Không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh, Lê Thần Vũ đứng đó nhìn cảnh này với vẻ mặt bình tĩnh, khoé miệng anh ta chậm rãi nở nụ cười, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên đầy vẻ đùa bỡn.
Dường như anh ta rất mong chờ điều này xảy ra.
“Mày là ai chứ, còn chẳng bằng con chó mà cũng dám tới đây hô to gọi nhỏ!”
“Đúng vậy, bảo vệ đâu, còn không mau đuổi con chó điên cắn người này ra ngoài!”
“Nếu còn không đuổi đi, cẩn thận buổi tiệc hôm nay không tổ chức được nữa!”
Những quý bà bị Trần Xuân Độ chỉ vào lập tức nổi khùng, người ai cũng phình lên như quả bóng lớn, đặt hết đồ ăn trong tay xuống, khí thế hừng hực lao về phía Trần Xuân Độ!
“Tiêu rồi!”
Vô số người nhà họ Lê thấy các quý bà này làm vậy, sắc mặt họ thoáng chốc trở nên trắng bệch!
Ánh mắt họ nhìn những người phụ nữ ấy mang theo vẻ sợ hãi và run rẩy!
Thậm chí người họ cũng khẽ run lên, hiển nhiên là những quý bà này khiến họ vô cùng sợ hãi!
“Mau giải tán!”
Người nhà họ Lê nhốn nháo chạy tán loạn sang hai bên, những người phụ nữ này xông lên như xe tăng, đây không phải điều mà họ có thể chịu được!
“Kim Huyên, em sang một bên nghỉ ngơi đi, việc ở đây cứ giao cho anh.” Lúc này, Trần Xuân Độ quay đầu sang nhìn Lê Kim Huyên, dịu dàng nói.
Mặt Lê Kim Huyên nghiêm lại, cô trầm tư giây lát mới gật đầu, nhìn Trần Xuân Độ với vẻ lo lắng và ngờ vực.
Cô không biết Trần Xuân Độ định làm gì, thậm chí còn rất nghi ngờ anh, nhưng không biết vì sao, thấy anh nói với vẻ chắc chắn như vậy, cô lại không kìm được lựa chọn tin tưởng.
Mà sau khi Lê Kim Huyên kéo Tô Loan Loan đứng sang một bên, Trần Xuân Độ thở ra một hơi, nhìn từng người đang lao về phía mình.
Trần Xuân Độ đảo mắt nhìn họ, những quý bà này đã sắp trở thành quả bóng khổng lồ rồi nhưng cũng không dậy lên bất kỳ gợn sóng nào trong lòng anh, thậm chí anh còn bình tĩnh lạ thường.
Hình thể của những người này có lẽ vẫn chưa khủng bằng các tuyển thủ sumo nước J.
Anh việc gì phải để họ vào mắt?
Những người nhà họ Lê đang hoảng hốt lo sợ, nhưng Trần Xuân Độ chỉ đứng tại chỗ, cực kỳ bình tĩnh.
Những người đó đang trốn ở nơi xa thấy Trần Xuân Độ không chỉ vẫn đứng ở chính giữa mà còn đi về phía mấy quý bà, ai cũng sửng sốt, sau đó phản ứng lại thì nở nụ cười mỉa mai.
Trong mắt họ, dáng người thấp bé của Trần Xuân Độ… thực sự là lấy trứng chọi đá!
Không chỉ vậy, ánh mắt Lê Kim Huyên nhìn Trần Xuân Độ cũng ngày càng trở nên lo lứng, cô rất lo lắng cho anh, vì cô cũng nghĩ như những người nhà họ Lê, không có chút tin tưởng nào với Trần Xuân Độ.
Nhưng sau khi Trần Xuân Độ phớt lờ những nụ cười giễu cợt của mọi người, tốc độ đi về phía mấy quý bà kia của anh càng nhanh hơn, thậm chí còn bắt đầu tăng tốc chạy!
“Anh ta đang tìm cái chết!”
“Mấy bà mập đó chỉ cần huých một cái thôi là anh ta đã gãy xương ngay lập tức rồi!” Từng người nhà họ Lê xì xào bàn tán, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ càng thêm lạnh lùng, châm chọc.
Mà khoảng cách giữa Trần Xuân Độ và những người phụ nữ mập đã nhanh chóng thu hẹp!
“Uỳnh uỳnh…” Mặt đất rung chuyển, những bóng dáng xe tăng khổng lồ lao về phía trước khiến mặt đất liên tục rung lên!
Khoảng cách giữa hai bên đang nhanh chóng thu hẹp!
Khi Trần Xuân Độ sắp bị va vào, đột nhiên bắp chân anh nổi đầy gân xanh, hai chân khuỵ xuống, cả người lao thẳng về phía đám người kia như một viên đạn pháo!
Tốc độ của Trần Xuân Độ quá nhanh, khiến những người như quái vật này không kịp phản ứng, họ chỉ cảm thấy hai mắt mờ đi!
Trần Xuân Độ khựng lại trong không trung, khoé miệng nở nụ cười khinh thường, anh đột nhiên xoay người!
Vô số người nhà họ Lê và một số võ giả lập tức sững sờ!
Động tác đơn giản này của Trần Xuân Độ khiến mọi người không thể tin được, gần như đã lật đổ kiến thức vật lý của họ!
“Không thể nào!” Mọi người ngạc nhiên, mở rộng tầm mắt, trong lòng run lên!
Động tác đơn giản này của Trần Xuân Độ khiến rất nhiều người nhà họ Lê cảm thấy khó tin, làm sao cũng không thể tin được!
Bởi vì Trần Xuân Độ không bị ảnh hưởng bởi lực quán tính, với tốc độ nhanh như vậy mà anh vẫn có thể xoay người, dường như định luật quán tính không áp dụng với anh!
Lê Thần Vũ đứng ở chỗ cũ, nghe thấy tiếng hô kinh ngạc của người nhà họ Lê, nhìn khoé miệng Trần Xuân Độ, trong đôi mắt sâu thẳm của anh ta bất giác có thêm một vài tia cảm xúc…
Trần Xuân Độ quay người lại, ánh mắt nhìn lướt qua Lê Kim Huyên đang thảng thốt, sau đó khẽ mỉm cười, đột nhiên anh tấn công về phía sau gáy của hai quý bà!
“Rầm!”
Trần Xuân Độ đá bất chợt vào sau gáy hai thân hình tròn vo, tiếng xương gãy giòn tan vang lên, hai thân hình ụ thịt ngã xuống, mặt đất rung chuyển!
Mà Trần Xuân Độ đã đáp đất bằng một cú lộn ngược hoàn hảo từ trên không xuống, tư thế của anh cực kỳ thong dong.
Trần Xuân Độ cúi đầu, nhìn hai cơ thể ụ thịt kia rồi từ từ xoay người, nhìn mấy quý bà còn lại đang cực kỳ kinh ngạc mà dừng bước rồi nhẹ giọng hỏi: “Mấy người có muốn cũng bị vậy không?”
Tất cả đều im lặng! Trần Xuân Độ vừa ra tay, toàn bộ đều sốc!
Mấy quý bà còn lại nuốt nước bọt, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ đã mang theo sự kinh hãi tột độ, rốt cuộc người đàn ông trước mặt này có phải là người không?
Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, vẻ kiêu căng ngạo mạn lúc trước đã biến mất hơn phân nửa, khi đối mặt với Trần Xuân Độ, bọn họ đã đổi cách nói chuyện, chỉ vào mũi anh mà mắng: “Mày là thằng nào mà dám đánh chị em chúng tao? Mày xong đời rồi đấy, chúng tao nhớ mặt mày rồi!”
“Người đàn ông của mấy bà đâu? Chuyện này không phải nên để đàn ông đứng ra à? Để mấy người phụ nữ đứng ra chịu sào, đàn ông của nhà họ Lê đều như vậy sao?”
Giọng Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, nhưng vào tai mấy quý bà lại cực kỳ mỉa mai!
Quả nhiên bọn họ nhìn quanh rồi hét lên: “Cút ra đây!”
Chẳng mấy chốc, trong đám người nhà họ Lê xung quanh náo loạn lên, mấy người đàn ông thấp bé, gầy gò sợ hãi bước ra, vẻ mặt đầy tên nào cũng hiện lên hai chữ “nhát gan”.
Mấy quý bà này nhìn mấy người đàn ông đó rồi khịt mũi, vẫy tay với họ quát lớn: “Lại đây.”
Mấy tên đàn ông run lên, vội vàng run lẩy bẩy chạy tới bên các quý bà.
Mà khi họ đứng cạnh các quý bà thì trông lại càng buồn cười hơn, bọn họ thấp hơn vợ rất nhiều, thoạt nhìn cứ như người lùn.
Mấy quý bà nhẹ nhàng nâng lên dễ dàng như đại bàng bắt gà con.
“Đám vô dụng, nếu không phải nể mặt nhà họ Lê, mấy người xứng với chị em chúng tôi sao?”
Các quý bà hung dữ xách mấy tên đàn ông lên, vẻ mặt hung ác, dữ tợn, nhìn cực kỳ đáng sợ!
“Lê Thần Vũ, anh cứ nhìn người của mình bị bắt nạt trước đám đông như vậy à?” Tô Loan Loan đứng cạnh Lê Kim Huyên nhìn thấy cảnh tượng này cũng ngạc nhiên, ngờ vực.
Lê Thần Vũ đứng im tại chỗ, thậm chí còn nhìn mấy người đàn ông gầy còm của nhà họ Lê bị bắt nạt với vẻ hứng thú, không chỉ không khó chịu mà còn tỏ ra rất thích thú.
“Cô nghĩ những gia đình này cũng đoàn kết như cô nghĩ sao?” Lê Kim Huyên nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt phức tạp, như thể gợi lại ký ức trong cô vậy.
Tô Loan Loan giật mình, Lê Kim Huyên nói tiếp: “Cô sai rồi, gia tộc càng có thế lực thì tranh chấp nội bộ càng nghiêm trọng… Nhất là gia tộc có quy mô như nhà họ Lê, mặc dù đều mang trong mình dòng máu của nhà họ Lê, nhưng chiến tranh giữa các chi thậm chí còn tàn khốc hơn chiến tranh của một số gia tộc. Mỗi chi thứ của nhà họ Lê đều nghĩ cách nâng cao địa vị trong gia tộc. Mặc dù địa vị của dòng chính ổn định, nhưng những chi thứ chỉ cần lơi là một chút, rất có thể sẽ bị đào thải, bị các chi thứ khác ăn sạch không còn một mẩu xương.”
Lê Kim Huyên chậm rãi nói, trong giọng điệu còn mạng theo sự buồn bã và phức tạp không giải thích được: “Bề ngoài thì nhà họ Lê nhà lớn sự nghiệp lớn, là cây nhiều cành, nhưng nếu không có khủng hoảng lớn thì các nhánh trong gia tộc sẽ không đồng tâm hiệp lực đâu.”
Tô Loan Loan ở bên cạnh nghe Lê Kim Huyên nói những lời này xong, vẻ mặt hoảng hốt hồi lâu không hoàn hồn.
Tô Loan Loan không xuất thân từ gia tộc như nhà họ Lê, đương nhiên không biết những chuyện đấu đá nội bộ, không ngờ đấu đá lại khốc liệt như vậy.
“Không ngờ trong gia tộc còn có chuyện thế này.” Một lúc sau, Tô Loan Loan mới nặng nề thở ra rồi cảm thán.
Lê Kim Huyên cười khổ: “Ban đầu ba tôi lựa chọn rời khỏi gia tộc cũng có rất nhiều yếu tố, đương nhiên điều này cũng là một trong số đó.”
“Những người gầy gò kia đa phần đều là những người thấp kém, có thế lực yếu nhất trong nhà họ Lê, thậm chí còn không được người lớn trong gia tộc ủng hộ và giúp đỡ, thông thường sẽ trở thành vật hy sinh trong các cuộc liên hôn. Những người cô nhìn thấy chỉ là số ít đàn ông thôi, còn có một số người con gái sau khi xuất giá bị chơi đùa rồi bị ghẻ lạnh, thậm chí có người còn bị bán đến những nơi không trong sạch, trở thành gái bán hoa…” Lê Kim Huyên nói mãi nói mãi rồi không nói nữa. Kết cục của những người con gái ấy càng khiến người khác phẫn nộ, mà cô cũng biết rõ, nếu cô rơi vào tay Lê Thần Vũ có lẽ anh ta cũng sẽ làm vậy!
Chưa biết chừng kết cục của cô còn tệ hơn những người đó, sao Lê Thần Vũ có thể bán cô đi, dễ dàng tha cho cô như vậy được?
Đúng lúc này, đột nhiên Lê Thần Vũ bước chân ra, lên tiếng.
Dường như anh ta rất mong chờ điều này xảy ra.
“Mày là ai chứ, còn chẳng bằng con chó mà cũng dám tới đây hô to gọi nhỏ!”
“Đúng vậy, bảo vệ đâu, còn không mau đuổi con chó điên cắn người này ra ngoài!”
“Nếu còn không đuổi đi, cẩn thận buổi tiệc hôm nay không tổ chức được nữa!”
Những quý bà bị Trần Xuân Độ chỉ vào lập tức nổi khùng, người ai cũng phình lên như quả bóng lớn, đặt hết đồ ăn trong tay xuống, khí thế hừng hực lao về phía Trần Xuân Độ!
“Tiêu rồi!”
Vô số người nhà họ Lê thấy các quý bà này làm vậy, sắc mặt họ thoáng chốc trở nên trắng bệch!
Ánh mắt họ nhìn những người phụ nữ ấy mang theo vẻ sợ hãi và run rẩy!
Thậm chí người họ cũng khẽ run lên, hiển nhiên là những quý bà này khiến họ vô cùng sợ hãi!
“Mau giải tán!”
Người nhà họ Lê nhốn nháo chạy tán loạn sang hai bên, những người phụ nữ này xông lên như xe tăng, đây không phải điều mà họ có thể chịu được!
“Kim Huyên, em sang một bên nghỉ ngơi đi, việc ở đây cứ giao cho anh.” Lúc này, Trần Xuân Độ quay đầu sang nhìn Lê Kim Huyên, dịu dàng nói.
Mặt Lê Kim Huyên nghiêm lại, cô trầm tư giây lát mới gật đầu, nhìn Trần Xuân Độ với vẻ lo lắng và ngờ vực.
Cô không biết Trần Xuân Độ định làm gì, thậm chí còn rất nghi ngờ anh, nhưng không biết vì sao, thấy anh nói với vẻ chắc chắn như vậy, cô lại không kìm được lựa chọn tin tưởng.
Mà sau khi Lê Kim Huyên kéo Tô Loan Loan đứng sang một bên, Trần Xuân Độ thở ra một hơi, nhìn từng người đang lao về phía mình.
Trần Xuân Độ đảo mắt nhìn họ, những quý bà này đã sắp trở thành quả bóng khổng lồ rồi nhưng cũng không dậy lên bất kỳ gợn sóng nào trong lòng anh, thậm chí anh còn bình tĩnh lạ thường.
Hình thể của những người này có lẽ vẫn chưa khủng bằng các tuyển thủ sumo nước J.
Anh việc gì phải để họ vào mắt?
Những người nhà họ Lê đang hoảng hốt lo sợ, nhưng Trần Xuân Độ chỉ đứng tại chỗ, cực kỳ bình tĩnh.
Những người đó đang trốn ở nơi xa thấy Trần Xuân Độ không chỉ vẫn đứng ở chính giữa mà còn đi về phía mấy quý bà, ai cũng sửng sốt, sau đó phản ứng lại thì nở nụ cười mỉa mai.
Trong mắt họ, dáng người thấp bé của Trần Xuân Độ… thực sự là lấy trứng chọi đá!
Không chỉ vậy, ánh mắt Lê Kim Huyên nhìn Trần Xuân Độ cũng ngày càng trở nên lo lứng, cô rất lo lắng cho anh, vì cô cũng nghĩ như những người nhà họ Lê, không có chút tin tưởng nào với Trần Xuân Độ.
Nhưng sau khi Trần Xuân Độ phớt lờ những nụ cười giễu cợt của mọi người, tốc độ đi về phía mấy quý bà kia của anh càng nhanh hơn, thậm chí còn bắt đầu tăng tốc chạy!
“Anh ta đang tìm cái chết!”
“Mấy bà mập đó chỉ cần huých một cái thôi là anh ta đã gãy xương ngay lập tức rồi!” Từng người nhà họ Lê xì xào bàn tán, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ càng thêm lạnh lùng, châm chọc.
Mà khoảng cách giữa Trần Xuân Độ và những người phụ nữ mập đã nhanh chóng thu hẹp!
“Uỳnh uỳnh…” Mặt đất rung chuyển, những bóng dáng xe tăng khổng lồ lao về phía trước khiến mặt đất liên tục rung lên!
Khoảng cách giữa hai bên đang nhanh chóng thu hẹp!
Khi Trần Xuân Độ sắp bị va vào, đột nhiên bắp chân anh nổi đầy gân xanh, hai chân khuỵ xuống, cả người lao thẳng về phía đám người kia như một viên đạn pháo!
Tốc độ của Trần Xuân Độ quá nhanh, khiến những người như quái vật này không kịp phản ứng, họ chỉ cảm thấy hai mắt mờ đi!
Trần Xuân Độ khựng lại trong không trung, khoé miệng nở nụ cười khinh thường, anh đột nhiên xoay người!
Vô số người nhà họ Lê và một số võ giả lập tức sững sờ!
Động tác đơn giản này của Trần Xuân Độ khiến mọi người không thể tin được, gần như đã lật đổ kiến thức vật lý của họ!
“Không thể nào!” Mọi người ngạc nhiên, mở rộng tầm mắt, trong lòng run lên!
Động tác đơn giản này của Trần Xuân Độ khiến rất nhiều người nhà họ Lê cảm thấy khó tin, làm sao cũng không thể tin được!
Bởi vì Trần Xuân Độ không bị ảnh hưởng bởi lực quán tính, với tốc độ nhanh như vậy mà anh vẫn có thể xoay người, dường như định luật quán tính không áp dụng với anh!
Lê Thần Vũ đứng ở chỗ cũ, nghe thấy tiếng hô kinh ngạc của người nhà họ Lê, nhìn khoé miệng Trần Xuân Độ, trong đôi mắt sâu thẳm của anh ta bất giác có thêm một vài tia cảm xúc…
Trần Xuân Độ quay người lại, ánh mắt nhìn lướt qua Lê Kim Huyên đang thảng thốt, sau đó khẽ mỉm cười, đột nhiên anh tấn công về phía sau gáy của hai quý bà!
“Rầm!”
Trần Xuân Độ đá bất chợt vào sau gáy hai thân hình tròn vo, tiếng xương gãy giòn tan vang lên, hai thân hình ụ thịt ngã xuống, mặt đất rung chuyển!
Mà Trần Xuân Độ đã đáp đất bằng một cú lộn ngược hoàn hảo từ trên không xuống, tư thế của anh cực kỳ thong dong.
Trần Xuân Độ cúi đầu, nhìn hai cơ thể ụ thịt kia rồi từ từ xoay người, nhìn mấy quý bà còn lại đang cực kỳ kinh ngạc mà dừng bước rồi nhẹ giọng hỏi: “Mấy người có muốn cũng bị vậy không?”
Tất cả đều im lặng! Trần Xuân Độ vừa ra tay, toàn bộ đều sốc!
Mấy quý bà còn lại nuốt nước bọt, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ đã mang theo sự kinh hãi tột độ, rốt cuộc người đàn ông trước mặt này có phải là người không?
Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, vẻ kiêu căng ngạo mạn lúc trước đã biến mất hơn phân nửa, khi đối mặt với Trần Xuân Độ, bọn họ đã đổi cách nói chuyện, chỉ vào mũi anh mà mắng: “Mày là thằng nào mà dám đánh chị em chúng tao? Mày xong đời rồi đấy, chúng tao nhớ mặt mày rồi!”
“Người đàn ông của mấy bà đâu? Chuyện này không phải nên để đàn ông đứng ra à? Để mấy người phụ nữ đứng ra chịu sào, đàn ông của nhà họ Lê đều như vậy sao?”
Giọng Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, nhưng vào tai mấy quý bà lại cực kỳ mỉa mai!
Quả nhiên bọn họ nhìn quanh rồi hét lên: “Cút ra đây!”
Chẳng mấy chốc, trong đám người nhà họ Lê xung quanh náo loạn lên, mấy người đàn ông thấp bé, gầy gò sợ hãi bước ra, vẻ mặt đầy tên nào cũng hiện lên hai chữ “nhát gan”.
Mấy quý bà này nhìn mấy người đàn ông đó rồi khịt mũi, vẫy tay với họ quát lớn: “Lại đây.”
Mấy tên đàn ông run lên, vội vàng run lẩy bẩy chạy tới bên các quý bà.
Mà khi họ đứng cạnh các quý bà thì trông lại càng buồn cười hơn, bọn họ thấp hơn vợ rất nhiều, thoạt nhìn cứ như người lùn.
Mấy quý bà nhẹ nhàng nâng lên dễ dàng như đại bàng bắt gà con.
“Đám vô dụng, nếu không phải nể mặt nhà họ Lê, mấy người xứng với chị em chúng tôi sao?”
Các quý bà hung dữ xách mấy tên đàn ông lên, vẻ mặt hung ác, dữ tợn, nhìn cực kỳ đáng sợ!
“Lê Thần Vũ, anh cứ nhìn người của mình bị bắt nạt trước đám đông như vậy à?” Tô Loan Loan đứng cạnh Lê Kim Huyên nhìn thấy cảnh tượng này cũng ngạc nhiên, ngờ vực.
Lê Thần Vũ đứng im tại chỗ, thậm chí còn nhìn mấy người đàn ông gầy còm của nhà họ Lê bị bắt nạt với vẻ hứng thú, không chỉ không khó chịu mà còn tỏ ra rất thích thú.
“Cô nghĩ những gia đình này cũng đoàn kết như cô nghĩ sao?” Lê Kim Huyên nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt phức tạp, như thể gợi lại ký ức trong cô vậy.
Tô Loan Loan giật mình, Lê Kim Huyên nói tiếp: “Cô sai rồi, gia tộc càng có thế lực thì tranh chấp nội bộ càng nghiêm trọng… Nhất là gia tộc có quy mô như nhà họ Lê, mặc dù đều mang trong mình dòng máu của nhà họ Lê, nhưng chiến tranh giữa các chi thậm chí còn tàn khốc hơn chiến tranh của một số gia tộc. Mỗi chi thứ của nhà họ Lê đều nghĩ cách nâng cao địa vị trong gia tộc. Mặc dù địa vị của dòng chính ổn định, nhưng những chi thứ chỉ cần lơi là một chút, rất có thể sẽ bị đào thải, bị các chi thứ khác ăn sạch không còn một mẩu xương.”
Lê Kim Huyên chậm rãi nói, trong giọng điệu còn mạng theo sự buồn bã và phức tạp không giải thích được: “Bề ngoài thì nhà họ Lê nhà lớn sự nghiệp lớn, là cây nhiều cành, nhưng nếu không có khủng hoảng lớn thì các nhánh trong gia tộc sẽ không đồng tâm hiệp lực đâu.”
Tô Loan Loan ở bên cạnh nghe Lê Kim Huyên nói những lời này xong, vẻ mặt hoảng hốt hồi lâu không hoàn hồn.
Tô Loan Loan không xuất thân từ gia tộc như nhà họ Lê, đương nhiên không biết những chuyện đấu đá nội bộ, không ngờ đấu đá lại khốc liệt như vậy.
“Không ngờ trong gia tộc còn có chuyện thế này.” Một lúc sau, Tô Loan Loan mới nặng nề thở ra rồi cảm thán.
Lê Kim Huyên cười khổ: “Ban đầu ba tôi lựa chọn rời khỏi gia tộc cũng có rất nhiều yếu tố, đương nhiên điều này cũng là một trong số đó.”
“Những người gầy gò kia đa phần đều là những người thấp kém, có thế lực yếu nhất trong nhà họ Lê, thậm chí còn không được người lớn trong gia tộc ủng hộ và giúp đỡ, thông thường sẽ trở thành vật hy sinh trong các cuộc liên hôn. Những người cô nhìn thấy chỉ là số ít đàn ông thôi, còn có một số người con gái sau khi xuất giá bị chơi đùa rồi bị ghẻ lạnh, thậm chí có người còn bị bán đến những nơi không trong sạch, trở thành gái bán hoa…” Lê Kim Huyên nói mãi nói mãi rồi không nói nữa. Kết cục của những người con gái ấy càng khiến người khác phẫn nộ, mà cô cũng biết rõ, nếu cô rơi vào tay Lê Thần Vũ có lẽ anh ta cũng sẽ làm vậy!
Chưa biết chừng kết cục của cô còn tệ hơn những người đó, sao Lê Thần Vũ có thể bán cô đi, dễ dàng tha cho cô như vậy được?
Đúng lúc này, đột nhiên Lê Thần Vũ bước chân ra, lên tiếng.