Trong mắt Lê Thần Vũ, Trương Bảo Thành và Lê Kim Huyên cũng đã gần hết cách xoay chuyển.
Trên thực tế, Lê Kim Huyên cũng cho là như vậy, trên khán đài, hai mắt Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm bảo thạch hai màu trên màn hình lớn, trên gương mặt xinh đẹp, vẻ mặt không ngừng biến hóa, tâm trạng không ổn định.
Ban đầu Lê Kim Huyên còn ôm hy vọng với Trương Bảo Thành, cảm thấy có giám khảo thần bí trợ giúp, có lẽ Trương Bảo Thành còn có hi vọng giành chức vô địch.
Nhưng bây giờ, sau khi nhìn thấy Song Tử Thần mở ra bảo thạch hai màu, lần đầu tiên gương mặt xinh đẹp của tổng giám đốc nữ thần hoàn toàn trắng bệch, trong lòng điên cuồng rung động, đôi mắt đẹp ánh lên vẻ khó tin.
Lê Kim Huyên thầm run rẩy, cô không thể tin được cảnh diễn ra trước mắt.
Trong khu khách VIP, Lê Thần Vũ nhìn Song Tử Thần, nhếch nở nụ cười càn rỡ.
Lê Thần Vũ ung dung đứng ở khu VIP, cúi đầu, ngạo nghễ nhìn về phía đấu trường, ánh mắt, vẻ mặt hết sức lạnh lùng, khó dò, nếu Lê Hồng ở đây, chắc chắn sẽ hết sức hài lòng, khí chất của Lê Thần Vũ, từng tiếng nói hành vi càng ngày càng giống người quyền cao chức trọng.
Chỉ với dáng vẻ này của Lê Thần Vũ, đã khiến rất nhiều người tin tưởng anh ta hoàn toàn có tư cách tiếp quản công việc của Lê Hồng.
Tâm cơ của Lê Thần Vũ càng ngày càng u ám, khiến người ta căn bản không nhìn rõ anh ta.
"Bảo thạch hai màu cũng đã mở ra rồi, trận đấu này còn cần tiếp tục sao?" Một giám khảo lẩm bẩm nói.
Giám khảo thận trọng cầm khối nguyên thạch hai màu lên, trong lòng run rẩy, sau khi đặt xuống, một lúc lâu sau, ông ta mới bình tĩnh lại, sau khi hít sâu một hơi, nói: "Tiếp tục đánh giá đi."
Nguyên thạch của Hoàng Kim Đồng nhanh chóng được mang đến trước mặt từng giám khảo, khi các giám khảo nhìn thấy nguyên thạch của Hoàng Kim Đồng, gương mặt lần lượt xuất hiện vẻ thất vọng.
Hoàng Kim Đồng cũng coi là nhân vật thành danh đã lâu, đã từng là mưa làm gió trong giới đổ thạch, nhưng lần này, bọn họ nhìn thấy nguyên thạch của Hoàng Kim Đồng chỉ là 2 khối ngọc hiếm rất bình thường, hoàn toàn không chói sáng như của Song Tử Thần và Trương Bảo Thành, khiến bọn họ không khỏi thất vọng.
Mà Trần Xuân Độ bên cạnh, vẻ mặt bình tĩnh, dường như đã sớm đoán được mọi việc sẽ diễn ra thế này, không hề ngạc nhiên, vì liên thủ với Trương Bảo Thành loại bỏ Song Tử Thần, Hoàng Kim Đồng đưa mấy khối nguyên thạch có hi vọng nhất có giá trị cho Trương Bảo Thành, nên tất nhiên những khối còn lại không có giá trị gì.
Nếu như Song Tử Thần không mở ra nguyên thạch hai màu thì có lẽ Hoàng Kim Đồng còn có chút hi vọng, nhưng khi Hoàng Kim Đồng nhìn thấy Song Tử Thần mở ra nguyên thạch hai màu, cả người Hoàng Kim Đồng đều lay động, suýt nữa ngã xuống đất, sắc mặt trắng bệch.
Từ khoảnh khắc đó trở đi, trong lòng Hoàng Kim Đồng đã hiểu rõ, ông ta biết rõ, e là bản thân mới là người đứng hạng chót đó.
"Liên thủ nhằm vào tôi? Ha ha." Cách đó không xa, hai vị lão giả đứng đó, nhìn thấy mấy khối nguyên thạch của Hoàng Kim Đồng, ánh mắt trào phúng, lời của Song Tử Thần truyền đến tai Hoàng Kim Đồng, nghe ra hết sức châm chọc.
Hoàng Kim Đồng cắn chặt răng, hai tay nắm thành quyền, yên lặng nhẫn nhịn tiếp nhận châm chọc vô tình của Song Tử Thần.
Trên khán đài, rất nhiều người nghe thấy âm thanh châm chọc trong loa phóng thanh, cũng thầm thở dài một tiếng, cảm thấy không đáng cho Hoàng Kim Đồng.
"Đấu với tôi..." Trong khu vực VIP, nhìn thấy cảnh này Lê Thần Vũ lắc đầu, hai mắt sâu thẳm, khi nhìn về phía Hoàng Kim Đồng và Trương Bảo Thành, hai mắt anh ta mới hiện lên vẻ châm chọc.
Song Tử Thần là do Lê Hồng tự mình mời xuống núi, đã từng là thần thoại bất bại giới đổ thạch, Song Tử Thần nào có dễ đối phó như vậy.
Mới đầu Lê Thần Vũ không biết lai lịch Song Tử Thần, đến tận sau khi anh ta bổ sung tri thức, mới hiểu rõ, Lê Hồng đã dốc hết tâm sức trải đường cho mình, có Song Tử Thần ở đây, đừng nói là Chung Cực Tam Đao, e là toàn bộ giới đổ thạch không có ai có thể vượt qua.
Huống hồ Trương Bảo Thành và Hoàng Kim Đồng liên thủ, Song Tử Thần quan tâm sao? Song Tử Thần chỉ tức giận mình lại bị hai người bọn họ khiêu khích mà thôi.
Nhìn đến đây, Lê Thần Vũ cảm thấy hoàn toàn yên lòng, chậm rãi quay người, quay về chỗ ngồi của mình ngồi xuống.
Ngay khi Lê Thần Vũ vừa ngồi xuống, trên khán đài chợt phát ra tiếng hô kinh ngạc làm rung động toàn trường.
"Chuyện gì thế?" Lê Thần Vũ thầm giật mình, nhìn về phía đàn em bên cạnh.
Tên đàn em mờ mịt lắc đầu, anh ta cũng không biết.
Lê Thần Vũ quay đầu, nhìn về màn hình lớn bên cạnh, sắc mặt đột nhiên cứng lại.
Lần đầu tiên cậu chủ nhà họ Lê sắc mặt cứng đờ.
"Xoảng!" Lê Thần Vũ khẽ buông tay, ly rượu vang trong tay chợt rơi xuống đất, rượu văng khắp nơi.
Lê Thần Vũ nhìn chằm chằm màn hình lớn, chỉ thấy trên màn hình lớn, giám khảo Cảnh đang chăm chú quan sát một khối nguyên thạch trong đó, hô hấp dồn dập nặng nề.
"Sao có thể như vậy?" Giám khảo Cảnh thì thào mở miệng, Chung Cực Tam Đao lần này khiến ông ta chấn động quá mạnh, gần như sắp phá vỡ nhận biết nửa đời trước của ông ta.
Ba ánh sáng từ trong vết cắt khối nguyên thạch phát ra, ba ánh sáng này cực kỳ yếu ớt, nếu không nhìn kỹ rất dễ bỏ qua, nhưng đây đúng là bảo thạch ba màu hàng thật giá thật.
Nguyên thạch hai màu đã rất hiếm có, nhưng bây giờ lại xuất hiện nguyên thạch ba màu, điều này làm sao có thể khiến ông ta không kinh hãi.
Sắc mặt giám khảo Cảnh trắng bệch cứng ngắc, mà cằm các giám khảo còn lại cũng sắp rơi xuống đất rồi, nguyên thạch ba màu… đây lại là nguyên thạch ba màu, cái này hoàn toàn phá vỡ nhận biết của bọn họ.
Ba ánh sáng kia được camera phóng đại hiện ra hết sức rõ ràng, các khán giả trên khán đài đều nhìn rõ ràng.
Ầm!
Phía dưới đài giám khảo, sắc mặt Song Tử Thần đột ngột thay đổi, hai vị lão giả nhìn chằm chằm nguyên thạch ba màu, vẻ mặt kinh hãi như là gặp ma.
"Sao có thể như vậy..." Hai lão giả không hề nghĩ tới, lần này, thế mà lại có nguyên thạch ba màu xuất thế, khiến trong lòng bọn họ chấn động mạnh.
"Đây là… ba màu phải không?" Một vị giám khảo lưỡng lự mở miệng nói.
"Rõ ràng độ tinh khiết của nguyên thạch ba màu này không cao như khối nguyên thạch hai màu kia, dù nó là nguyên thạch ba màu, nhưng giá trị của nó chắc là còn không bằng khối nguyên thạch hai màu." Lại có một vị giám khảo khác chợt mở miệng nói ra.
Truyện đề cử: Hậu Duệ Kiếm Thần
"Dù độ tinh khiết của nó có thấp nữa, thì cũng là ba màu hàng thật giá thật, hoàn toàn khác biệt về chất với hai màu." Trần Xuân Độ đột ngột mở miệng nói.
Nhất thời, ban giám khảo không ngừng tranh luận, ầm ĩ một lúc lâu, giám khảo Cảnh bỗng mở miệng, ánh mắt phức tạp nhìn khối nguyên thạch ba màu, nói: "Độ hiếm của nguyên thạch ba màu vượt xa nguyên thạch hai màu..."
Chỉ một câu ngắn ngủi như vậy đã đại biểu cho quan điểm của giám khảo Cảnh, khiến các giám khảo nhanh chóng yên tĩnh trở lại.
Mấy chục năm trước, không hề có khối thần liệu quý hiếm nào xuất hiện trong giới đổ thạch, Chung Cực Tam Đao lần này, lần đầu tiên xuất hiện rất nhiều, Song Tử Thần, Trương Bảo Thành, Hoàng Kim Đồng... các Thái Sơn, Bắc Đẩu của giới đổ thạch đều tập trung ở đây, điều này đã đủ trở thành tin tức hàng đầu của Yên Kinh, chấn động toàn bộ Yên Kinh.
Giám khảo Cảnh ánh mắt phức tạp nhìn Hoàng Kim Đồng một chút, chính ông ta cũng không nghĩ tới, Hoàng Kim Đồng, lại có thể mở ra nguyên thạch ba màu.
"Ba màu..." Song Tử Thần vẻ mặt sợ hãi, sắc mặt của bọn họ chợt trở nên hết sức khó coi.
Trong khu ghế VIP, Lê Thần Vũ không hề căng thẳng, ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm sàn thi đấu, nguyên thạch ba màu xuất hiện, khiến đôi mắt anh ta ánh lên đầy hàm ý, lúc này, anh ta rất không hài lòng về cuộc thi đấu.
"Tại sao có thể như vậy?" Lê Thần Vũ mơ hồ có một dự cảm bất an, các biến số này đột ngột xuất hiện, nằm ngoài dự liệu của anh ta, tình thế đang phát triển theo hướng anh ta không thể khống chế được...
"Chúc mừng chúc mừng." Phía dưới chỗ giám khảo, Hoàng Kim Đồng thở phào nhẹ nhõm, trên thực tế, ngay cả bản thân ông ta trước đó cũng không hề có phát hiện trong các nguyên thạch lại có một khối nguyên thạch ba màu.
Hoàng Kim Đồng khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Trương Bảo Thành, lo lắng nói: "Hiện tại chỉ còn lại mình ông."
Trương Bảo Thành vẻ mặt trầm xuống, tấy nhiên ông ta hiểu ý của Hoàng Kim Đồng, hiện tại, chỉ còn lại ông ta vẫn là ẩn số.
Trương Bảo Thành nhìn về phía ban giám khảo, lúc này, giám khảo Cảnh đang đứng ở ghế giám khảo, ánh mắt vừa vặn nhìn về phía ông ta.
Ánh mắt hai người va chạm trên không trung, nhiệt độ không khí bỗng tăng lên mấy phần.
Trong lòng Trương Bảo Thành run lên, vừa nãy rõ ràng ông ta cảm nhận được ánh mắt của giám khảo Cảnh nhìn mình đầy châm chọc và trào phúng.
Mình, rốt cục vẫn bại trong tay ông ta.
Hai người nhìn nhau một lúc lâu, Trần Xuân Độ ngồi trên ghế giám khảo, hai chân thoải mái đặt trên bàn giám khảo, anh không khỏi gãi đầu một cái, cuối cùng không nhịn được nói: "Các người đã kết thúc việc mắt to mắt nhỏ nhìn nhau được chưa?"
Các giám khảo khác lặng lẽ liếc nhìn Trần Xuân Độ, trong các giám khảo này, chỉ sợ cũng chỉ có tên này giả thần giả quỷ, cả người mặc đồ đen dám ăn nói phách lối như vậy.
Trên người anh không hề có khí chất và sự uy nghiêm của giám khảo nên có, mà lại giống như một tên lưu manh vô lại.
Giám khảo lạnh lùng lừ mắt với Trần Xuân Độ, sau đó chậm rãi ngồi xuống, ánh mắt dừng trên ba khối nguyên thạch để trên bàn, nói: "Các vị bắt đầu đánh giá đi."
Từng khối nguyên thạch nhanh chóng lần lượt được các giám khảo truyền tay nhau xem xét, các giám khảo vẻ mặt nghiêm túc, dù trước kia các giám khảo này có khúc mắc với Trương Bảo Thành, nhưng khi nhìn đến khối nguyên thạch thứ ba, cau mày, dường như đang chăm chú suy nghĩ.
Khối nguyên thạch thứ ba đến tay giám khảo Cảnh, ông ta cầm lấy nó, vừa nhìn thấy khối nguyên thạch này ông ta lập tức cảm thấy căng thẳng.
Khối nguyên thạch này nằm trong tay giám khảo Cảnh hồi lâu, mà ông ta vẫn không đặt nó xuống.
Lúc lâu sau, ông ta đột ngột đặt nguyên thạch này xuống, hờ hững nói: "Tôi tuyên bố, khối nguyên thạch này đã không còn giá trị."
Trên thực tế, Lê Kim Huyên cũng cho là như vậy, trên khán đài, hai mắt Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm bảo thạch hai màu trên màn hình lớn, trên gương mặt xinh đẹp, vẻ mặt không ngừng biến hóa, tâm trạng không ổn định.
Ban đầu Lê Kim Huyên còn ôm hy vọng với Trương Bảo Thành, cảm thấy có giám khảo thần bí trợ giúp, có lẽ Trương Bảo Thành còn có hi vọng giành chức vô địch.
Nhưng bây giờ, sau khi nhìn thấy Song Tử Thần mở ra bảo thạch hai màu, lần đầu tiên gương mặt xinh đẹp của tổng giám đốc nữ thần hoàn toàn trắng bệch, trong lòng điên cuồng rung động, đôi mắt đẹp ánh lên vẻ khó tin.
Lê Kim Huyên thầm run rẩy, cô không thể tin được cảnh diễn ra trước mắt.
Trong khu khách VIP, Lê Thần Vũ nhìn Song Tử Thần, nhếch nở nụ cười càn rỡ.
Lê Thần Vũ ung dung đứng ở khu VIP, cúi đầu, ngạo nghễ nhìn về phía đấu trường, ánh mắt, vẻ mặt hết sức lạnh lùng, khó dò, nếu Lê Hồng ở đây, chắc chắn sẽ hết sức hài lòng, khí chất của Lê Thần Vũ, từng tiếng nói hành vi càng ngày càng giống người quyền cao chức trọng.
Chỉ với dáng vẻ này của Lê Thần Vũ, đã khiến rất nhiều người tin tưởng anh ta hoàn toàn có tư cách tiếp quản công việc của Lê Hồng.
Tâm cơ của Lê Thần Vũ càng ngày càng u ám, khiến người ta căn bản không nhìn rõ anh ta.
"Bảo thạch hai màu cũng đã mở ra rồi, trận đấu này còn cần tiếp tục sao?" Một giám khảo lẩm bẩm nói.
Giám khảo thận trọng cầm khối nguyên thạch hai màu lên, trong lòng run rẩy, sau khi đặt xuống, một lúc lâu sau, ông ta mới bình tĩnh lại, sau khi hít sâu một hơi, nói: "Tiếp tục đánh giá đi."
Nguyên thạch của Hoàng Kim Đồng nhanh chóng được mang đến trước mặt từng giám khảo, khi các giám khảo nhìn thấy nguyên thạch của Hoàng Kim Đồng, gương mặt lần lượt xuất hiện vẻ thất vọng.
Hoàng Kim Đồng cũng coi là nhân vật thành danh đã lâu, đã từng là mưa làm gió trong giới đổ thạch, nhưng lần này, bọn họ nhìn thấy nguyên thạch của Hoàng Kim Đồng chỉ là 2 khối ngọc hiếm rất bình thường, hoàn toàn không chói sáng như của Song Tử Thần và Trương Bảo Thành, khiến bọn họ không khỏi thất vọng.
Mà Trần Xuân Độ bên cạnh, vẻ mặt bình tĩnh, dường như đã sớm đoán được mọi việc sẽ diễn ra thế này, không hề ngạc nhiên, vì liên thủ với Trương Bảo Thành loại bỏ Song Tử Thần, Hoàng Kim Đồng đưa mấy khối nguyên thạch có hi vọng nhất có giá trị cho Trương Bảo Thành, nên tất nhiên những khối còn lại không có giá trị gì.
Nếu như Song Tử Thần không mở ra nguyên thạch hai màu thì có lẽ Hoàng Kim Đồng còn có chút hi vọng, nhưng khi Hoàng Kim Đồng nhìn thấy Song Tử Thần mở ra nguyên thạch hai màu, cả người Hoàng Kim Đồng đều lay động, suýt nữa ngã xuống đất, sắc mặt trắng bệch.
Từ khoảnh khắc đó trở đi, trong lòng Hoàng Kim Đồng đã hiểu rõ, ông ta biết rõ, e là bản thân mới là người đứng hạng chót đó.
"Liên thủ nhằm vào tôi? Ha ha." Cách đó không xa, hai vị lão giả đứng đó, nhìn thấy mấy khối nguyên thạch của Hoàng Kim Đồng, ánh mắt trào phúng, lời của Song Tử Thần truyền đến tai Hoàng Kim Đồng, nghe ra hết sức châm chọc.
Hoàng Kim Đồng cắn chặt răng, hai tay nắm thành quyền, yên lặng nhẫn nhịn tiếp nhận châm chọc vô tình của Song Tử Thần.
Trên khán đài, rất nhiều người nghe thấy âm thanh châm chọc trong loa phóng thanh, cũng thầm thở dài một tiếng, cảm thấy không đáng cho Hoàng Kim Đồng.
"Đấu với tôi..." Trong khu vực VIP, nhìn thấy cảnh này Lê Thần Vũ lắc đầu, hai mắt sâu thẳm, khi nhìn về phía Hoàng Kim Đồng và Trương Bảo Thành, hai mắt anh ta mới hiện lên vẻ châm chọc.
Song Tử Thần là do Lê Hồng tự mình mời xuống núi, đã từng là thần thoại bất bại giới đổ thạch, Song Tử Thần nào có dễ đối phó như vậy.
Mới đầu Lê Thần Vũ không biết lai lịch Song Tử Thần, đến tận sau khi anh ta bổ sung tri thức, mới hiểu rõ, Lê Hồng đã dốc hết tâm sức trải đường cho mình, có Song Tử Thần ở đây, đừng nói là Chung Cực Tam Đao, e là toàn bộ giới đổ thạch không có ai có thể vượt qua.
Huống hồ Trương Bảo Thành và Hoàng Kim Đồng liên thủ, Song Tử Thần quan tâm sao? Song Tử Thần chỉ tức giận mình lại bị hai người bọn họ khiêu khích mà thôi.
Nhìn đến đây, Lê Thần Vũ cảm thấy hoàn toàn yên lòng, chậm rãi quay người, quay về chỗ ngồi của mình ngồi xuống.
Ngay khi Lê Thần Vũ vừa ngồi xuống, trên khán đài chợt phát ra tiếng hô kinh ngạc làm rung động toàn trường.
"Chuyện gì thế?" Lê Thần Vũ thầm giật mình, nhìn về phía đàn em bên cạnh.
Tên đàn em mờ mịt lắc đầu, anh ta cũng không biết.
Lê Thần Vũ quay đầu, nhìn về màn hình lớn bên cạnh, sắc mặt đột nhiên cứng lại.
Lần đầu tiên cậu chủ nhà họ Lê sắc mặt cứng đờ.
"Xoảng!" Lê Thần Vũ khẽ buông tay, ly rượu vang trong tay chợt rơi xuống đất, rượu văng khắp nơi.
Lê Thần Vũ nhìn chằm chằm màn hình lớn, chỉ thấy trên màn hình lớn, giám khảo Cảnh đang chăm chú quan sát một khối nguyên thạch trong đó, hô hấp dồn dập nặng nề.
"Sao có thể như vậy?" Giám khảo Cảnh thì thào mở miệng, Chung Cực Tam Đao lần này khiến ông ta chấn động quá mạnh, gần như sắp phá vỡ nhận biết nửa đời trước của ông ta.
Ba ánh sáng từ trong vết cắt khối nguyên thạch phát ra, ba ánh sáng này cực kỳ yếu ớt, nếu không nhìn kỹ rất dễ bỏ qua, nhưng đây đúng là bảo thạch ba màu hàng thật giá thật.
Nguyên thạch hai màu đã rất hiếm có, nhưng bây giờ lại xuất hiện nguyên thạch ba màu, điều này làm sao có thể khiến ông ta không kinh hãi.
Sắc mặt giám khảo Cảnh trắng bệch cứng ngắc, mà cằm các giám khảo còn lại cũng sắp rơi xuống đất rồi, nguyên thạch ba màu… đây lại là nguyên thạch ba màu, cái này hoàn toàn phá vỡ nhận biết của bọn họ.
Ba ánh sáng kia được camera phóng đại hiện ra hết sức rõ ràng, các khán giả trên khán đài đều nhìn rõ ràng.
Ầm!
Phía dưới đài giám khảo, sắc mặt Song Tử Thần đột ngột thay đổi, hai vị lão giả nhìn chằm chằm nguyên thạch ba màu, vẻ mặt kinh hãi như là gặp ma.
"Sao có thể như vậy..." Hai lão giả không hề nghĩ tới, lần này, thế mà lại có nguyên thạch ba màu xuất thế, khiến trong lòng bọn họ chấn động mạnh.
"Đây là… ba màu phải không?" Một vị giám khảo lưỡng lự mở miệng nói.
"Rõ ràng độ tinh khiết của nguyên thạch ba màu này không cao như khối nguyên thạch hai màu kia, dù nó là nguyên thạch ba màu, nhưng giá trị của nó chắc là còn không bằng khối nguyên thạch hai màu." Lại có một vị giám khảo khác chợt mở miệng nói ra.
Truyện đề cử: Hậu Duệ Kiếm Thần
"Dù độ tinh khiết của nó có thấp nữa, thì cũng là ba màu hàng thật giá thật, hoàn toàn khác biệt về chất với hai màu." Trần Xuân Độ đột ngột mở miệng nói.
Nhất thời, ban giám khảo không ngừng tranh luận, ầm ĩ một lúc lâu, giám khảo Cảnh bỗng mở miệng, ánh mắt phức tạp nhìn khối nguyên thạch ba màu, nói: "Độ hiếm của nguyên thạch ba màu vượt xa nguyên thạch hai màu..."
Chỉ một câu ngắn ngủi như vậy đã đại biểu cho quan điểm của giám khảo Cảnh, khiến các giám khảo nhanh chóng yên tĩnh trở lại.
Mấy chục năm trước, không hề có khối thần liệu quý hiếm nào xuất hiện trong giới đổ thạch, Chung Cực Tam Đao lần này, lần đầu tiên xuất hiện rất nhiều, Song Tử Thần, Trương Bảo Thành, Hoàng Kim Đồng... các Thái Sơn, Bắc Đẩu của giới đổ thạch đều tập trung ở đây, điều này đã đủ trở thành tin tức hàng đầu của Yên Kinh, chấn động toàn bộ Yên Kinh.
Giám khảo Cảnh ánh mắt phức tạp nhìn Hoàng Kim Đồng một chút, chính ông ta cũng không nghĩ tới, Hoàng Kim Đồng, lại có thể mở ra nguyên thạch ba màu.
"Ba màu..." Song Tử Thần vẻ mặt sợ hãi, sắc mặt của bọn họ chợt trở nên hết sức khó coi.
Trong khu ghế VIP, Lê Thần Vũ không hề căng thẳng, ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm sàn thi đấu, nguyên thạch ba màu xuất hiện, khiến đôi mắt anh ta ánh lên đầy hàm ý, lúc này, anh ta rất không hài lòng về cuộc thi đấu.
"Tại sao có thể như vậy?" Lê Thần Vũ mơ hồ có một dự cảm bất an, các biến số này đột ngột xuất hiện, nằm ngoài dự liệu của anh ta, tình thế đang phát triển theo hướng anh ta không thể khống chế được...
"Chúc mừng chúc mừng." Phía dưới chỗ giám khảo, Hoàng Kim Đồng thở phào nhẹ nhõm, trên thực tế, ngay cả bản thân ông ta trước đó cũng không hề có phát hiện trong các nguyên thạch lại có một khối nguyên thạch ba màu.
Hoàng Kim Đồng khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Trương Bảo Thành, lo lắng nói: "Hiện tại chỉ còn lại mình ông."
Trương Bảo Thành vẻ mặt trầm xuống, tấy nhiên ông ta hiểu ý của Hoàng Kim Đồng, hiện tại, chỉ còn lại ông ta vẫn là ẩn số.
Trương Bảo Thành nhìn về phía ban giám khảo, lúc này, giám khảo Cảnh đang đứng ở ghế giám khảo, ánh mắt vừa vặn nhìn về phía ông ta.
Ánh mắt hai người va chạm trên không trung, nhiệt độ không khí bỗng tăng lên mấy phần.
Trong lòng Trương Bảo Thành run lên, vừa nãy rõ ràng ông ta cảm nhận được ánh mắt của giám khảo Cảnh nhìn mình đầy châm chọc và trào phúng.
Mình, rốt cục vẫn bại trong tay ông ta.
Hai người nhìn nhau một lúc lâu, Trần Xuân Độ ngồi trên ghế giám khảo, hai chân thoải mái đặt trên bàn giám khảo, anh không khỏi gãi đầu một cái, cuối cùng không nhịn được nói: "Các người đã kết thúc việc mắt to mắt nhỏ nhìn nhau được chưa?"
Các giám khảo khác lặng lẽ liếc nhìn Trần Xuân Độ, trong các giám khảo này, chỉ sợ cũng chỉ có tên này giả thần giả quỷ, cả người mặc đồ đen dám ăn nói phách lối như vậy.
Trên người anh không hề có khí chất và sự uy nghiêm của giám khảo nên có, mà lại giống như một tên lưu manh vô lại.
Giám khảo lạnh lùng lừ mắt với Trần Xuân Độ, sau đó chậm rãi ngồi xuống, ánh mắt dừng trên ba khối nguyên thạch để trên bàn, nói: "Các vị bắt đầu đánh giá đi."
Từng khối nguyên thạch nhanh chóng lần lượt được các giám khảo truyền tay nhau xem xét, các giám khảo vẻ mặt nghiêm túc, dù trước kia các giám khảo này có khúc mắc với Trương Bảo Thành, nhưng khi nhìn đến khối nguyên thạch thứ ba, cau mày, dường như đang chăm chú suy nghĩ.
Khối nguyên thạch thứ ba đến tay giám khảo Cảnh, ông ta cầm lấy nó, vừa nhìn thấy khối nguyên thạch này ông ta lập tức cảm thấy căng thẳng.
Khối nguyên thạch này nằm trong tay giám khảo Cảnh hồi lâu, mà ông ta vẫn không đặt nó xuống.
Lúc lâu sau, ông ta đột ngột đặt nguyên thạch này xuống, hờ hững nói: "Tôi tuyên bố, khối nguyên thạch này đã không còn giá trị."