“Đúng vậy.” Thị nữ cúi đầu đáp, nhưng trong lòng lại khẽ run lên.
Thị nữ đứng bên cạnh lắng nghe hết cuộc đối thoại giữa Metis và Trần Xuân Độ, mặc dù không có nghe được Trần Xuân Độ nói gì nhưng đa phần cũng đoán được đại khái.
Nhưng khi cô nghe được Metis muốn đích thân ra tay, trong lòng cô không ngừng run rẩy, vô cùng khiếp sợ.
Thị nữ cũng không dám trái lời, không lâu sau lại quay trở lại bên trong nội điện, cung kính nói: "Tất cả vật liệu và đồ dùng đều đã ở trong phòng thí nghiệm vô khuẩn rồi ạ."
Metis gật đầu, rồi lại tự lẩm bẩm một mình mà chỉ bản thân mới có thể nghe được: "Long Vương, anh lại nợ tôi thêm một lần nữa rồi."
Giọng nói của Metis nhẹ nhàng đến nỗi khiến cô thị nữ không nghe rõ, chỉ nghe thấy Metis khôi phục lại vẻ lạnh lùng trước đây, nói: "Đi thôi."
"Mời ngài."
Sau khi thị nữ đi cùng Metis đến cửa phòng thí nghiệm thì dừng lại, muốn bước vào phòng thí nghiệm vô khuẩn phải mất rất nhiều công sức, cho dù thị nữ có bước vào đi nữa cũng không giúp gì được cho Metis, chỉ đơn giản là đợi ở bên ngoài.
Thời gian trôi qua hết phút này đến phút khác, không biết đã bao lâu rồi cánh cửa phòng thí nghiệm mới từ từ mở ra, Metis mang theo vẻ mệt mỏi bước ra khỏi phòng thí nghiệm.
Metis mới vừa bước ra khỏi phòng thí nghiệm, đôi mắt ảm đạm vô thần, như hao hết sức lực khi còn ở bên trong phòng thí nghiệm khiến cho cô vô cùng mệt mỏi.
Metis bước ra khỏi phòng thí nghiệm, thân thể mềm mại hơi lay động, suýt nữa đã ngã xuống mặt đất.
May mà cô thị nữ ở bên cạnh canh giữ cửa, thấy Metis có chút gì đó không thích hợp nên nhanh chóng đỡ lấy Metis.
“Ngài bị sao vậy ạ?” Cô người hầu hỏi.
“Tôi không sao hết.” Metis lắc đầu, giọng nói khàn khàn, có hơi suy yếu.
“Ngài bị sao vậy ạ?” Thị nữ nhíu mày, cả người Metis mềm nhũn dựa vào người thị nữ, chuyện này khiến thị nữ vô cùng lo lắng cho tình trạng của Metis.
"Mau nhánh chóng phái người đem nó đến tay Long quân, nhớ kỹ, chuyện này nhất định phải giữ bí mật...Đợi một lúc tôi sẽ tìm vị trí của Long quân." Metis đột nhiên lấy từ trong tay ra một cái ống nhỏ màu xanh, nhét vào trong tay của cô thị nữ.
Cô thị nữ ngẩng đầu nhìn Metis, cô ta mở miệng, muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng lại im lặng không nói gì.
"Tôi chỉ là quá căng thẳng về mặt tinh thần mà thôi, chỉ cần nghỉ ngơi một lát là sẽ khỏe lại." Hình như Metis chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra vẻ băn khoăn lo lắng của thị nữ.
Thị nữ xoay người, nhanh chóng rời đi, Metis nhìn về phía thị nữ đang rời đi, chậm rãi lấy điện thoại ra, gọi cho Trần Xuân Độ.
Lúc này, Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên đã đi ra khỏi nhà hàng, sau khi Tô Loan Loan ăn xong món tráng miệng, Lê Kim Huyên cũng không có tiếp tục ở lại nữa mà đi về phía dãy phòng khách sạn.
“Đợi sau khi tôi thu dọn phòng xong sẽ tới đại hội đổ thạch.” Lê Kim Huyên lạnh lùng bỏ lại một câu rồi rời đi.
Trần Xuân Độ nhìn bóng dáng gợi cảm của Lê Kim Huyên thì mỉm cười, rõ ràng tối hôm qua Lê Kim Huyên rất hài lòng với cách sắp xếp phòng của anh, bây giờ phỏng chừng đang rất nóng lòng muốn ở trong phòng lắm đây.
Ngay khi Trần Xuân Độ nhìn bóng lưng Lê Kim Huyên nở nụ cười đầy ẩn ý thì Tô Loan Loan ở một bên đột nhiên nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ với vẻ mặt phức tạp.
“Trần Xuân Độ.” Tô Loan Loan nhẹ giọng kêu.
Trần Xuân Độ quay đầu lại, nhìn Tô Loan Loan hỏi: "Làm sao vậy?"
Tô Loan Loan nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ một hồi, đến nỗi Trần Xuân Độ có chút sợ hãi thì Tô Loan Loan mới mở miệng nói một tiếng "Cảm ơn."
“Tôi chỉ cung cấp thuốc chữa trị vết thương cho cô thôi, không có gì phải cảm ơn cả.” Trần Xuân Độ thản nhiên nói, bàn tay to vung lên, coi như không để ý gì cả.
Tuy nhiên, ánh mắt của Tô Loan Loan đối với Trần Xuân Độ càng trở nên phức tạp, bởi vì cô biết tuy rằng ngoài mặt Trần Xuân Độ tỏ vẻ không quan tâm, nhưng cô biết rõ ràng giá trị của lọ thuốc mà cô lấy tối hôm qua có lẽ không có đơn giản như vậy!
Lòng cô trong như gương sáng, đương nhiên hiểu được, nào có loại thuốc chữa thương nào có thể nâng cao tố chất, lại còn chữa được nội thương trong cơ thể cô.
Hiệu quả của loại thuốc này, cô cũng chưa từng nghe nói qua, ngay cả khi còn ở trong đội đặc chủng cũng từng hưởng được rất nhiều tài nguyên, cũng chưa từng gặp qua loại thuốc có tác dụng thần kỳ như vậy!
Đối với Trần Xuân Độ mà nói, chẳng qua chỉ là một loại thuốc trị thương mà thôi... Tô Loan Loan đương nhiên sẽ không tin Trần Xuân Độ trị thương cho cô cần phải dùng đến loại thuốc tốt như vậy chứ.
Thái độ của Tô Loan Loan đối với Trần Xuân Độ càng ngày càng cảm thấy áy náy, chỉ sợ chính cô cũng không nghĩ tới, bản thân lại có một ngày, thái độ của cô đối với Trần Xuân Độ lại có sự thay đổi lớn như vậy.
“Cảm ơn.” Tô Loan Loan lại lên tiếng, sau hai lần dùng thuốc trị thương, thể lực của Tô Loan Loan đã được cải thiện rất nhiều, còn vượt qua lúc cô xuất ngũ đội đặc chủng nữa.
Thậm chí Tô Loan Loan cũng không chút nghi ngờ, nếu bản thân vẫn chưa hấp thụ thuốc mà có người đứng trước mặt cô ta, cô ta tuyệt đối sẽ không có lực đánh trả lại.
Tô Loan Loan không tự giác nắm chặt hai tay, có một cỗ lực lượng khó tả tràn ngập toàn thân cô, thậm chí còn khiến cho lòng tự tin của Tô Loan Loan tăng vọt, có một loại ảo giác được bản thân có thể đánh văng từng người một.
Tô Loan Loan cảm nhận được một cỗ lực lượng mạnh mẽ, khiến cô mạnh mẽ chưa từng có!
“Phù!” Tô Loan Loan thở ra một hơi, thân thể mềm mại tràn đầy sức dẻo dai, giống như một con báo, tràn đầy sức mạnh bùng nổ mạnh mẽ.
Trần Xuân Độ quay đầu lại, nhìn thoáng qua Tô Loan Loan, ánh mắt lóe lên, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khó phát hiện, anh ta chậm rãi xoay người rời đi.
Cho đến khi Trần Xuân Độ rời đi, bên tai Tô Loan Loan truyền đến một câu nói đến từ phương xa: "Phục hồi tốt lắm, nhưng thực lực của cô tăng lên quá nhanh. Cần phải thích ứng với việc rèn luyện, để tránh nền tảng không vững, sau này thực lực sẽ không có cách nào được tăng lên."
Giọng nói lãnh đạm của Trần Xuân Độ lọt vào tai Tô Loan Loan, khiến thân thể Tô Loan Loan đột nhiên chấn động, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc!
Đương nhiên Tô Loan bị lời nói của Trần Xuân Độ làm cho khiếp sợ, lúc trước Trần Xuân Độ đã đích thân nói qua thực lực của cô có thể sẽ được tăng lên!
Tô Loan Loan không thể tin được, bởi vì khi còn ở trong biệt đội, sức mạnh của cô đã đạt đến đỉnh điểm, khó có thể tiến bộ hơn được nữa, có thể nói thực lực của cô đã đến cực hạn.
Tuy nhiên, mấy lời Trần Xuân Độ đã nói vừa rồi, ý rất rõ ràng đề cập tới thực lực của Tô Loan Loan, có hy vọng được tăng vọt lên nữa! Chuyện này sao mà không khiến cho Tô Loan Loan không khiếp sợ cho được chứ.
Thậm chí Tô Loan Loan khi nghe câu này cũng không tin chút nào, cảm thấy điều này nhất định chính là giả rồi.
Nhưng Tô Loan Loan lại cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ đang tràn đầy trong cơ thể cô, khi biết những thứ này không sẵn có, trong nội tâm của cô sinh ra một tia dao động.
Đúng vậy, lúc trước đương nhiên là cô sẽ không tin, nhưng vừa rồi là ai đã nói lời này với cô chứ? Là Long Vương, là Long Vương quyền thế cường đại, tài phú ngập trời vô tận!
Lời của Long Vương nói, sao cô có thể không tin được chứ!
Nội tâm phức tạp của Tô Loan Loan đang cuồn cuộn kích động, sắc mặt của cô đột nhiên trở nên phức tạp, cô không biết bản thân nên có cảm xúc gì đối với Trần Xuân Độ, nhưng Trần Xuân Độ đã mở ra một thế giới mới cho Tô Loan Loan cô!
Đổi thành Tô Loan Loan của trước kia, tuyệt đối sẽ không nghĩ tới sẽ có một ngày, cô sẽ giống như Long Vương, thực lực lâu nay chưa từng có tiến bộ sẽ có lúc đột phá!
Trần Xuân Độ trở về phòng, vẻ mặt trầm tư ngồi trên ghế sô pha, đưa linh dược cho Tô Loan Loan, đương nhiên thấy sức lực của Tô Loan Loan không thể tăng lên được, nguyên nhân là do thân thể Tô Loan Loan quá yếu, cơ thể của cô ấy không có khả năng mang sức mạnh mạnh mẽ hơn nữa, hệt như một cái lọ, khi đến mức độ nhất định, tự nhiên nó sẽ không thể chứa thêm nước được nữa.
Mà hai loại thuốc mà Trần Xuân Độ đưa cho cô, đã thay đổi cơ thể của Tô Loan Loan, giúp cô có thêm sức mạnh.
Cơ thể của Tô Loan Loan đã trải qua những thay đổi long trời lỡ đất, sức lực của cô đương nhiên cũng sẽ tăng vọt.
Ngay cả Trần Xuân Độ cũng tin tưởng bây giờ Tô Loan Loan chống lại Turner huyết tộc, tuy không có nhiều cơ hội chiến thắng nhưng ít ra sẽ không thua một cách chật vật.
Đây là báo đáp mà anh trả cho Tô Loan Loan, cho thứ mà Tô Loan Loan đang cần nhất.
Anh sẽ không nói với Tô Loan Loan, hai lọ thuốc anh cho Tô Loan Loan dùng, giá trị của chúng, Tô Loan Loan có nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Ngay cả ở chợ đen nổi tiếng nhất hay lớn nhất ở hải ngoại, thì hai lọ thuốc kia cũng là hàng hiếm, được săn lùng không cách nào tìm ra được, không biết có bao nhiêu thế lực và tài phiệt, tốn trăm phương nghìn kế, không tiếc tiêu tiền, cũng muốn có được một lọ thuốc đó.
Nhiều phú hào giàu nhất trong danh sách người giàu nổi tiếng ở hải ngoại của Forbes không tiếc gây chiến khắp nơi, vận dụng các loại thủ đoạn để giành lấy nó.
Bởi vì chuyện này, liên quan đến một bí mật lớn của Long quân, mà Long quân không dễ dàng tiết lộ bất kỳ tin tức nào về loại thuốc này cả.
Mà Trần Xuân Độ, không chút do dự dùng loại thuốc này trên người Tô Loan Loan.
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại ồn ào vang lên, Trần Xuân Độ nhấc máy, nhìn lướt qua, phát hiện là cuộc gọi của Metis.
"Metis, rốt cuộc thì cô muốn làm gì hả?"
Lê Kim Huyên không có trong phòng, Trần Xuân Độ cũng không hề kiềm chế gì, nói chuyện không chút lưu tình nào.
Sắc mặt Trần Xuân Độ không tốt lắm, nhớ đến chuyện Metis khiến anh phải đưa ra lựa chọn đã khiến cho trong lòng Trần Xuân Độ dâng lên một ngọn lửa không cách nào giải tỏa.
"Anh cảm thấy tôi đang muốn gì hả?" Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Metis rất nhẹ nhàng, mang theo ý quyến rũ, nhưng Trần Xuân Độ có thể nghe ra Metis hiện đang rất suy yếu.
Trần Xuân Độ nhíu mày: "Muốn tính mạng của tôi, cũng phải xem cô có bản lĩnh tới lấy hay không đã, Metis, nếu lúc trước cô không chọc tới tôi, thì sao tôi có thể lợi dụng cô mà phát tiết được chứ." Trần Xuân Độ hơi dừng lại, nói: "Trong khoảng thời gian này, tôi vẫn chưa phát tiết lần nào cả đâu."
Trong lời nói của Trần Xuân Độ tràn ngập ám chỉ, khiến sắc mặt Metis bên đầu dây bên kia có hơi biến đổi, đột nhiên trở nên cực kỳ lạnh lùng, nữ thần vốn luôn bình tĩnh, dường như lời nói vừa rồi của Trần Xuân Độ đã chạm tới vết sẹo trong lòng của cô!
Trong đôi mắt đầy xinh đẹp của Metis nổi lên hai ngọn lửa, trên người cô tràn ngập hơi thở lạnh như băng, khiến cho không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo vô cùng!
Hai thị nữ đứng kế bên không kiềm chế được mà run rẩy cả lên, các cô rõ ràng cảm nhận được Nữ Thần Trí Tuệ đang căm giận tới mức tràn ngập sát ý vô tận!
"Trần Xuân Độ! Anh đừng có mà quá đáng!" Metis lạnh lùng nói, câu nói của Trần Xuân Độ khiến khuôn mặt xinh xắn của cô nổi lên hai rặng ửng hồng hấp dẫn tới mê người. Metis thẹn quá hóa giận! Bị Trần Xuân Độ một lời nói trúng vết sẹo trong lòng của cô!
Khi Trần Xuân Độ nhắc tới chuyện này, thân thể Metis kịch liệt run lên, dường như nhớ đến hai lần kia, Trần Xuân Độ như dã thú đè cô xuống giường khiến cô xấu hổ không thôi!
Thị nữ đứng bên cạnh lắng nghe hết cuộc đối thoại giữa Metis và Trần Xuân Độ, mặc dù không có nghe được Trần Xuân Độ nói gì nhưng đa phần cũng đoán được đại khái.
Nhưng khi cô nghe được Metis muốn đích thân ra tay, trong lòng cô không ngừng run rẩy, vô cùng khiếp sợ.
Thị nữ cũng không dám trái lời, không lâu sau lại quay trở lại bên trong nội điện, cung kính nói: "Tất cả vật liệu và đồ dùng đều đã ở trong phòng thí nghiệm vô khuẩn rồi ạ."
Metis gật đầu, rồi lại tự lẩm bẩm một mình mà chỉ bản thân mới có thể nghe được: "Long Vương, anh lại nợ tôi thêm một lần nữa rồi."
Giọng nói của Metis nhẹ nhàng đến nỗi khiến cô thị nữ không nghe rõ, chỉ nghe thấy Metis khôi phục lại vẻ lạnh lùng trước đây, nói: "Đi thôi."
"Mời ngài."
Sau khi thị nữ đi cùng Metis đến cửa phòng thí nghiệm thì dừng lại, muốn bước vào phòng thí nghiệm vô khuẩn phải mất rất nhiều công sức, cho dù thị nữ có bước vào đi nữa cũng không giúp gì được cho Metis, chỉ đơn giản là đợi ở bên ngoài.
Thời gian trôi qua hết phút này đến phút khác, không biết đã bao lâu rồi cánh cửa phòng thí nghiệm mới từ từ mở ra, Metis mang theo vẻ mệt mỏi bước ra khỏi phòng thí nghiệm.
Metis mới vừa bước ra khỏi phòng thí nghiệm, đôi mắt ảm đạm vô thần, như hao hết sức lực khi còn ở bên trong phòng thí nghiệm khiến cho cô vô cùng mệt mỏi.
Metis bước ra khỏi phòng thí nghiệm, thân thể mềm mại hơi lay động, suýt nữa đã ngã xuống mặt đất.
May mà cô thị nữ ở bên cạnh canh giữ cửa, thấy Metis có chút gì đó không thích hợp nên nhanh chóng đỡ lấy Metis.
“Ngài bị sao vậy ạ?” Cô người hầu hỏi.
“Tôi không sao hết.” Metis lắc đầu, giọng nói khàn khàn, có hơi suy yếu.
“Ngài bị sao vậy ạ?” Thị nữ nhíu mày, cả người Metis mềm nhũn dựa vào người thị nữ, chuyện này khiến thị nữ vô cùng lo lắng cho tình trạng của Metis.
"Mau nhánh chóng phái người đem nó đến tay Long quân, nhớ kỹ, chuyện này nhất định phải giữ bí mật...Đợi một lúc tôi sẽ tìm vị trí của Long quân." Metis đột nhiên lấy từ trong tay ra một cái ống nhỏ màu xanh, nhét vào trong tay của cô thị nữ.
Cô thị nữ ngẩng đầu nhìn Metis, cô ta mở miệng, muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng lại im lặng không nói gì.
"Tôi chỉ là quá căng thẳng về mặt tinh thần mà thôi, chỉ cần nghỉ ngơi một lát là sẽ khỏe lại." Hình như Metis chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra vẻ băn khoăn lo lắng của thị nữ.
Thị nữ xoay người, nhanh chóng rời đi, Metis nhìn về phía thị nữ đang rời đi, chậm rãi lấy điện thoại ra, gọi cho Trần Xuân Độ.
Lúc này, Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên đã đi ra khỏi nhà hàng, sau khi Tô Loan Loan ăn xong món tráng miệng, Lê Kim Huyên cũng không có tiếp tục ở lại nữa mà đi về phía dãy phòng khách sạn.
“Đợi sau khi tôi thu dọn phòng xong sẽ tới đại hội đổ thạch.” Lê Kim Huyên lạnh lùng bỏ lại một câu rồi rời đi.
Trần Xuân Độ nhìn bóng dáng gợi cảm của Lê Kim Huyên thì mỉm cười, rõ ràng tối hôm qua Lê Kim Huyên rất hài lòng với cách sắp xếp phòng của anh, bây giờ phỏng chừng đang rất nóng lòng muốn ở trong phòng lắm đây.
Ngay khi Trần Xuân Độ nhìn bóng lưng Lê Kim Huyên nở nụ cười đầy ẩn ý thì Tô Loan Loan ở một bên đột nhiên nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ với vẻ mặt phức tạp.
“Trần Xuân Độ.” Tô Loan Loan nhẹ giọng kêu.
Trần Xuân Độ quay đầu lại, nhìn Tô Loan Loan hỏi: "Làm sao vậy?"
Tô Loan Loan nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ một hồi, đến nỗi Trần Xuân Độ có chút sợ hãi thì Tô Loan Loan mới mở miệng nói một tiếng "Cảm ơn."
“Tôi chỉ cung cấp thuốc chữa trị vết thương cho cô thôi, không có gì phải cảm ơn cả.” Trần Xuân Độ thản nhiên nói, bàn tay to vung lên, coi như không để ý gì cả.
Tuy nhiên, ánh mắt của Tô Loan Loan đối với Trần Xuân Độ càng trở nên phức tạp, bởi vì cô biết tuy rằng ngoài mặt Trần Xuân Độ tỏ vẻ không quan tâm, nhưng cô biết rõ ràng giá trị của lọ thuốc mà cô lấy tối hôm qua có lẽ không có đơn giản như vậy!
Lòng cô trong như gương sáng, đương nhiên hiểu được, nào có loại thuốc chữa thương nào có thể nâng cao tố chất, lại còn chữa được nội thương trong cơ thể cô.
Hiệu quả của loại thuốc này, cô cũng chưa từng nghe nói qua, ngay cả khi còn ở trong đội đặc chủng cũng từng hưởng được rất nhiều tài nguyên, cũng chưa từng gặp qua loại thuốc có tác dụng thần kỳ như vậy!
Đối với Trần Xuân Độ mà nói, chẳng qua chỉ là một loại thuốc trị thương mà thôi... Tô Loan Loan đương nhiên sẽ không tin Trần Xuân Độ trị thương cho cô cần phải dùng đến loại thuốc tốt như vậy chứ.
Thái độ của Tô Loan Loan đối với Trần Xuân Độ càng ngày càng cảm thấy áy náy, chỉ sợ chính cô cũng không nghĩ tới, bản thân lại có một ngày, thái độ của cô đối với Trần Xuân Độ lại có sự thay đổi lớn như vậy.
“Cảm ơn.” Tô Loan Loan lại lên tiếng, sau hai lần dùng thuốc trị thương, thể lực của Tô Loan Loan đã được cải thiện rất nhiều, còn vượt qua lúc cô xuất ngũ đội đặc chủng nữa.
Thậm chí Tô Loan Loan cũng không chút nghi ngờ, nếu bản thân vẫn chưa hấp thụ thuốc mà có người đứng trước mặt cô ta, cô ta tuyệt đối sẽ không có lực đánh trả lại.
Tô Loan Loan không tự giác nắm chặt hai tay, có một cỗ lực lượng khó tả tràn ngập toàn thân cô, thậm chí còn khiến cho lòng tự tin của Tô Loan Loan tăng vọt, có một loại ảo giác được bản thân có thể đánh văng từng người một.
Tô Loan Loan cảm nhận được một cỗ lực lượng mạnh mẽ, khiến cô mạnh mẽ chưa từng có!
“Phù!” Tô Loan Loan thở ra một hơi, thân thể mềm mại tràn đầy sức dẻo dai, giống như một con báo, tràn đầy sức mạnh bùng nổ mạnh mẽ.
Trần Xuân Độ quay đầu lại, nhìn thoáng qua Tô Loan Loan, ánh mắt lóe lên, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khó phát hiện, anh ta chậm rãi xoay người rời đi.
Cho đến khi Trần Xuân Độ rời đi, bên tai Tô Loan Loan truyền đến một câu nói đến từ phương xa: "Phục hồi tốt lắm, nhưng thực lực của cô tăng lên quá nhanh. Cần phải thích ứng với việc rèn luyện, để tránh nền tảng không vững, sau này thực lực sẽ không có cách nào được tăng lên."
Giọng nói lãnh đạm của Trần Xuân Độ lọt vào tai Tô Loan Loan, khiến thân thể Tô Loan Loan đột nhiên chấn động, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc!
Đương nhiên Tô Loan bị lời nói của Trần Xuân Độ làm cho khiếp sợ, lúc trước Trần Xuân Độ đã đích thân nói qua thực lực của cô có thể sẽ được tăng lên!
Tô Loan Loan không thể tin được, bởi vì khi còn ở trong biệt đội, sức mạnh của cô đã đạt đến đỉnh điểm, khó có thể tiến bộ hơn được nữa, có thể nói thực lực của cô đã đến cực hạn.
Tuy nhiên, mấy lời Trần Xuân Độ đã nói vừa rồi, ý rất rõ ràng đề cập tới thực lực của Tô Loan Loan, có hy vọng được tăng vọt lên nữa! Chuyện này sao mà không khiến cho Tô Loan Loan không khiếp sợ cho được chứ.
Thậm chí Tô Loan Loan khi nghe câu này cũng không tin chút nào, cảm thấy điều này nhất định chính là giả rồi.
Nhưng Tô Loan Loan lại cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ đang tràn đầy trong cơ thể cô, khi biết những thứ này không sẵn có, trong nội tâm của cô sinh ra một tia dao động.
Đúng vậy, lúc trước đương nhiên là cô sẽ không tin, nhưng vừa rồi là ai đã nói lời này với cô chứ? Là Long Vương, là Long Vương quyền thế cường đại, tài phú ngập trời vô tận!
Lời của Long Vương nói, sao cô có thể không tin được chứ!
Nội tâm phức tạp của Tô Loan Loan đang cuồn cuộn kích động, sắc mặt của cô đột nhiên trở nên phức tạp, cô không biết bản thân nên có cảm xúc gì đối với Trần Xuân Độ, nhưng Trần Xuân Độ đã mở ra một thế giới mới cho Tô Loan Loan cô!
Đổi thành Tô Loan Loan của trước kia, tuyệt đối sẽ không nghĩ tới sẽ có một ngày, cô sẽ giống như Long Vương, thực lực lâu nay chưa từng có tiến bộ sẽ có lúc đột phá!
Trần Xuân Độ trở về phòng, vẻ mặt trầm tư ngồi trên ghế sô pha, đưa linh dược cho Tô Loan Loan, đương nhiên thấy sức lực của Tô Loan Loan không thể tăng lên được, nguyên nhân là do thân thể Tô Loan Loan quá yếu, cơ thể của cô ấy không có khả năng mang sức mạnh mạnh mẽ hơn nữa, hệt như một cái lọ, khi đến mức độ nhất định, tự nhiên nó sẽ không thể chứa thêm nước được nữa.
Mà hai loại thuốc mà Trần Xuân Độ đưa cho cô, đã thay đổi cơ thể của Tô Loan Loan, giúp cô có thêm sức mạnh.
Cơ thể của Tô Loan Loan đã trải qua những thay đổi long trời lỡ đất, sức lực của cô đương nhiên cũng sẽ tăng vọt.
Ngay cả Trần Xuân Độ cũng tin tưởng bây giờ Tô Loan Loan chống lại Turner huyết tộc, tuy không có nhiều cơ hội chiến thắng nhưng ít ra sẽ không thua một cách chật vật.
Đây là báo đáp mà anh trả cho Tô Loan Loan, cho thứ mà Tô Loan Loan đang cần nhất.
Anh sẽ không nói với Tô Loan Loan, hai lọ thuốc anh cho Tô Loan Loan dùng, giá trị của chúng, Tô Loan Loan có nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Ngay cả ở chợ đen nổi tiếng nhất hay lớn nhất ở hải ngoại, thì hai lọ thuốc kia cũng là hàng hiếm, được săn lùng không cách nào tìm ra được, không biết có bao nhiêu thế lực và tài phiệt, tốn trăm phương nghìn kế, không tiếc tiêu tiền, cũng muốn có được một lọ thuốc đó.
Nhiều phú hào giàu nhất trong danh sách người giàu nổi tiếng ở hải ngoại của Forbes không tiếc gây chiến khắp nơi, vận dụng các loại thủ đoạn để giành lấy nó.
Bởi vì chuyện này, liên quan đến một bí mật lớn của Long quân, mà Long quân không dễ dàng tiết lộ bất kỳ tin tức nào về loại thuốc này cả.
Mà Trần Xuân Độ, không chút do dự dùng loại thuốc này trên người Tô Loan Loan.
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại ồn ào vang lên, Trần Xuân Độ nhấc máy, nhìn lướt qua, phát hiện là cuộc gọi của Metis.
"Metis, rốt cuộc thì cô muốn làm gì hả?"
Lê Kim Huyên không có trong phòng, Trần Xuân Độ cũng không hề kiềm chế gì, nói chuyện không chút lưu tình nào.
Sắc mặt Trần Xuân Độ không tốt lắm, nhớ đến chuyện Metis khiến anh phải đưa ra lựa chọn đã khiến cho trong lòng Trần Xuân Độ dâng lên một ngọn lửa không cách nào giải tỏa.
"Anh cảm thấy tôi đang muốn gì hả?" Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Metis rất nhẹ nhàng, mang theo ý quyến rũ, nhưng Trần Xuân Độ có thể nghe ra Metis hiện đang rất suy yếu.
Trần Xuân Độ nhíu mày: "Muốn tính mạng của tôi, cũng phải xem cô có bản lĩnh tới lấy hay không đã, Metis, nếu lúc trước cô không chọc tới tôi, thì sao tôi có thể lợi dụng cô mà phát tiết được chứ." Trần Xuân Độ hơi dừng lại, nói: "Trong khoảng thời gian này, tôi vẫn chưa phát tiết lần nào cả đâu."
Trong lời nói của Trần Xuân Độ tràn ngập ám chỉ, khiến sắc mặt Metis bên đầu dây bên kia có hơi biến đổi, đột nhiên trở nên cực kỳ lạnh lùng, nữ thần vốn luôn bình tĩnh, dường như lời nói vừa rồi của Trần Xuân Độ đã chạm tới vết sẹo trong lòng của cô!
Trong đôi mắt đầy xinh đẹp của Metis nổi lên hai ngọn lửa, trên người cô tràn ngập hơi thở lạnh như băng, khiến cho không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo vô cùng!
Hai thị nữ đứng kế bên không kiềm chế được mà run rẩy cả lên, các cô rõ ràng cảm nhận được Nữ Thần Trí Tuệ đang căm giận tới mức tràn ngập sát ý vô tận!
"Trần Xuân Độ! Anh đừng có mà quá đáng!" Metis lạnh lùng nói, câu nói của Trần Xuân Độ khiến khuôn mặt xinh xắn của cô nổi lên hai rặng ửng hồng hấp dẫn tới mê người. Metis thẹn quá hóa giận! Bị Trần Xuân Độ một lời nói trúng vết sẹo trong lòng của cô!
Khi Trần Xuân Độ nhắc tới chuyện này, thân thể Metis kịch liệt run lên, dường như nhớ đến hai lần kia, Trần Xuân Độ như dã thú đè cô xuống giường khiến cô xấu hổ không thôi!