‘‘Long Vương…’’ Sau khi nghe thấy Bạch Hổ muốn gọi điện thoại cho Long Vương, rất nhiều tướng sĩ Long quân ở đây đều chấn động, hai mặt nhìn nhau.
‘‘Long Vương, gần đây vẫn khỏe chứ?’’ Cuối cùng có một vị tướng sĩ Long quân không nhịn được, hỏi Bạch Hổ.
Rất nhiều tướng sĩ Long quân ở đây đều kích động, từ khi Long Vương quyết định thoái ẩn đến nay... Ở căn cứ Long quân chưa bao giờ gặp qua Long Vương.
Long Vương giống như mai danh ẩn tích, cho dù ở nước ngoài, cũng không có nhấc lên sóng gió gì.
Nhưng mà làm sao những tướng sĩ Long quân này có thể không nhớ đến Long Vương!
Nếu không phải Long Vương, làm sao bọn họ có thể đi vào căn cứ Long Ngục, làm sao có thể trở thành một tướng sĩ của Long quân!
Bọn họ đi theo Long Vương, bây giờ lại nghe thấy tin tức của Long Vương, làm sao bọn họ có thể không kích động!
Bạch Hổ quét qua những những tướng sĩ Long quân đang hưng phấn này, một lúc sau, khẽ gật đầu: ‘‘Long Vương rất tốt.’’
‘‘Ồ!’’
Cửa gian phòng có rất nhiều tướng sĩ Long quân đang chen chúc sôi trào, tin tức này, trong nháy mắt đã truyền đến tất cả tướng sĩ Long quân.
‘‘Vậy chúng ta... Có thể gặp Long Vương một lần không?’’ Lại có một vị tướng sĩ Long quân không nhịn được hỏi, những tướng sĩ Long quân này đã quá lâu không gặp người đàn ông trong truyền thuyết kia, đương nhiên cực kì tưởng nhớ!
Mà Bạch Hổ đột nhiên lắc đầu, hiếm thấy vị kia từ chối tướng sĩ Long quân, nói: ‘‘Thật ra tôi cũng không biết Long Vương đang ở đâu... Nhưng mà tôi có thể nhận được tin tức, Long Vương rất mạnh khỏe, mọi người cứ yên tâm đi.’’
‘‘Long Vương, đây là vứt bỏ chúng tôi sao?’’
Khi Bạch Hổ nói điều này, lập tức có tướng sĩ Long quân tuyệt vọng mở miệng.
‘‘Long Vương dẫn dắt chúng ta, lãnh đạo Long quân, chinh chiến ở nước ngoài, không biết đã ngăn cản bao nhiêu cuộc bao loạn cùng âm mưu... Ngài ấy chỉ là có chút mệt mỏi, những năm qua, ngài ấy đã vì Long quân, vì nước ngoài, mà trả giá quá nhiều, hi vọng mọi người có thể hiểu được…’’ Bạch Hổ chậm rãi mở miệng, toàn trường bỗng nhiên hoàn toàn yên tĩnh, không khí yên lặng đến đáng sợ.
‘‘Chúng tôi đều hiểu Long Vương, thế nhưng mà chúng ta người người đều trúng Huyết Độc, bây giờ người chúng ta có thể dựa vào không nhiều lắm.’’ Trong đó một vị tướng sĩ trầm mặc nửa ngày nói.
‘‘Long Vương nhất định có biện pháp.’’ Bạch Hổ mắt lộ ra sự kiên định, gọi cuộc điện thoại.
...
Trong một khách sạn ở Yên Kinh Nước C.
Sau khi Trần Xuân Độ cùng Lê Kim Huyên trở lại phòng của Lê Kim Huyên thì nhìn thấy một bóng người lặng lẽ đứng bên cửa sổ, trầm mặc im lặng.
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hơi co lại, trong lòng có chút khó tin.
Thật sự bị Trần Xuân Độ nói trúng, qua mười lăm phút, Tô Loan Loan quả nhiên tỉnh lại.
Lê Kim Huyên quay đầu, nhìn thoáng qua Trần Xuân Độ đang thờ ơ lạnh nhạt, ánh mắt phức tạp.
‘‘Tô Loan Loan.’’
Lê Kim Huyên nhìn bóng lưng của Tô Loan Loan, gọi một tiếng, bước nhanh tới.
‘‘Tổng giám đốc Lê.’’ Tô Loan Loan quay người, nhìn về phía Lê Kim Huyên, trên mặt còn mang theo vài phần áy náy: ‘‘Tổng giám đốc Lê, đều là tôi không tốt, vậy mà đến xế chiều mới tỉnh lại.’’
‘‘Tô Loan Loan, cô không sao chứ?’’ Lê Kim Huyên đi đến trước mặt Tô Loan Loan, trong giọng nói lộ ra lo lắng cùng quan tâm.
‘‘Tôi khỏe, không có chuyện gì.’’ Tô Loan Loan lắc đầu, nhưng Lê Kim Huyên vẫn không tin, cô cẩn thận nhìn sắc mặt của Tô Loan Loan một chút, khí sắc của Tô Loan Loan rất tốt, tinh thần cũng cực kì sung mãn, bộ dạng hoàn toàn như không có chuyện gì.
‘‘Nhìn xem, tôi đã nói không sao rồi.’’
Trần Xuân Độ uể oải dựa trên khung cửa, vẻ mặt bình tĩnh.
Tô Loan Loan nhìn Trần Xuân Độ một chút, đáy mắt có một chút phức tạp...
‘‘Tô Loan Loan, cô sao rồi, vậy mà lại ngủ lâu như vậy, tôi còn tưởng cô có chuyện gì đâu.’’Giọng điệu của Lê Kim Huyên có chút lo lắng nhiều hơn trách cứ.
Tô Loan Loan áy náy cười cười, nói: ‘‘Tổng giám đốc Lê, hôm qua tôi quá mệt mỏi, cho nên mới ngủ một giấc lâu như vậy, đã khiến cô lo lắng rồi, đều do tôi không tốt.’’
Lê Kim Huyên lắc đầu, sau đó xoay người sang chỗ khác, nhìn về phía Trần Xuân Độ, hỏi: ‘‘Bây giờ có thể nói lý do anh có thể đoán chính xác như vậy không?’’
Tô Loan Loan hơi sững sờ, nhìn về phía Trần Xuân Độ, chỉ thấy Trần Xuân Độ cười thần bí, cười hắc hắc: ‘‘Kim Huyên, cũng không phải không thể cho em biết, chỉ là vụ cá cược 300 tỷ lần trước... Bằng không buổi tối hôm nay để cho tôi ngủ phòng em... Tôi sẽ nói cho em biết?’’
Trần Xuân Độ vừa dứt lời, đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên đã hung hăng trừng mắt, không chút do dự quát nói: ‘‘Anh đừng có mơ tưởng, đời này không thể.’’
Làm sao Lê Kim Huyên có thể đáp ứng cho Trần Xuân Độ tiến vào khuê phòng của mình, đây chính là nơi tư mật nhất của con gái, làm sao có thể tha thứ cho tên đàn ông thối tha Trần Xuân Độ này ngủ ở trên giường của cô!
Loại chuyện này, nghĩ cũng đừng nghĩ!
Trần Xuân Độ tiếc nuối lắc đầu, thở dài, mà Tô Loan Loan đứng ở bên cạnh, có chút không nói nên lời.
Tô Loan Loan đương nhiên cũng biết nguyên nhân của chuyện này, đây là thuốc mà Trần Xuân Độ cho Tô Loan Loan, anh đương nhiên biết rõ sau khi Tô Loan Loan uống ống thuốc này xong lúc nào sẽ tỉnh lại.
Ngay lúc Lê Kim Huyên đang cùng Trần Xuân Độ mắt to nhìn mắt nhỏ, đột nhiên, một tiếng chuông điện thoại vang lên.
Trần Xuân Độ lấy điện thoại di động trong túi quần ra, nhìn thoáng qua Lê Kim Huyên cùng Tô Loan Loan, nhếch miệng lên một một tia giảo hoạt, nói: ‘‘Tôi đi nhận điện thoại.’’
Lê Kim Huyên hừ lạnh một tiếng, mà Trần Xuân Độ quay người, bước ra cửa, ánh mắt lộ ra vẻ thâm thúy không hợp với khí chất của anh.
Sau khi đi tới cửa, Trần Xuân Độ nhìn quanh một lượt không thấy ai, mới nhấn nút mã hóa cuộc trò chuyện.
Màn hình điện thoại di động vừa hiển hiện chuỗi dãy số điện thoại ở nước ngoài, Trần Xuân Độ cũng nhận ra thân phận của chủ nhân điện thoại di động này.
Trần Xuân Độ nhìn thấy dãy số này vẻ mặt cũng trở nên nghiêm nghị, thông thường mà nói, nếu như không có chuyện quan trọng khẩn cấp chuyện, Bạch Hổ tuyệt đối sẽ không gọi điện thoại trực tiếp cho anh.
Mà bây giờ, chắc chắn là Châu Âu đã xảy ra chuyện.
Sau khi kết nối điện thoại, Trần Xuân Độ trực tiếp mở miệng hỏi: ‘‘Đã xảy ra chuyện gì?’’
‘‘Đại ca, lật xe.’’ Đầu bên kia điện thoại, giọng điệu của Bạch Hổ có chút nặng nề.
Lông mày Trần Xuân Độ nhíu lại: ‘‘Có cá lọt lưới sao?’’
‘‘Không có cá lọt lưới, nhưng mà do tôi không nghĩ đến, Huyết tộc còn có một lá bài tẩy đang chờ chúng ta…’’ Bạch Hổ nói về hiện trạng Long quân, một chi tiết cũng không bỏ qua, nói toàn bộ cho Trần Xuân Độ.
‘‘Huyết Độc…’’ Lông mày của Trần Xuân Độ nhíu chặt: ‘‘Huyết tộc, lại còn có bí thuật mà tôi không biết!’’
‘‘Có bao nhiêu người lây nhiễm loại độc này?’’ Trần Xuân Độ trầm giọng hỏi.
‘‘Chín mươi phần trăm, tôi cũng trúng độc, loại độc này quỷ dị cổ quái, bất luận phương pháp giải độc nào cũng vô dụng.’’ Trong giọng nói của Bạch Hổ lộ ra sự mỏi mệt: ‘‘Đại ca, lần này là do tôi chủ quan.’’
Chín mươi phần trăm!
Trong lòng Trần Xuân Độ run lên kịch liệt, chín mươi phần trăm, nói cách khác, đại bộ phận tướng sĩ Long quân, nếu như không có phương pháp giải độc, đều sẽ trúng độc nguy kịch!
Nếu như không có cách nào để giải loại độc này, thì lần này chính là một đòn đả kích hủy diệt Long quân!
Trong lòng Trần Xuân Độ run lên, chính anh cũng có chút ngoài ý muốn, anh không nghĩ đến Huyết tộc lại có lá bài tẩy kinh khủng như vậy!
Đôi mắt Trần Xuân Độ lộ ra sự thâm thúy, anh không kịp nghĩ nhiều, nói: ‘‘Chuyện này không liên quan đến cậu, tôi cũng không nghĩ đến, Huyết tộc lại còn chuẩn bị một lá bài tẩy... Nói cho các anh em, tôi sẽ mau chóng tìm được phương pháp giải độc, để bọn họ kiên trì một chút... Tôi muốn mỗi người bọn họ, đều còn sống trở lại căn cứ, một người cũng không cho phép tụt lại phía sau!’’
‘‘Được!’’
Sau khi cúp điện thoại, vẻ mặt Trần Xuân Độ ngưng trọng, mà lúc này, Lê Kim Huyên cùng Tô Loan Loan đi ra khỏi phòng.
Lê Kim Huyên nhìn thấy Trần Xuân Độ đứng ở cửa, vẻ mặt không ngừng thay đổi, nghi hoặc mở miệng nói: ‘‘Anh đứng ở cửa làm cái gì?’’
Trần Xuân Độ phản ứng lại, lắc đầu, vẻ âm trầm thâm thúy trên mặt cũng biến mất, nhìn về phía Lê Kim Huyên, ngượng ngùng cười một tiếng: ‘‘Không có chuyện gì.’’
‘‘Đi thôi, đã tối rồi, Tô Loan Loan còn chưa ăn gì, cùng đi xuống dưới lầu ăn một chút.’’ Lê Kim Huyên mở miệng, giọng nói dễ nghe êm tai, mang theo một cỗ từ tính cùng gợi cảm không nói ra được, giống như cùng diện mạo tinh xảo cùng khí chất mê người của cô.
‘‘Được.’’
Trần Xuân Độ cực kì chân chó gật đầu, Lê Kim Huyên đi về phía thang máy, cô cũng không suy nghĩ nhiều vì sao vừa rồi sắc mặt của Trần Xuân Độ lại khó coi như vậy, cô cũng không biết, lúc này Trần Xuân Độ đứng trước áp lực cùng nguy cơ lớn như thế nào.
Tất cả đều bởi vì một tộc muốn xâm phạm lăng nhục cô một cách tùy ý...
...
‘‘Long Vương nói thế nào?’’ Sau khi Bạch Hổ vừa cúp điện thoại, những tướng sĩ Long quân đứng bên cạnh cũng không kịp chờ đợi hỏi.
Bạch Hổ nhìn qua những tướng sĩ này một chút, nói: ‘‘Long Vương bảo tôi nói cho mọi người, anh ấy sẽ mau chóng tìm ra phương pháp giải độc, bảo mọi người kiên trì một chút nữa, anh ấy muốn các mỗi người các cậu, đều sống sót trở lại căn cứ, một người cũng không cho phép tụt lại phía sau.’’
Lời nói này của Bạch Hổ khiến cho mọi người hoàn toàn rơi vào tĩnh mịch, có rất nhiều tướng sĩ Long quân nhao nhao ngẩng đầu, thần sắc trở nên phấn chấn hơn rất nhiều.
‘‘Long Vương thật sự nói như vậy sao?’’
‘‘Long Vương nhất định có thể tìm được giải dược cho chúng ta!’’
‘‘Nhìn đi, Long Vương không có quên chúng ta, không có quên Long quân!’’
Bạch Hổ nhìn từng vị tướng sĩ Long quân đang kích động không thôi, nhẹ nhàng gật đầu: ‘‘Tinn tưởng Long Vương, chúng ta phải kiên trì, nhất định có thể cứu chữa!’’
...
Trong nhà ăn, Tô Loan Loan gọi một chút đồ ngọt, ăn một khối bánh gatô, Lê Kim Huyên ở bên cạnh vừa xem tin tức thời sự ở Yên Kinh trên điện thoại vừa uống cà phê.
Về phần Trần Xuân Độ, đang cực kì bận rộn, vẫn luôn nhíu mày cầm điện thoại, giống như đang xử lí chuyện gì.
Lê Kim Huyên thỉnh thoảng nhìn lén Trần Xuân Độ nhiều lần, cuối cùng, Lê Kim Huyên không nhịn được mở miệng hỏi: ‘‘Đã xảy ra chuyện gì sao?’’
Trần Xuân Độ ngẩng đầu, nhìn về phía Lê Kim Huyên, hơi sững sờ, lập tức rất nhanh phản ứng lại, cười ha ha một tiếng, giải thích nói: ‘‘Này, không có gì, chỉ là một chút việc nhỏ lông gà vỏ tỏi.’’
Ngay lúc này, điện thoại của Trần Xuân Độ đột nhiên vang lên.
Trần Xuân Độ nhìn lướt qua, hai con ngươi lập tức hiện lên một vòng thâm thúy, anh đứng lên nói: ‘‘Tôi đi nhận điện thoại.’’
Lê Kim Huyên ngẩng đầu nhìn một chút, từ tính nói: ‘‘Ở chỗ này nhận đi.’’
Trần Xuân Độ sững sờ, thìa trong tay của Tô Loan Loan cũng có chút dừng lại.
Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, ở chung cùng Trần Xuân Độ lâu như vậy, cô có thể cảm giác được Trần Xuân Độ rất không thích hợp.
Không cần biết kĩ thuật diễn của Trần Xuân Độ tinh xảo đến đâu, nhưng dính đến chuyện của Long quân, cuối cùng vẫn lộ ra chút chân ngựa, bị nữ thần tổng giám đốc tâm tư tỉ mỉ mẫn cảm bắt được.
‘‘Làm sao vậy, có vấn đề gì sao?’’ Lê Kim Huyên nhướng mày hỏi, trong giọng nói cũng có chút lạnh lẽo hùng hổ dọa người.
‘‘Đương nhiên không có.’’ Vẻ mặt của Trần Xuân Độ rất nhanh bình tĩnh lại, nhưng trong lòng run rẩy, có chút lo lắng bất an.
Bởi vì đầu dây điện thoại bên kia không phải người nào khác, là nữ thần trí tuệ đại danh đỉnh đỉnh!
‘‘Long Vương, gần đây vẫn khỏe chứ?’’ Cuối cùng có một vị tướng sĩ Long quân không nhịn được, hỏi Bạch Hổ.
Rất nhiều tướng sĩ Long quân ở đây đều kích động, từ khi Long Vương quyết định thoái ẩn đến nay... Ở căn cứ Long quân chưa bao giờ gặp qua Long Vương.
Long Vương giống như mai danh ẩn tích, cho dù ở nước ngoài, cũng không có nhấc lên sóng gió gì.
Nhưng mà làm sao những tướng sĩ Long quân này có thể không nhớ đến Long Vương!
Nếu không phải Long Vương, làm sao bọn họ có thể đi vào căn cứ Long Ngục, làm sao có thể trở thành một tướng sĩ của Long quân!
Bọn họ đi theo Long Vương, bây giờ lại nghe thấy tin tức của Long Vương, làm sao bọn họ có thể không kích động!
Bạch Hổ quét qua những những tướng sĩ Long quân đang hưng phấn này, một lúc sau, khẽ gật đầu: ‘‘Long Vương rất tốt.’’
‘‘Ồ!’’
Cửa gian phòng có rất nhiều tướng sĩ Long quân đang chen chúc sôi trào, tin tức này, trong nháy mắt đã truyền đến tất cả tướng sĩ Long quân.
‘‘Vậy chúng ta... Có thể gặp Long Vương một lần không?’’ Lại có một vị tướng sĩ Long quân không nhịn được hỏi, những tướng sĩ Long quân này đã quá lâu không gặp người đàn ông trong truyền thuyết kia, đương nhiên cực kì tưởng nhớ!
Mà Bạch Hổ đột nhiên lắc đầu, hiếm thấy vị kia từ chối tướng sĩ Long quân, nói: ‘‘Thật ra tôi cũng không biết Long Vương đang ở đâu... Nhưng mà tôi có thể nhận được tin tức, Long Vương rất mạnh khỏe, mọi người cứ yên tâm đi.’’
‘‘Long Vương, đây là vứt bỏ chúng tôi sao?’’
Khi Bạch Hổ nói điều này, lập tức có tướng sĩ Long quân tuyệt vọng mở miệng.
‘‘Long Vương dẫn dắt chúng ta, lãnh đạo Long quân, chinh chiến ở nước ngoài, không biết đã ngăn cản bao nhiêu cuộc bao loạn cùng âm mưu... Ngài ấy chỉ là có chút mệt mỏi, những năm qua, ngài ấy đã vì Long quân, vì nước ngoài, mà trả giá quá nhiều, hi vọng mọi người có thể hiểu được…’’ Bạch Hổ chậm rãi mở miệng, toàn trường bỗng nhiên hoàn toàn yên tĩnh, không khí yên lặng đến đáng sợ.
‘‘Chúng tôi đều hiểu Long Vương, thế nhưng mà chúng ta người người đều trúng Huyết Độc, bây giờ người chúng ta có thể dựa vào không nhiều lắm.’’ Trong đó một vị tướng sĩ trầm mặc nửa ngày nói.
‘‘Long Vương nhất định có biện pháp.’’ Bạch Hổ mắt lộ ra sự kiên định, gọi cuộc điện thoại.
...
Trong một khách sạn ở Yên Kinh Nước C.
Sau khi Trần Xuân Độ cùng Lê Kim Huyên trở lại phòng của Lê Kim Huyên thì nhìn thấy một bóng người lặng lẽ đứng bên cửa sổ, trầm mặc im lặng.
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hơi co lại, trong lòng có chút khó tin.
Thật sự bị Trần Xuân Độ nói trúng, qua mười lăm phút, Tô Loan Loan quả nhiên tỉnh lại.
Lê Kim Huyên quay đầu, nhìn thoáng qua Trần Xuân Độ đang thờ ơ lạnh nhạt, ánh mắt phức tạp.
‘‘Tô Loan Loan.’’
Lê Kim Huyên nhìn bóng lưng của Tô Loan Loan, gọi một tiếng, bước nhanh tới.
‘‘Tổng giám đốc Lê.’’ Tô Loan Loan quay người, nhìn về phía Lê Kim Huyên, trên mặt còn mang theo vài phần áy náy: ‘‘Tổng giám đốc Lê, đều là tôi không tốt, vậy mà đến xế chiều mới tỉnh lại.’’
‘‘Tô Loan Loan, cô không sao chứ?’’ Lê Kim Huyên đi đến trước mặt Tô Loan Loan, trong giọng nói lộ ra lo lắng cùng quan tâm.
‘‘Tôi khỏe, không có chuyện gì.’’ Tô Loan Loan lắc đầu, nhưng Lê Kim Huyên vẫn không tin, cô cẩn thận nhìn sắc mặt của Tô Loan Loan một chút, khí sắc của Tô Loan Loan rất tốt, tinh thần cũng cực kì sung mãn, bộ dạng hoàn toàn như không có chuyện gì.
‘‘Nhìn xem, tôi đã nói không sao rồi.’’
Trần Xuân Độ uể oải dựa trên khung cửa, vẻ mặt bình tĩnh.
Tô Loan Loan nhìn Trần Xuân Độ một chút, đáy mắt có một chút phức tạp...
‘‘Tô Loan Loan, cô sao rồi, vậy mà lại ngủ lâu như vậy, tôi còn tưởng cô có chuyện gì đâu.’’Giọng điệu của Lê Kim Huyên có chút lo lắng nhiều hơn trách cứ.
Tô Loan Loan áy náy cười cười, nói: ‘‘Tổng giám đốc Lê, hôm qua tôi quá mệt mỏi, cho nên mới ngủ một giấc lâu như vậy, đã khiến cô lo lắng rồi, đều do tôi không tốt.’’
Lê Kim Huyên lắc đầu, sau đó xoay người sang chỗ khác, nhìn về phía Trần Xuân Độ, hỏi: ‘‘Bây giờ có thể nói lý do anh có thể đoán chính xác như vậy không?’’
Tô Loan Loan hơi sững sờ, nhìn về phía Trần Xuân Độ, chỉ thấy Trần Xuân Độ cười thần bí, cười hắc hắc: ‘‘Kim Huyên, cũng không phải không thể cho em biết, chỉ là vụ cá cược 300 tỷ lần trước... Bằng không buổi tối hôm nay để cho tôi ngủ phòng em... Tôi sẽ nói cho em biết?’’
Trần Xuân Độ vừa dứt lời, đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên đã hung hăng trừng mắt, không chút do dự quát nói: ‘‘Anh đừng có mơ tưởng, đời này không thể.’’
Làm sao Lê Kim Huyên có thể đáp ứng cho Trần Xuân Độ tiến vào khuê phòng của mình, đây chính là nơi tư mật nhất của con gái, làm sao có thể tha thứ cho tên đàn ông thối tha Trần Xuân Độ này ngủ ở trên giường của cô!
Loại chuyện này, nghĩ cũng đừng nghĩ!
Trần Xuân Độ tiếc nuối lắc đầu, thở dài, mà Tô Loan Loan đứng ở bên cạnh, có chút không nói nên lời.
Tô Loan Loan đương nhiên cũng biết nguyên nhân của chuyện này, đây là thuốc mà Trần Xuân Độ cho Tô Loan Loan, anh đương nhiên biết rõ sau khi Tô Loan Loan uống ống thuốc này xong lúc nào sẽ tỉnh lại.
Ngay lúc Lê Kim Huyên đang cùng Trần Xuân Độ mắt to nhìn mắt nhỏ, đột nhiên, một tiếng chuông điện thoại vang lên.
Trần Xuân Độ lấy điện thoại di động trong túi quần ra, nhìn thoáng qua Lê Kim Huyên cùng Tô Loan Loan, nhếch miệng lên một một tia giảo hoạt, nói: ‘‘Tôi đi nhận điện thoại.’’
Lê Kim Huyên hừ lạnh một tiếng, mà Trần Xuân Độ quay người, bước ra cửa, ánh mắt lộ ra vẻ thâm thúy không hợp với khí chất của anh.
Sau khi đi tới cửa, Trần Xuân Độ nhìn quanh một lượt không thấy ai, mới nhấn nút mã hóa cuộc trò chuyện.
Màn hình điện thoại di động vừa hiển hiện chuỗi dãy số điện thoại ở nước ngoài, Trần Xuân Độ cũng nhận ra thân phận của chủ nhân điện thoại di động này.
Trần Xuân Độ nhìn thấy dãy số này vẻ mặt cũng trở nên nghiêm nghị, thông thường mà nói, nếu như không có chuyện quan trọng khẩn cấp chuyện, Bạch Hổ tuyệt đối sẽ không gọi điện thoại trực tiếp cho anh.
Mà bây giờ, chắc chắn là Châu Âu đã xảy ra chuyện.
Sau khi kết nối điện thoại, Trần Xuân Độ trực tiếp mở miệng hỏi: ‘‘Đã xảy ra chuyện gì?’’
‘‘Đại ca, lật xe.’’ Đầu bên kia điện thoại, giọng điệu của Bạch Hổ có chút nặng nề.
Lông mày Trần Xuân Độ nhíu lại: ‘‘Có cá lọt lưới sao?’’
‘‘Không có cá lọt lưới, nhưng mà do tôi không nghĩ đến, Huyết tộc còn có một lá bài tẩy đang chờ chúng ta…’’ Bạch Hổ nói về hiện trạng Long quân, một chi tiết cũng không bỏ qua, nói toàn bộ cho Trần Xuân Độ.
‘‘Huyết Độc…’’ Lông mày của Trần Xuân Độ nhíu chặt: ‘‘Huyết tộc, lại còn có bí thuật mà tôi không biết!’’
‘‘Có bao nhiêu người lây nhiễm loại độc này?’’ Trần Xuân Độ trầm giọng hỏi.
‘‘Chín mươi phần trăm, tôi cũng trúng độc, loại độc này quỷ dị cổ quái, bất luận phương pháp giải độc nào cũng vô dụng.’’ Trong giọng nói của Bạch Hổ lộ ra sự mỏi mệt: ‘‘Đại ca, lần này là do tôi chủ quan.’’
Chín mươi phần trăm!
Trong lòng Trần Xuân Độ run lên kịch liệt, chín mươi phần trăm, nói cách khác, đại bộ phận tướng sĩ Long quân, nếu như không có phương pháp giải độc, đều sẽ trúng độc nguy kịch!
Nếu như không có cách nào để giải loại độc này, thì lần này chính là một đòn đả kích hủy diệt Long quân!
Trong lòng Trần Xuân Độ run lên, chính anh cũng có chút ngoài ý muốn, anh không nghĩ đến Huyết tộc lại có lá bài tẩy kinh khủng như vậy!
Đôi mắt Trần Xuân Độ lộ ra sự thâm thúy, anh không kịp nghĩ nhiều, nói: ‘‘Chuyện này không liên quan đến cậu, tôi cũng không nghĩ đến, Huyết tộc lại còn chuẩn bị một lá bài tẩy... Nói cho các anh em, tôi sẽ mau chóng tìm được phương pháp giải độc, để bọn họ kiên trì một chút... Tôi muốn mỗi người bọn họ, đều còn sống trở lại căn cứ, một người cũng không cho phép tụt lại phía sau!’’
‘‘Được!’’
Sau khi cúp điện thoại, vẻ mặt Trần Xuân Độ ngưng trọng, mà lúc này, Lê Kim Huyên cùng Tô Loan Loan đi ra khỏi phòng.
Lê Kim Huyên nhìn thấy Trần Xuân Độ đứng ở cửa, vẻ mặt không ngừng thay đổi, nghi hoặc mở miệng nói: ‘‘Anh đứng ở cửa làm cái gì?’’
Trần Xuân Độ phản ứng lại, lắc đầu, vẻ âm trầm thâm thúy trên mặt cũng biến mất, nhìn về phía Lê Kim Huyên, ngượng ngùng cười một tiếng: ‘‘Không có chuyện gì.’’
‘‘Đi thôi, đã tối rồi, Tô Loan Loan còn chưa ăn gì, cùng đi xuống dưới lầu ăn một chút.’’ Lê Kim Huyên mở miệng, giọng nói dễ nghe êm tai, mang theo một cỗ từ tính cùng gợi cảm không nói ra được, giống như cùng diện mạo tinh xảo cùng khí chất mê người của cô.
‘‘Được.’’
Trần Xuân Độ cực kì chân chó gật đầu, Lê Kim Huyên đi về phía thang máy, cô cũng không suy nghĩ nhiều vì sao vừa rồi sắc mặt của Trần Xuân Độ lại khó coi như vậy, cô cũng không biết, lúc này Trần Xuân Độ đứng trước áp lực cùng nguy cơ lớn như thế nào.
Tất cả đều bởi vì một tộc muốn xâm phạm lăng nhục cô một cách tùy ý...
...
‘‘Long Vương nói thế nào?’’ Sau khi Bạch Hổ vừa cúp điện thoại, những tướng sĩ Long quân đứng bên cạnh cũng không kịp chờ đợi hỏi.
Bạch Hổ nhìn qua những tướng sĩ này một chút, nói: ‘‘Long Vương bảo tôi nói cho mọi người, anh ấy sẽ mau chóng tìm ra phương pháp giải độc, bảo mọi người kiên trì một chút nữa, anh ấy muốn các mỗi người các cậu, đều sống sót trở lại căn cứ, một người cũng không cho phép tụt lại phía sau.’’
Lời nói này của Bạch Hổ khiến cho mọi người hoàn toàn rơi vào tĩnh mịch, có rất nhiều tướng sĩ Long quân nhao nhao ngẩng đầu, thần sắc trở nên phấn chấn hơn rất nhiều.
‘‘Long Vương thật sự nói như vậy sao?’’
‘‘Long Vương nhất định có thể tìm được giải dược cho chúng ta!’’
‘‘Nhìn đi, Long Vương không có quên chúng ta, không có quên Long quân!’’
Bạch Hổ nhìn từng vị tướng sĩ Long quân đang kích động không thôi, nhẹ nhàng gật đầu: ‘‘Tinn tưởng Long Vương, chúng ta phải kiên trì, nhất định có thể cứu chữa!’’
...
Trong nhà ăn, Tô Loan Loan gọi một chút đồ ngọt, ăn một khối bánh gatô, Lê Kim Huyên ở bên cạnh vừa xem tin tức thời sự ở Yên Kinh trên điện thoại vừa uống cà phê.
Về phần Trần Xuân Độ, đang cực kì bận rộn, vẫn luôn nhíu mày cầm điện thoại, giống như đang xử lí chuyện gì.
Lê Kim Huyên thỉnh thoảng nhìn lén Trần Xuân Độ nhiều lần, cuối cùng, Lê Kim Huyên không nhịn được mở miệng hỏi: ‘‘Đã xảy ra chuyện gì sao?’’
Trần Xuân Độ ngẩng đầu, nhìn về phía Lê Kim Huyên, hơi sững sờ, lập tức rất nhanh phản ứng lại, cười ha ha một tiếng, giải thích nói: ‘‘Này, không có gì, chỉ là một chút việc nhỏ lông gà vỏ tỏi.’’
Ngay lúc này, điện thoại của Trần Xuân Độ đột nhiên vang lên.
Trần Xuân Độ nhìn lướt qua, hai con ngươi lập tức hiện lên một vòng thâm thúy, anh đứng lên nói: ‘‘Tôi đi nhận điện thoại.’’
Lê Kim Huyên ngẩng đầu nhìn một chút, từ tính nói: ‘‘Ở chỗ này nhận đi.’’
Trần Xuân Độ sững sờ, thìa trong tay của Tô Loan Loan cũng có chút dừng lại.
Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, ở chung cùng Trần Xuân Độ lâu như vậy, cô có thể cảm giác được Trần Xuân Độ rất không thích hợp.
Không cần biết kĩ thuật diễn của Trần Xuân Độ tinh xảo đến đâu, nhưng dính đến chuyện của Long quân, cuối cùng vẫn lộ ra chút chân ngựa, bị nữ thần tổng giám đốc tâm tư tỉ mỉ mẫn cảm bắt được.
‘‘Làm sao vậy, có vấn đề gì sao?’’ Lê Kim Huyên nhướng mày hỏi, trong giọng nói cũng có chút lạnh lẽo hùng hổ dọa người.
‘‘Đương nhiên không có.’’ Vẻ mặt của Trần Xuân Độ rất nhanh bình tĩnh lại, nhưng trong lòng run rẩy, có chút lo lắng bất an.
Bởi vì đầu dây điện thoại bên kia không phải người nào khác, là nữ thần trí tuệ đại danh đỉnh đỉnh!