Mục lục
Long Vương Ẩn Mình (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Báo cáo, hỏa lực của ta không thể gây sát thương hiệu quả lên địch, không biết đối phương dùng gì để cản." Một vị tướng sĩ bước lên, báo cáo với ông lão.

"Không phải các cậu không biết mà là các cậu không tin, anh ta chỉ dùng một con dao găm đã đỡ được tất cả hỏa lực của ta!" Ông lão chậm rãi mở miệng, giọng thâm thúy ngưng trọng, nhưng giọng lại run lẩy bẩy!

"Một con dao găm..." Sắc mặt vị tướng sĩ thay đổi, trở nên vô cùng kinh hãi, anh ta khó mà tin được!

Hỏa lực của họ mạnh vậy, Long Vương lại dùng một con dao đã ngăn cản được, điều này sao có thể, ván quan tài của Newton sắp bật lên rồi! Cái này trái với Vật lý thông thường!

Tốc độ Long Vương rất nhanh, bọn họ không thể nào nghiên cứu!

"Báo cáo, vòng phong tỏa đầu tiên của ta sắp bị phá." Lại có một vị tướng chạy tới trước mặt ông lão mở miệng, tình huống khẩn cấp!

"Báo cáo, vòng phong tỏa đầu tiên đã bị phá!"

"Báo cáo, vòng phong tỏa thứ hai đã bị phá!"

"Báo cáo..."

Từng vị tướng sĩ tiến lên, bọn họ ai cũng sắc mặt khó coi, bởi vì bọn họ chẳng những không bắt Long Vương, ngược lại để Long Vương thoát dễ như chẻ tre!

Bọn họ đều là bộ đội tinh nhuệ, đều là lá bài chủ chốt của Yên Kinh, vô số tướng cao cấp nói đến họ đều khen ngợi, nhưng bọn họ không ngờ có một ngày, bọn họ gần ngàn binh mã, cũng không ngăn được một người!

Những tướng sĩ này đầu cũng không ngẩng lên được, chuyện này quá nhục, đây quả thực là làm nhục thẳng mặt, bọn họ đã từng đạt được nhiều vinh quang như vậy, giờ phút này đối mặt Long Vương lại như lũ yếu ớt vô dụng!

Các vị tướng nhìn bóng người phía xa lao tới tập kích bất ngờ, thần sắc xấu hổ, hận không được tìm một lỗ để chui vào!

Long Vương! Đây là thực lực của Long Vương, đánh đổ nhận thức của tất cả mọi người! Ban đầu cũng nhiều người không coi ra gì, cho rằng phía địch chỉ có một người, vận dụng gần ngàn quân, hơn nữa còn là đội ngũ tinh nhuệ, đúng là giết gà dùng dao mổ trâu, nhưng bây giờ thực tế đã vả họ một cái! Bọn họ cứ như vậy trơ mắt nhìn Long Vương chạy trốn!

"Vận dụng tất cả binh lực... Đuổi theo cho tôi! Để bộ đội thiết giáp dùng pháo, không giết chết, vậy thì nổ banh xác!" Ông lão ngắm nhìn xa xăm, chậm rãi mở miệng.

"Rõ!"

Bỗng nhiên, xe tăng bao quanh khách sạn quay đầu, đuổi theo hướng của Trần Xuân Độ.

"Còn tin liên quan tới Long Vương không?" Ông lão nói với thuộc hạ bên cạnh.

"Không có, không có tin nào hữu dụng với ta." Thuộc hạ thấp giọng nói.

Ông lão hừ lạnh một tiếng: "Để tôi giúp đuổi người, lại không nói cho tôi, chờ lát nữa tôi lại muốn xem, mặt mũi thực cái tên gọi là Long Vương Lư Sơn!"



Bùm!

Trên con đường nào đó của Yên Kinh, một chiếc xe con lao xuống đường, từng chiếc xe tăng bọc thép theo sát phía sau, tình cảnh vô cùng hùng tráng!

"Ầm!"

Chiếc xe tăng theo phía sau xe con đột nhiên đại bác khóa nòng, khai hỏa!

Một ngọn lửa bắn về chiếc xe nhỏ, chiếc xe nhỏ vô cùng chật vật, một quả cầu lửa nổ tung cạnh chiếc xe, Trần Xuân Độ tối mặt tối mũi bên trong xe, tỏ ra vô cùng chật vật!

"Mẹ nó!" Trần Xuân Độ mắng một tiếng, xa xa sau lưng lại có mấy chiếc máy bay trực thăng dưới sự che chắn của màn đêm tới gần xe của Trần Xuân Độ!

"Brum brum brum..." Phi cơ trực thăng phong tỏa phía sau Trần Xuân Độ, vô số ngọn lửa như mưa rơi bắn nhanh về phía Trần Xuân Độ, phi cơ trực thăng điên cuồng bắn, toàn bộ mặt đường toàn vết đạn là vết đạn!

"Không cách nào bắn trúng mục tiêu!" Bên trong một trực thăng, ông lão nghe các phi công nói qua bộ đàm, sắc mặt âm trầm, nhìn về phía mặt đường.

Trên đường, xe nhỏ của Trần Xuân Độ dưới sự truy đuổi của cả đội quân, tỏ ra vô cùng chật vật, nhưng mỗi lần trực thăng và xe tăng công kích, chiếc xe vẫn có thể tránh ở những góc cực tinh vi!

"Con mẹ nó, anh ta là lươn à!"

Trong một chiếc xe tăng dẫn đầu, một vị tướng không nhịn được tức miệng chửi to, bọn họ không thể nào nhắm trúng Trần Xuân Độ!

Trần Xuân Độ lái xe thật sự quá lụa, khiến bọn họ vô tức giận!

"Nhiều người như vậy mà không thể giải quyết một mình cậu ta sao?" Ông lão lạnh giọng quát lên: "Không tiếc bất cứ giá nào, ai diệt được cậu ta, nhận ngay công lao đặc biệt!". harry potter fanfic

Há!

Ông lão vừa nói xong, nhất thời khiến vô số vị tướng sắc mặt phấn chấn!

Trong phút chốc, tiếng pháo càng dày đặc, Trần Xuân Độ ở giữa nhiều lần sút bị bắn trúng!

"Lấy loa phóng thanh đến cho tôi." Ông lão dặn.

Một cấp dưới cung kính mang loa phóng thanh tới, ông lão nhận lấy loa phóng thanh, hừ lạnh một tiếng, quát về phía chiếc xe nhỏ chạy thục mạng của Trần Xuân Độ: "Long Vương, cậu không trốn thoát được đâu, lập tức xuống xe, đưa tay chịu trói, nếu không tôi để cậu chết không toàn thây!"

Loa trong tay ông láo phóng đại giọng ông lên, rung động cả bầu trời đêm!

"Long Vương, đầu hàng đi, nơi này sẽ trở thành đất chôn của cậu!"

"Long Vương, cậu không trốn thoát được!"

"Bùm bùm bùm!"

Từng viên đạn đại bác bắn nổ tung con đường phía trước Trần Xuân Độ, chặn đường của Trần Xuân Độ!

Trần Xuân Độ con ngươi co lại, đảo mạnh tay lái, bánh xe va chạm với mặt đất, phát ra âm thanh chói tai, chiếc xe thực hiện pha di chuyển hoàn hảo, cuối cùng ngừng lại.

Mà lúc này, chiếc xe của Tô Loan Loan chạy ngang, Tô Loan Loan nhìn lướt qua phía Trần Xuân Độ, khi cô thấy bộ đội cơ giới phía sau, lòng trùng xuống, sắc mặt trở nên khó coi!

Mà Lê Kim Huyên và Trương Bảo Thành đương nhiên cũng nhìn thấy màn này, nữ thần Tổng Giám đốc thấy cảnh này, ngay lúc đó cũng phải nín thở!

Tô Loan Loan nhìn bầu trời phía trên chiếc xe toàn trực thăng, từng luồng sáng chiếu vào chiếc xe, khiến sắc mặt cô vô cùng phức tạp!

Những người lính xe tăng kia, khung cảnh nhưng đã từng xảy ra, gợi lên sự hoài niệm và nỗi nhớ trong Tô Loan Loan.

Khi ánh mắt Tô Loan Loan nhìn tới chiếc xe nhỏ, tròng mắt ngưng lại, đột nhiên thấy căng thẳng.

Với chỉ số thông minh của Tô Loan Loan, đương nhiên không khó đoán được, người bên trong chiếc xe nhỏ kia, không ai khác chính là Trần Xuân Độ.

Anh ấy sao rồi, tại sao lại dừng xe lại... trong lòng Tô Loan Loan hiện lên một loạt suy nghĩ, thấy chiếc xe bị súng đạn bắt tả tơi, Tô Loan Loan không nhịn được lau mồ hôi thay chiếc xe.

"Những thứ kia là..." Giọng Lê Kim Huyên bên cạnh Tô Loan Loan vang lên, chỉ thấy đôi mắt tuyệt đẹp của Lê Kim Huyên dừng lại ở phía xa, cơ thể mềm mại run rẩy kịch liệt, khuôn mặt tuyệt đẹp tái nhợt, đây là lần đầu cô thấy chiến trường như vậy, đương nhiên không thể chấp nhận được!

"Chúng ta đi thôi, cách xa vùng đất thị phi." Tô Loan Loan nhẹ giọng nói, lúc xe đang phi như bay, Lê Kim Huyên bỗng nhiên mở miệng nói: "Chiếc kia xe màu đỏ đó, người bên trong là anh ấy sao?"

Tô Loan Loan trong lòng run rẩy, lắc đầu một cái, an ủi: "Tổng giám đốc Lê, yên tâm đi, Trần Xuân Độ sẽ không có chuyện gì đâu."

Mặc dù Tô Loan Loan ngoài miệng nói như vậy, nhưng vẫn là không nhịn được, ngoái đầu hướng chiếc kia màu đỏ xe nhỏ nhìn một cái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK