Cố Khuynh Thành đợi thật lâu, bên kia điện thoại, cũng không có truyền đến tiếng trách cứ của Đường Thời.
Cô hơi có chút kinh ngạc nhíu mày một cái, kết quả nghe được bên kia điện thoại, truyền đến giọng lạnh như băng:“Biết rồi.”
Sau đó, không đợi Cố Khuynh Thành có phản ứng, điện thoại đã bị Đường Thời cáp mất
Cố Khuynh Thành nghe tiếng tít tít ở trong điện thoại, không dám tin mà chớp mắt, Đường Thời lại có thể không phát hỏa với cô sao?
Cố Khuynh Thành không thể tưởng tượng nổi chớp mắt lần hai, ý thức được đây không phải đang nằm mơ, sau đó chậm rãi cúp điện thoại, anh chóng mở báo cáo trong máy, đi in ra.
Phùng Y Y không ngờ Cố Khuynh Thành lại chủ động gọi điện cho Đường Thời đánh, thừa nhận sai lầm, cô ta liếc mắt nhìn thư ký trưởng, phát hiện cô ấy cũng không có bởi vì mình ý kiến, mà biểu hiện không vui chút nào, nhất thời có chút cắn răng nghiến lợi nhìn vào máy tính, dùng sức gõ trên bàn phím.
Cố Khuynh Thành đi ra khỏi phòng làm việc, còn chưa đi tới phòng in, đã nghe phía sau truyền đến một giọng nói:“Khuynh Thành.”
Cố Khuynh Thành dừng bước, quay đầu, nhìn Trình Tả Ý cầm một phần tài liệu tới.
Trình Tả Ý đứng ở trước mặt của Cố Khuynh Thành, trực tiếp đưa phần tài liệu cho Cố Khuynh Thành: “Sáng sớm phòng in nhiều người, cô đi nhất định xếp hàng, chờ chút Đường Tổng sốt ruột, cô sẽ không tránh bị mắng.”
Cố Khuynh Thành nghi ngờ nhìn phần tài liệu trong tay Trình Tả Ý, phát hiện đó là báo cáo mình in hôm qua, cô hơi nhíu nhíu: “Tại sao lại ở chỗ cô?”
”Tôi đã nhặt được ở trong thùng rác.” Trình Tả Ý hơi dừng lại, nghiêng đầu nhìn quanh, xác định trong phòng làm việc không có ai tới, mới tiến lên trước hai bước, nhỏ giọng nói với Cố Khuynh Thành: “Hôm nay tới phiên tôi quét dọn phòng làm việc của Đường Tổng, cho nên tôi đến sớm, tiện thể đem rác của phòng chúng ta đi đổ, kết quả ở trong thùng rác thấy báo cáo này.”
Cố Khuynh Thành nghe đến đó, hơi nhíu mày.
Tuy là Trình Tả Ý nói rất bao quát, thế nhưng, Cố Khuynh Thành lại biết, báo cáo của cô, rõ ràng là bị người ta ném vào thùng rác.
”Khuynh Thànhtôi đã từng ở trường học, không thu đủ học phí, suýt nữa bị trường học đuổi học, là cô diups tôi ứng tiền học phí, tôi mới có thể tốt nghiệp vào làm Thịnh Đường, đến nay, lòng tôi vẫn luôn rất cảm cảm ơn cô, chỉ là, cô biết, có vài người tôi không đắc tội nổi, cho nên rất xin lỗi, vừa rồi tôi không có trực tiếp ở trong phòng giao phần báo cáo này cho cô.”
Trình Tả Ý không có nói là ai cố ý ném báo cáo của cô vào thùng rác, thế nhưng Cố Khuynh Thành lại biết, ở trong phòng thư ký, mọi người kiêng kỵ nhất là Phùng Y Y!
Kỳ thực chan đầu khi cô không nhìn thấy báo cáo đâu, trong đầu cô không thể không nghĩ tới Phùng Y Y đã động tay chân, chỉ là cô sợ mình nhớ lầm đã để ở đâu, không có tự ý quyết định mà thôi!
Hiện tại Trình Tả Ý giao báo cáo cho cô, hoàn toàn là đúng như suy nghĩ của cô!
Chương 90: Nợ mới, nợ cũ cùng tính một lượt (10)Trong nháy mắt ánh mắt Cố Khuynh Thành lạnh xuống…!?
Đúng, chỉ có thể là Phùng Y Y, đầu tiên giả danh Chu Dĩ đưa văn kiện hợp tác, mượn cơ hội để cô rời khỏi xi nghiệp Thịnh Đường.
Nay lại đến báo cáo của cô, muốn phá hoại quan hệ của cô với thứ ký trưởng, nhân tiện để cho cô trở thành cái đinh trong mắt bộ phận thư ký!
Hơn nữa nhà Phùng gia mấy năm nay, ỷ vào cô con gái kết đôi với người Đường gia, khắp nơi đoạt việc buôn bán Cố gia.
Trong lòng Cố Khuynh Thành, bõng nhiên nổi lên cuồn cuộn tức giận.
Trên thế giới này, có thể làm cho cô ta ăn nói khép nép, chỉ có một mình Đường Thời!
Về phần Phùng Y Y, cô cho cô ta nợ!
Cố Khuynh Thành từ nhỏ đến lớn, được bồi dưỡng thành người có tri thức hiểu lễ nghĩa, đoan trang hào phóng nho nhã, đồng thời cô cũng bị bồi dưỡng thành nữ chủ nhân Đường gia.
Tục ngữ đều nói, quân tử báo thù mười năm không muộn.
Chỉ tiếc, Cố Khuynh Thành căn bản không phải quân tử, mối thù của cô, đừng nói mười năm, ngay cả mười giờ cũng không đợi, trực tiếp đến lúc xế chiều, đánh trả lại ngay tại chỗ!
Ba giờ chiều, Đường Thời ở trong phòng họp xí nghiệp Thịnh Đường, cùng cộng sự mở cuộc hội nghị.
Cái cái này vẫn luôn do Phùng Y Y phụ trách, cho nên tất cả tư liệu hội nghị cũng đều do Phùng Y Y sửa sang.
Cho nên cả một buổi trưa, Phùng Y Y đều bận rộn sắp xếp tư liệu để buổi chiều Đường Thời họp.
Ngay cả ăn trưa, Phùng Y Y cũng chỉ cho người mang đồ ăn tới phòng làm việc, vừa ăn, vừa không ngừng gõ chữ.
Đến hai giờ, đúng lúc Phùng Y Y hoàn thành nhiệm vụ, đem tất cả tư liệu gửi cho Đường Thờ xem qua.
Mặc dù nhìn Cố Khuynh Thành như không có chuyện gì, vẫn luôn ngồi ở chỗ mìnhbận rộn việc mình, trên thực tế cô vẫn luôn chú ý hành động của Phùng Y Y, cuối cùng cô nhìn thấy Phùng Y Y duỗi người, nét mặt thoải mái, cô biết Phùng Y Y đã làm xong việc.
Buổi trưa phòng in, cũng không có nhiều người.
Bên trong phòng in tổng cộng có hai mươi máy, trong đó ba máy đều bị người ta dùng.
Cố Khuynh Thành không chút hoang mang ddi tới máy chống, cầm thẻ công tác của mình, lần lượt quét qua 17 máy, sau đó máy in bắt đầu in 20 lần bản văn.
Mà bản văn này của cô, đều là tiểu thuyết trên web lấy xuống, mỗi một bản văn ước ước chừng là 100 tờ nội dung, đóng dấu hai mươi lần, tổng cộng cần phải in những hai ngàn tờ.
Máy in của xí nghiệp Thịnh Đường, tốc độ vận hành cực nhanh, một phút đồng hồ ước có thể in 50 tờ, hai ngàn tờ thì cần 40 phút.
Bây giờ là hai giờ, đợi cô in hết được đống này, đó là hai giờ năm mươi.
Cô để cho Phùng Y Y mười phút thời gian in.