Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bầu không khí vô cùng kì lạ.

Ban đầu Khương Lan Thính không muốn thừa nhận, nhưng ánh mắt của Hoắc Minh lại mạnh mẽ nhìn về phía sau, phía sau là Tống Thanh Thanh, Tống Thanh Thanh lại đi tới nắm tay anh, đây là chuyện dù thế nào thì anh ta cũng không thể phủ nhận được.

Khương Lan Thính gượng cười: “Vâng, chú Hoắc!”

Tống Thanh Thanh khi nhìn thấy Hoắc Minh đã rất sốc, cô ta nghĩ rằng dù có hơi lớn tuổi nhưng có lẽ khi còn trẻ còn đẹp trai hơn cả Khương Lan Thính nên cô ta mới phấn khích và gọi một tiếng chú Hoắc, sau đó cô ta nhìn thấy Hoắc Kiều.

Thì ra là người nhà của Hoắc Kiều.

Cô ta chỉ thấy Hoắc Minh trưởng thành tuấn tú, toàn thân toả ra hơi thở tao nhã, còn bà Hoắc bên cạnh thì xinh đẹp quý phái...

Điều này làm cho Tống Thanh Thanh cảm thấy vô cùng tự ti.

Cô ta nghĩ đến quê nhà, nghĩ tới bố mẹ xuất thân từ nông thôn, đôi tay đầy vết chai sạn so với cặp vợ chồng giàu có ở trước mặt thì vô cùng đối lập.

Cô ta không nhịn được mà nhìn Khương Lan Thính! Trong lúc nhất thời, cô ta cũng không biết Khương Lan Thính có thể cùng cô ta đi đến cuối cùng hay không, liệu anh có chán ghét xuất thân của cô ta hay không, liệu anh có cảm thấy cô ta tầm thường quê mùa hay không?

Sự mặc cảm tự ti của Tống Thanh Thanh hiện rõ trên khuôn mặt cô ta.

Hoắc Kiều không quá kiêu ngạo, nhưng cô thực sự không cần quan tâm đến thể diện của Khương Lan Thính và lòng tự trọng của Tống Thanh Thanh, hai người họ đã lừa dối sau lưng cô, đó là sự lựa chọn của Khương Lan Thính.

Con thứ của nhà họ Tôn đột nhiên hỏi Hoắc Kiều: “Em và Lan Thính quen nhau sao?”

Trước mặt bố mẹ hai bên, Hoắc Kiều đương nhiên không thể buông thả mà nói rằng cô và Khương Lan Thính đã có một khoảng thời gian yêu đương mà cô chỉ có thể giả vờ ngu ngốc cầm tách cà phê lên, mơ hồ nói: “Tạm được! Chỉ là mối quan hệ làm ăn thôi.”

Khương Lan Thính vừa khó chịu vừa buồn cười: ‘Họ có quan hệ làm ăn gì chứ?’

Lúc này, Tống Thanh Thanh không thể nhịn được nữa.

Cô ta kéo cánh tay Khương Lan Thính, nhỏ giọng nói: “Chúng ta đã đến giờ hẹn rồi!”

Khương Lan Thính biết cô ta không quen với những trường hợp này nên anh rất quan tâm đến cô ta, nhẹ nhàng nói: “Đến muộn chút cũng không sao, nhà họ Khương là khách VIP của thẩm mỹ viện đó.”

Tống Thanh Thanh nhỏ giọng hỏi: “Anh là loại người có thể tiêu mấy trăm triệu một tháng à?”

Khương Lan Thính cười nói: “Nói vậy thì hơi phô trương, cùng lắm là hai, ba trăm triệu!”

Nói xong, anh ta lập tức nhìn về phía các bậc phụ huynh mà chào tạm biệt, còn đặc biệt nhìn Hoắc Kiều, Hoắc Kiều lười nhìn sắc mặt của anh ta, cô vẫn tiếp tục uống cà phê... Cậu hai nhà họ Tôn đúng lúc cho cô một viên đường.

Ánh mắt Khương Lan Thính sâu hun hút.

Hoắc Minh đúng lúc nói thêm một câu: “Lan Thính và bạn gái rất hòa thuận, xem ra cháu sẽ đưa cô ấy về ra mắt bố mẹ. Không biết khi nào mới có thể uống rượu mừng đám cưới của cháu.”

Khương Lan Thính cười rạng rỡ: “Tuỳ ​​duyên ạ!”

Còn Tống Thanh Thanh là vẻ mặt hạnh phúc.

Sau khi theo Khương Lan Thính rời đi, cô ta không ngừng khen ngợi Hoắc Minh: “Chú Hoắc nói rất nhiều, khác hẳn với con gái của chú ấy!”

Lời này hơi gay gắt, Khương Lan Thính không thích nghe.

Anh dừng lại và hỏi cô ta: “Em nói con gái chú ấy là có ý gì?”

Tống Thanh Thanh giật mình, không phải cô ta không biết tính tình Khương Lan Thính không tốt, nhưng đây là lần đầu tiên anh trực tiếp nhăn mặt với cô ta như vậy. Sau khi cảm giác hoảng sợ qua đi, cô ta nhẹ giọng hỏi anh: “Khương Lan Thính, anh có hối hận không? Nếu hối hận thì có thể đuổi theo cô ta, bây giờ vẫn còn kịp!”

Phương pháp đối phó này thực sự nằm ngoài tầm hiểu biết của Khương Lan Thính.

Tống Thanh Thanh thẳng thắn đến mức không nói được.

Anh ta kìm nén hết lần này đến lần khác mới kìm được cơn tức giận, cuối cùng cũng bình tĩnh nói: “Em suy nghĩ nhiều quá rồi!”

Tống Thanh Thanh vừa khóc vừa cười nói: “Vừa rồi anh làm em sợ muốn chết! Khương Lan Thính, khi anh sầm mặt rất đáng sợ!”

Phải không?

Khương Lan Thính có chút không hiểu, bởi vì khi anh ta và Hoắc Kiều ở cùng nhau, gần như không bao giờ đỏ mặt nên Hoắc Kiều cũng không sợ anh ta. Khi anh ta đang lo lắng về công việc thì cô cũng biết cách không kích thích anh ta, mỗi cuộc hẹn hò của họ đều diễn ra suôn sẻ...

Tống Thanh Thanh không nhận thấy anh có gì kỳ lạ. Cô ta chọn váy, thỉnh thoảng nói chuyện và hỏi ý kiến ​​anh.

Nhưng Khương Lan Thính vẫn đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn xuống tầng dưới.

Ở dưới lầu, cuộc gặp mặt giữa nhà họ Tôn và nhà họ Hoắc có lẽ đã kết thúc.

Bố mẹ Tôn ở lại thanh toán hóa đơn, con thứ của nhà họ Tôn đưa nhà họ Hoắc ra về, anh ấy rất phong độ mở cửa xe cho vợ chồng Hoắc Minh và tiễn họ lên xe, cuối cùng anh ấy nhẹ nhàng ôm eo Hoắc Kiều và đưa cô lên xe... Lúc đóng cửa xe, anh ấy cúi xuống và mỉm cười nói vài câu.

Dù cách xa hơn mười mét nhưng Khương Lan Thính vẫn có thể nhìn thấy nụ cười trên môi Hoắc Kiều.

Anh ta nghĩ cô rất vừa lòng.

Cô... Có kế hoạch phát triển mối quan hệ với Tôn Tư Nam sao?

Khương Lan Thính cảm thấy khó chịu, vô thức rút hộp thuốc lá ra, lấy một điếu thuốc rồi châm lửa... Nhân viên phục vụ tiến tới nhẹ nhàng nhắc nhở: “Ngài Khương, nơi này không thể hút thuốc lá. Phía trước là khu vực hút thuốc, ngài cần tôi dẫn đường không?”

Khương Lan Thính lấy điếu thuốc ra và bỏ lại vào hộp đựng thuốc.

Dù sao anh ta cũng là một thanh niên có học thức, xuất thân từ một gia đình giàu có nên lễ phép gật đầu: “Thật xin lỗi!”

Người phục vụ mỉm cười rời khỏi.

Lúc này Tống Thanh Thanh mặc một bộ váy ren phức tạp bước ra, cô ta ngước mắt lên ngượng ngùng nhìn Khương Lan Thính: “Anh thấy bộ này thế nào? Em cảm thấy bộ màu trắng này rất hợp với em."

Khương Lan Thính chỉ nhìn một cái rồi lập tức từ chối: “Bộ này không hợp với em!”

Anh ta rất khéo léo!

Bởi vì Tống Thanh Thanh không đủ cao và vòng eo cũng không đủ gầy nên mặc một chiếc váy phức tạp như vậy sẽ là một thảm họa... Rất giống một con gà tây Giáng Sinh!

Cậu Khương nói chuyện giữ đức!

Tống Thanh Thanh hơi thất vọng, nhưng càng thất vọng lại càng dũng cảm, thay mấy bộ váy cho Khương Lan Thính xem.

Không biết là vấn đề ở người hay ở trang phục.

Nhìn chung, chúng trông không đẹp chút nào!

Tống Thanh Thanh sắp khóc, cuối cùng cô ta nhìn thấy trong cửa sổ có một chiếc váy dài thêu màu xanh, hai mắt sáng lên mà chỉ vào bộ đồ đó nói: “Tôi muốn thử cái này!”

Người quản lý giật mình, sau đó tỏ vẻ bối rối: “Đây là đơn đặt hàng cao cấp do khách hàng đặt! Chỉ có một chiếc thôi!”

Tống Thanh Thanh nhỏ giọng hỏi: “Chúng ta không thể thuê của cô ta được sao? Một ngày sáu triệu chắc cô ta sẽ bằng lòng chứ?”

Người quản lý mỉm cười miễn cưỡng.

Một bộ quần áo cao cấp có giá khởi điểm là một tỷ rưỡi mà chỉ mặc nó một hoặc hai lần, vậy nên có ai quan tâm đến sáu triệu đó.

Nhưng cô ta phải giữ cho Khương Lan Thính chút thể diện chút thể diện nên cô ta xấu hổ không dám nói thẳng.

Khương Lan Thính nghe vậy thì hỏi: “Là ai đặt? Tôi sẽ trả số tiền gấp đôi để bù đắp tổn thất cho cô ta!”

Quản lý cười áy náy: “Cậu Khương thật hào phóng! Nhưng người này là người ngài quen biết, không thể nói được! Cô ấy cũng không thiếu tiền!”

Khương Lan Thính đoán là Hoắc Kiều đã đặt.

Anh ta không khỏi liếc nhìn chiếc váy thêm vài lần, nó rất sang trọng, anh ta gần như có thể tưởng tượng ra Hoắc Kiều sẽ trông như thế nào khi mặc nó... ờ vai trắng nõn và vòng eo thon gọn, làm cho cô trông giống như một đoá hoa lan trong một thung lũng âm u trống trải.

Anh ta nói với Tống Thanh Thanh: “Bộ này cũng không thích hợp với em!”

Tống Thanh Thanh không vui: “Nhưng em chỉ muốn cái này thôi! Em thấy nó rất hợp với em!”

Khương Lan Thính nghĩ nếu cô ta thích thì đặt thêm một cái đi! Thêm tiền chắc là làm kịp. Vì vậy, anh ta đã đồng ý và yêu cầu Anna đặt hàng trực tiếp với thương hiệu.

Tống Thanh Thanh vui mừng, cô ta vô cùng phấn khởi.

Đó là một chiếc váy thời trang cao cấp!

Nhưng Khương Lan Thính thật sự không ngờ rằng Hoắc Kiều và Tống Thanh Thanh sẽ mặc giống nhau, ngày đó sinh nhật của ông cụ Khương nhà họ Hoắc cũng k vui, anh ta không ngờ rằng Hoắc Kiều lại đi cùng nhà họ Tôn...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK