Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cảnh Niên, ông thương con phải có chừng mực! Hơn nữa… Ôn Noãn mới là con ruột của ông, ai nhẹ ai nặng ông không phân biệt được sao? Tôi rất xem trọng con bé Ôn Noãn này, mẹ của Minh đã đi xem thầy, nói nửa kia của Minh là tuổi Mèo!”

Kiều Cảnh Niên hiểu ý nhà họ Hoắc.

Bọn họ không thích Kiều An!

Trong lòng ông ấy đau lòng, Kiều An dù có quá đáng nhưng tóm lại vẫn là con gái của ông ấy.

Ông ấy mệt mỏi bôn ba nhờ quan hệ viết đơn chứng minh có bệnh về thần kinh.

Tất nhiên Kiều An được thả ra.

Mấy ngày bị hành hạ, ánh sáng khi xưa đã mờ nhạt hơn nhiều!

Người của Cục cảnh sát nói với cô ta: “May mắn lắm nên mới làm được đơn chứng minh có bệnh về thần kinh! Nhưng mà chúng tôi sẽ theo dõi, cô Kiều cần phải tới bệnh viện tâm thần trị liệu ít nhất nửa tháng, nếu không tờ chứng minh này sẽ thành rác thải!”

Kiều An tức muốn điên lên!

Cô ta nghiến răng nghiến lợi nghĩ: ”Nhất định cô ta sẽ không bỏ qua cho Ôn Noãn!”

Lúc này cảnh sát lại nói với cô ta: “Tốt nhất không nên có suy nghĩ nguy hiểm, cô Ôn biết cô có đơn chứng minh có bệnh về thần kinh, cô ấy đã xin tòa án bảo vệ… Nói cách khác cô Kiều không được tiếp cận cô Ôn trong vòng hai mét, nếu chúng tôi nhận được thông báo sẽ lập tức đưa cô đến bệnh viện tâm thần!”

Nói xong, bọn họ áp cô ta lên xe: “Đi thôi! Mặc kệ điên thật hay điên giả, dù sao cũng phải đến bệnh viện tâm thần theo đúng thủ tục!”

Kiều An giãy giụa cuồng loạn: “Tôi muốn gặp Hoắc Minh!”

Người đè cô ta cười lạnh: “Luật sư Hoắc không muốn gặp cô!”

Kiều An hoàn toàn ngây ra…

Sau khi Ôn Noãn xuất viện, cô bay tới Thụy Sĩ.

Cô ở đó với chị Lê một tuần, cuối cùng vẫn bị chị Lê gói ghém đưa về.

“Thành phố B lớn như thế, em đừng có chen ở đây với chị, chị ở chỗ này khá tốt! Ánh mặt trời, giai đẹp, ngay cả bác sĩ cũng ngon miệng nữa.” Chị Lê chớp mắt.

Ôn Noãn cười nhẹ: “Được, vậy em về đây!”

Chị Lê ngồi xe tiễn cô.

Trước khi đi, cô ấy kéo tay Ôn Noãn nhẹ giọng nói: “Em trưởng thành rồi! Không giống trước nữa!”

……

Ôn Noãn mới vừa về thành phố B.

Bạch Vi đã gọi điện thoại tới đòi quà, thuận tiện mời Ôn Noãn tham gia tiệc sinh nhật của Cảnh Sâm.

Ôn Noãn mới buông hành lý xuống.

Cô ngồi trên sô pha trong căn hộ nhỏ, cười: “Quà thì có vài cái nhưng tiệc sinh nhật tớ không đi đâu!”

Bạch Vi hạ giọng nói: “Cảnh Sâm không mời anh ta!”

Anh ta là ai, trong lòng Ôn Noãn biết rõ ràng, cô nghĩ ngợi rồi đồng ý.

Buổi tối thứ sáu, Ôn Noãn về nhà thay một bộ váy, gọi taxi đến câu lạc bộ kia.

Trong phòng bao đã vô cùng náo nhiệt.

Hầu hết là bạn của Cảnh Sâm, cũng có mấy người là bạn học của Bạch Vi mà Ôn Noãn quen.

Ôn Noãn tặng quà.

Là cặp đồng hồ đôi, hàng Thụy Sĩ rất quý giá.

Bạch Vi nhìn đỏ cả mắt, nhịn không được mà nói: “Cái này cực đắt, Ôn Noãn cậu chi mạnh tay với tớ quá đấy!”

Cô ấy gọi Cảnh Sâm tới.

Thật ra trong lòng Cảnh Sâm rất bội phục Ôn Noãn.

Ôn Noãn đã bước một chân vào hào môn nhưng rồi hoàn toàn lui về.

Anh ta đã thấy được dáng vẻ Hoắc Minh đau khổ cầu xin cô quay lại, nếu anh ta mà là phụ nữ chắc chắn không chịu được, nhưng Ôn Noãn người ta chịu được đấy, chỉ vậy thôi anh ta cũng đã rất phục cô rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK