Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh - Ôn Noãn (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng khi cầm tờ phiếu, ngón tay của Chương Bách Ngôn bắt đầu run rẩy. Anh không ngu cũng không ngốc, anh hiểu rất rõ mẹ mình... Tai nạn xe hơi không phải là một tai nạn ngoài ý muốn.

Mà là do con người tạo ra.

Vì để anh được ở bên Lục U, mẹ anh đã chọn cách tự sát.

Giờ khắc này, Chương Bách Ngôn vô cùng đau đớn.

Anh cầm tờ giấy kia đi đi lại lại mấy lần, cuối cùng nhìn mẹ Chương đăm đăm, khàn giọng hỏi: "Tại sao?"

Tại sao không quý trọng sinh mệnh, tại sao không nói với anh?

Bà không biết làm như vậy thực ra chẳng có chút tác dụng nào, mối quan hệ giữa anh và Lục U từ lâu đã không phải là chuyện giữa bậc cha chú... Mà là họ đã đi càng ngày càng xa, không thể quay đầu.

Những bí mật về mẹ Chương, anh chỉ có thể giữ trong lòng.

Anh không thể nói cho Lục U biết.

Cứ để cô cho rằng mẹ anh bỏ mạng ngoài ý muốn đi...

Lục U không biết nỗi thống khổ của anh.

Mặc dù đã vạch ra ranh giới rõ ràng nhưng lúc này cô vẫn có thể đồng cảm với anh... Cô im lặng ở bên anh một lúc rồi mới rời đi.

Bước ra khỏi bệnh viện, bên ngoài đã bị các phóng viên vây quanh, ánh đèn sân khấu chĩa vào Lục U và Tiểu Diệp Hồi.

Nhấp nháy không ngừng.

Tất cả micro đều được đặt trước mặt Lục U, hỏi về scandal giữa cô và Chương Bách Ngôn.

[Cô Lục, mẹ Tổng Giám đốc Chương vừa qua đời cô đã lập tức xuất hiện, có phải vì chuyện tốt của cô và Tổng Giám đốc Chương sắp đến rồi phải không?]

[Tôi muốn hỏi, con gái của cô có phải là ruột thịt của Tổng Giám đốc Chương như lời đồn không?]

Lục U đẩy micro ra, dùng một tay che mặt Tiểu Diệp Hồi.

Một nữ phóng viên không chịu nhượng bộ, còn muốn rút tay cô ra để chụp mặt Tiểu Diệp Hồi.

Lục U ném phắt chiếc máy ảnh của cô ta đi.

Nữ phóng viên làm ầm lên, giọng sắc bén nói: "Có tiền thì hay lắm à. Có tiền thì muốn làm gì thì làm chắc!"

Nếu như Lục Thước ở đây thể nào cũng sẽ bẻ đầu cô ta!

Lục U lạnh lùng nhìn cô ta, đang muốn nổi cơn thịnh nộ thì Chương Bách Ngôn đã đi ra ngoài... Anh bảo vệ Lục U và chặn tầm nhìn của những người khác, còn phóng viên nữ kia vẫn đang tiếp tục gây áp lực.

Chương Bách Ngôn giẫm nát luôn máy ảnh của cô ta.

Hiện trường im lặng...

Chương Bách Ngôn nhìn những người này, trầm giọng nói: “Tôi và Lục U là bạn học đại học, có thể coi như mối tình đầu đã qua. Mẹ tôi qua đời, cô ấy đến thăm là chuyện rất bình thường. Xin các vị hãy đưa tin một cách trung thực.

Anh thực sự khao khát Lục U, muốn lập gia đình với cô, nhận Tiểu Diệp Hồi về.

Nhưng anh muốn mối quan hệ của họ trong sạch, chứ không phải để Lục U gánh cái danh không tuân thủ nữ tắc. Cho dù họ của Tiểu Diệp Hồi có mãi mãi là họ Diệp, anh cũng chấp nhận.

Lục U có thể cảm nhận được suy nghĩ của anh.

Không phải là cô không cảm động, cô nghĩ nếu gặp lại, nếu bọn họ có thể bình tĩnh hoà nhã thì sẽ không đi tới ngày hôm nay, nhưng trên đời không có nếu như.

Lúc này, cô rất biết ơn anh đã để lại đường lui cho cô và Tiểu Diệp Hồi.

Chương Bách Ngôn tự mình đưa hai mẹ con ra xe.

Lục U lái xe riêng của mình, cô đặt đứa bé lên ghế trẻ em, đứng dậy ngước mắt nhìn.

Chương Bách Ngôn đứng bên cạnh cô, ánh mắt tối tăm và khó đoán.

Lục U nhẹ giọng nói: “Vừa rồi cảm ơn anh.

Chương Bách Ngôn không giải thích nhiều, ánh mắt anh rơi vào người Tiểu Diệp Hồi, một lúc lâu mới hạ giọng: "Anh sẽ không mời em đến dự đám tang! Đến đó không tốt cho con!"

Lục U và Diệp Bạch đã kết hôn, nếu như Lục U tới đây thì có mấy miệng cũng không giải thích rõ được.

Đứa trẻ sẽ bị coi là đứa con ngoài giá thú.

Lục U ừ một tiếng.

Cô gật đầu nói được. Đến khi mở cửa ghế lái, cô lại nhìn Chương Bách Ngôn, chân thành nói: "Xin chia buồn! Sau này hãy sống thật tốt nhé."

Dưới ánh mặt trời, Chương Bách Ngôn lặng lẽ nhìn cô.

Trong thâm tâm anh biết rằng hôm nay anh không chỉ nói lời tạm biệt với mẹ mình mà còn nói lời tạm biệt với Lục U và quá khứ của họ.

Anh cảm thật hoang đường, nhưng mẹ anh đã phải trả giá cho sự hoang đường này bằng chính mạng sống của mình, có thể trách được ai đây?

Anh chợt hiểu tại sao Lục U lại thích Diệp Bạch.

Bởi vì Diệp Bạch tôn trọng cô, hiểu cô.

Không gây khó dễ cho cô!

Còn anh, rõ ràng không thể cho cô hạnh phúc, song vẫn không chịu buông tay.

Anh từng châm chọc khiêu khích cô, lợi dụng Từ Chiêm Nhu để kích thích cô, sau khi quan hệ thân mật, anh còn ép cô uống thuốc... Anh chỉ muốn nhìn thấy cô suy sụp, chỉ muốn nhìn thấy một chút quan tâm của cô đối với anh.

Anh yêu một cách vặn vẹo và thảm hại.

Nhưng đây không phải là điều người phụ nữ mong muốn. Điều phụ nữ muốn chính là tình yêu thẳng thắn như Diệp Bạch, bộc lộ hết mọi tình cảm của mình.

Chương Bách Ngôn tỉnh ngộ sau cơn mê, nhưng đã quá muộn.

Anh đột nhiên mở cửa xe, bế Tiểu Diệp Hồi lên ôm vào lòng.

Anh khẽ thì thầm: “Bố sẽ dõi theo con lớn lên!”

Nhưng có lẽ, chỉ có thể ngắm con từ xa mà thôi.

Tiểu Diệp Hồi rất thích nút áo của anh, cứ cầm lấy chơi đùa mãi... Bên kia, Lục U lặng lẽ nhìn, hốc mắt ướt át.

Nhưng cô không biết, ở một nơi rất xa, có một ánh mắt đang lặng lẽ nhìn cô.

Người đó nhìn hồi lâu, cuối cùng kéo mũ áo len đen lên che mặt, xoay người rời đi....

Anh nghĩ, có lẽ Lục U vẫn còn yêu Chương Bách Ngôn.

Anh nghĩ, có lẽ Tiểu Diệp Hồi cần một người cha ruột hơn.

Một lúc sau, Lục U lên xe phóng đi.

Ở ghế sau, Tiểu Diệp Hồi đang phát ra tiếng nha nha, vô cùng dễ thương.

Trong lòng Lục U cảm thấy ươn ướt, mặc dù cô và mẹ Chương từng có chút chuyện không vui, nhưng giờ một người sống sờ sờ đã không còn nữa...

Phía trước có đèn đỏ, cô dừng xe lại.

Đang lúc định nhìn Tiểu Diệp Hồi phía sau, Lục U đột nhiên nhìn chằm chằm vào gương chiếu hậu.

Bên trong có một thân hình mảnh khảnh, mặc đồ đen, áo len đen và quần jean đen.

Đội mũ rất kín kẽ.

Người đàn ông đột nhiên ngước mắt lên.

Khuôn mặt đó chính là Diệp Bạch... Là Diệp Bạch, cô sẽ không nhận lầm!

Nhưng trong nháy mắt, Diệp Bạch đã rẽ vào một con hẻm.

Lục U không thể xuống xe, bởi vì Tiểu Diệp Hồi còn đang ngồi. Cô cũng không thể lái xe đuổi theo anh, hai bên đều có xe ô tô chặn lại, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn Diệp Bạch biến mất khỏi tầm mắt của mình, biến mất khỏi thế giới của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK