĩnh, ý chí này làm cho bọn họ không thể không bội phục.

Đương nhiên bọn họ không biết, loại tình huống như bây giờ, Lê Kim Huyên đã trải qua không chỉ một lần.

Chẳng mấy chốc, cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Tô Loan Loan bước vào từ bên ngoài, nói với ba người: "Hai người ngoài cửa đã bị giải quyết."

"Vậy chúng tôi, có phải có thể rời khỏi đây rồi không?" Trương Bảo Thành hỏi thử.

Tô Loan Loan lắc đầu, nhìn xung quanh một lát rồi đưa một thanh chủy thủ cho Trương Bảo Thành, lại nói: "Tôi đi điều tra tình huống khách sạn một chút, hai người khóa trái cửa khách sạn lại, nếu có sát thủ đến thì Tổng Giám đốc Lê, cô nhớ gọi điện thoại cho tôi ngay."

Lê Kim Huyên gật đầu, hỏi Tô Loan Loan: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Tô Loan Loan cứu Lê Kim Huyên ra, lúc đó Lê Kim Huyên đã uống đến bất tỉnh nhân sự, sau khi tỉnh lại đã ở trong phòng ngủ, đương nhiên không biết vì sao lại biến thành như vậy.

Tô Loan Loan liếc nhìn Lê Kim Huyên, lắc đầu nói: "Tôi cũng không biết, lúc chúng ta ăn cơm thì bị một sát thủ chuyên nghiệp tấn công, bây giờ vẫn chưa biết tình huống thế nào."

"Sát thủ chuyên nghiệp?" Trương Bảo Thành vừa nghe bốn chữ này, sắc mặt lập tức trắng bệch ra.

Tuy rằng ông ta là hội trưởng Hiệp hội Đổ thạch, nhưng chưa bao giờ gặp sát thủ chuyên nghiêp, ông ta rất ít hiểu biết về những người này, họ không ngờ rằng thế mà lại có một ngày mình bị sát thủ chuyên nghiệp đuổi giết!

Lúc trước ông ta nhìn thấy Tô Loan Loan chỉ đánh vài cái là giải quyết được, càng không ngờ rằng thực lực của Tô Loan Loan lại khủng bố như thế!

"Hai người gác cửa vừa rồi có lẽ là người trông coi, Tcổng giám đố Lê, mấy người ở lại đây sẽ không quá nguy hiểm, tôi đi ra ngoài kiểm tra trước một chút." Tô Loan Loan nói, vừa mới xoay người đi thì Lê Kim Huyên đột nhiên đứng lên, gọi Tô Loan Loan lại.

Tô Loan Loan xoay người, ngờ vực hỏi Lê Kim Huyên: "Tổng Giám đốc Lê, còn chuyện gì sao?"

Lê Kim Huyên lắc đầu, cô nhìn Tô Loan Loan, do dự hồi lâu mới lấy dũng khí mở miệng: "Lúc đi ra ngoài kiểm tra, cô cố thể tìm tên kia chút không, tôi sợ anh ấy gặp chuyện chẳng may..."

Tô Loan Loan hơi ngạc nhiên khi nghe được lời này của Lê Kim Huyên, nhưng cô ta nhanh chóng phản ứng lại, thời điểm nguy nan, Lê Kim Huyên vẫn nghĩ đến Trần Xuân Độ. Ngôn Tình Ngược

Tô Loan Loan gật đầu, đi ra khỏi phòng ngủ, cửa phòng ngủ đóng sầm một tiếng, Trương Bảo Thành vội vàng khóa trái cửa lại, tay cầm chủy thủ, hàm răng tun bần bật.

Lê Kim Huyên lại khẽ thở dài một tiếng, cô ngồi lại giường một lần nữa, trong đầu cô không tự chủ được mà hiện ra khuôn mặt của Trần Xuân Độ.

Tô Loan Loan cứu cô ra, vậy Trần Xuân Độ đâu? Tên lưu manh kia, không phải…

Suy nghĩ này vừa nảy ra trong đầu, Lê Kim Huyên lập tức vội vàng gạt đi, trước giờ Trần Xuân Độ luôn mạng lớn, lần nào cũng có thể mang kinh ngạc đến cho cô, bây giờ sống chết chưa rõ, Lê Kim Huyên tin tưởng vững chắc anh nhất định có thể sống sót.

Sau khi đi ra khỏi phòng, Tô Loan Loan lặng lẽ đi trên hành lang, hai bên hành lang dài có vô số phòng đang mở cửa, trong phòng hỗn loạn, nhìn ra được sau khi sát thủ nhảy vào khách sạn đã làm một ít khách hoảng sợ, vội thu dọn đồ đạc rời khỏi khách sạn này.

Trên hành lang có rất ít vết máu, có thể nói là gần như không có, Tô Loan Loan đi vào đại sảnh khách sạn và khu vực hành chứng mới phát hiện có một thi thể lạnh băng, chết không nhắm mắt trong vũng máu, nghiễm nhiên trở thành một địa ngục nhỏ.

Đi suốt một đường, Tô Loan Loan càng cau mày chặt hơn, thương vong thật sự không nhiều, phần lớn người bỏ mạng là nhân viên công tác của khách sạn.

Những sát thủ này chỉ ám sát nhân viên công tác, về phần khách ở trong khách sạn thì không có mấy thi thể... Đột nhiên, lòng Tô Loan Loan run lên, từng đi lính đặc chủng, cô ta có được năng lực quan sát nhạy bén, gần chưa lập tức nhận ra rõ ràng những sát thủ này đến là vì bọn họ! Nhân viên công tác ở khách sạn sợ bọn họ báo cảnh sát nên mới giệt khẩu toàn bộ!

Bỗng nhiên, Tô Loan Loan quay đầu, nhìn về phương hướng nào đó ngoài khách sạn, thính lực của cô ta hơn xa người thường, làm cho cô ta nghe được tiếng chém giết rõ ràng ở ngoài khách sạn.

Chờ khi Tô Loan Loan cẩn thận đi đến cửa sổ khách sạn, nhìn xuyên qua cửa sổ, chỉ liếc mắt một cái là nhìn thấy bóng dáng Trần Xuân Độ ngay!

Ngoài khách sạn, tại vị trái bên cạnh đài phun nước, đang có ba bóng người chém giết kịch liệt!

Mặt đất nứt toác, lúc này hai người Kinh và Hộ đang bắt tay nhau, điên cuồng triển khai thế công sắc bén!

Khi nhìn thấy cảnh này, trái tim Tô Loan Loan như sắp nghẹt thở!

Trần Xuân Độ lấy thực lực của một người, mạnh mẽ chống lại sự tấn công của chủ nhân hai thành phố!

Kinh cầm đoản kiếm trong tay, quấn quýt bên người Trần Xuân Độ, Hộ lại dùng trường kiếm, anh ta giống như một con rắn độc quỷ dị, mỗi khi Kinh cuốn lấy Trần Xuân Độ, anh ta lại lợi dụng góc độ quỷ dị, thùng kình đâm về phía trái tim Trần Xuân Độ, mỗi một kiếm đều đâm về phía bộ phận quan trọng!

"Keng keng keng!"

Trần Xuân Độ cầm Long Nha trong tay, sức mạnh toàn thân bùng nổ, đối mặt với thế công ùn ùn của Kinh và Hộ thế mà anh lại không rơi xuống thế hạ phong!

Tô Loan Loan quan sát cảnh này từ xa, ánh mắt nhìn về phía Trần Xuân Độ lộ ra vẻ phức tạp... Đây là Long Vương sao? Thế mà anh ta lại có được thực lực khủng bố như thế! Tốc độ của Trần Xuân Độ cực nhanh, sức mạnh tựa súng, hoàn toàn khiến Tô Loan Loan không thể tưởng nổi!

"Long Vương..." Tô Loan Loan thì thào tự nói, Trần Xuân Độ vài hai người kia chiến đầu cường cộ cao, thấm thoát đã giằng co hơn mười phút rồi! Thời gian nhanh chóng trôi đi, Tô Loan Loan càng cảm thấy kinh hãi! Cho dù Tô Loan Loan dùng thuốc hai lần, sức mạnh tăng lên thì cô ta cũng hiểu rõ, nếu chiến đấu cường độ cao, cô ta chỉ duy trì cùng lắm là năm phút đồng hồ.

Mà ba người kia đã vượt qua mười phút không biết mệt! Rốt cuộc thực lực của bọn họ khủng bố tới mức nào mới có được thể lực nghịch thiên như vậy?

Những người này là ai? Đều là yêu ma quỷ quái đúng không?!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK