Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Lan Thính thắt dây an toàn, nhìn cô qua gương chiếu hậu, từ từ xoay vô lăng, chậm rãi nói: “Anh cũng chưa từng nghe nói có đoàn làm phim nào không cho phép mang trẻ con! Hơn nữa, em rất thích xã giao à?"

Hoắc Kiều: ...

Cô không nói nữa!

Khương Lan Thính lại nhìn cô rồi nhấn ga.

Bên đó, đạo diễn đã mời Tiếu Bạch, Tổng Giám đốc Tiền đi đằng sau Tiếu Bạch.

Người đại diện của Tiếu Bạch cũng tới.

Một người rất điên rồ.

Đạo diễn còn chưa nói ra bối cảnh của Hoắc Kiều, người đại diện của Tiếu Bạch không chờ đám người Hoắc Kiều đi tới đã rót rượu cho bà Tiền, xum xoe không ngừng.

Nói rất nhiều lời hay về Tiếu Bạch, chê bai Hoắc Kiều không có kỹ năng diễn xuất, còn không có mắt nhìn.

Người đại diện nói: “Đã nói với cô ta về thân phận của Tổng Giám đốc Tiền rồi nhưng người ta không nghe! Có thể gia cảnh chỉ thường thường bậc trung nên cũng không quan tâm đến bối cảnh của Tổng Giám đốc Tiền… Giới trẻ ngày nay chẳng mấy người mang đầu óc ra cửa, lát nữa Tổng Giám đốc Tiền thay cô ta đi thì cô ta sẽ nếm mùi. Tôi đoán cô ta nhất định sẽ khóc lóc cầu xin Tổng Giám đốc Tiền cho cô ta thêm một cơ hội trong bữa tiệc này! Nếu vậy thì Tổng Giám đốc Tiền cho cô ta thêm một cơ hội nữa đi, để cô ta đối diễn với Tiếu Bạch! Không phải cô ta có bệnh ngôi sao à? Không phải cô ta từ chối đóng cảnh hôn sao? Một lát nữa Tổng Giám đốc Tiền chỉ đạo cho cô ta, xem cô ta có thành thật hay không."

Ấn tượng của bà Tiền kia về Hoắc Kiều rất kém.

Bà ta đầu tư tám mươi triệu, cũng xót tiền nên lập tức hỏi đạo diễn: “Nữ diễn viên này không kính nghiệp như vậy sao?”

Đạo diễn nhìn người đại diện của Tiếu Bạch, trong lòng cười lạnh: “Sợ Tiếu Bạch chết chưa đủ rõ à!”

Ông ấy dứt khoát không nói nữa.

Đạo diễn cũng rót rượu cho Tổng Giám đốc Tiền, cười ha hả nói: “Lát nữa người đến thì Tổng Giám đốc Tiền sẽ thấy thôi! Phải rồi, chồng của Hoắc Kiều cũng sẽ tới, một lát cũng bảo cậu ấy cũng xin lỗi Tổng Giám đốc Tiền cho đàng hoàng… Không xin lỗi thì không cho bọn họ đi!”

Bà Tiền gật đầu.

Nhưng một lúc sau, bà ta đột nhiên hỏi đạo diễn: “Nhưng tại sao tôi chưa từng nghe nói đến cái tên Hoắc Kiều này nhỉ?”

Đạo diễn lại cười khẩy trong lòng.

Ông ấy đang chuẩn bị ứng phó vài câu thì cửa phòng riêng của câu lạc bộ mở ra, Khương Lan Thính và Hoắc Kiều cùng đi vào, Khương Lan Thính còn ôm một đứa bé...

Tổng Giám đốc Khương...

Bà Tiền kia lập tức choáng váng!

Tại sao Tổng Giám đốc tập đoàn Khương Thị lại ở đây?

Bà Tiền nhận ra Khương Lan Thính.

Công ty của bà ta phải dựa vào nhà họ Khương, khoảng hai mươi phần trăm công việc kinh doanh của công ty đều do tập đoàn Khương Thị cung cấp. Bà ta và thái tử gia nhà họ Khương từng làm việc với nhau mấy lần, nhưng vì vị thế hai công ty quá chênh lệch khiến bà ta vẫn chưa tìm được cơ hội tiếp cận.

Không ngờ họ lại được tiếp xúc với nhau trong trường hợp như vậy.

Bà Tiền lập tức toát mồ hôi lạnh.

Khi bà Tiền nói chuyện cũng không còn lưu loát như mọi khi: "Tổng Giám đốc Khương, mời ngồi."

Khương Lan Thính nghe thế cũng chỉ cẩn trọng gật đầu.

Anh đặt một tay lên eo Hoắc Kiều đỡ cô ngồi xuống, sau đó bảo nhân viên phục vụ đứng cạnh đó đem một chiếc ghế trẻ em đến đây. Đạo diễn đã chuẩn bị chu đáo nên chỗ ngồi của Tiểu Khương Sanh vô cùng thoải mái!

Xong xuôi mọi thứ, Khương Lan Thính mới ngồi xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK