Chương 687: Náo loạn sinh em bé(7 )
Đã từng, ở tụ hội bạn học, bởi vì trò chơi, anh và cô hôn môi một lần, nhưng là qua lâu như vậy , cô đều nhanh muốn quên mất cảm giác hôn môi lúc ấy rồi, cô chỉ nhớ rõ, cô rất khẩn trương, khẩn trương đến toàn thân đều run rẩy.
Thật ra thì bọn họ sau khi kết hôn đại khái hai tháng, cùng tối nay giống nhau, đêm hôm khuya khoắc, anh say khướt về nhà, đè lấy cô lại bắt đầu làm chuyện vợ chồng, không biết có phải là anh uống rượu say hay không, một ít lần anh không phải là thô lỗ như vậy, đưa cô theo đó tính loạn mê tình, làm cho cô không nhịn được chủ động đi hôn hít anh.
Kết quả, môi của cô còn không có chạm vào môi của anh, anh liền trong lúc bất chợt kéo cánh tay của cô, đem cô vứt đến giường, anh căn bản chẳng quan tâm chính mình còn chưa phát tiết dục vọng, chẳng qua là mắt lạnh nhìn chằm chằm cô, không chút lưu tình giữ một câu: “Đừng làm tôi ghê tởm!”
Sau đó liền sải bước đóng sập cửa rời đi.
Từ đó, cô cũng không dám chủ động đi hôn anh nữa.
Lúc này đêm khuya người lặng, Tô Niên Hoa hô hấp vững vàng, Tứ Nguyệt nhìn anh một lúc lâu, nhẹ nhàng mà mở trừng hai mắt, vươn tay, đụng đụng cánh tay của anh, phát hiện anh không có phản ứng gì, lúc này mới nuốt nuốt nước bọt, sau đó đem thân thể hơi chút di động về phía trước, đem mặt của mình cùng mặt của anh nhắm ngay, kìm lòng không đậu, lén lút hướng về phía môi của anh đưa tới.
Cô không dám hôn anh thật, tối đa chẳng qua là chuồn chuồn lướt nước, nhưng mà, cô có thể tưởng tượng thành, là mình cùng anh chân tâm thật ý hôn môi, như vậy cô liền đủ hài lòng.
Chẳng qua là môi Tứ Nguyệt, còn không có đụng với môi Tô Niên Hoa, Tô Niên Hoa đột nhiên liền mở mắt.
Trong phòng ngủ, chỉ mở đèn ngủ, ánh mắt anh màu nhạt, ở ánh đèn chiếu xuống, chiết xạ ra một tia sáng chói mắt.
Tứ Nguyệt toàn thân cứng đờ, vẻ mặt đầu tiên là ngẩn ra, sau đó phảng phất như là tên trộm đồ bị bắt được tại chỗ hau, vẻ mặt trở nên có chút bối rối.
Tô Niên Hoa chẳng qua là nhìn chằm chằm cô, không có mở miệng nói chuyện, nhưng là Tứ Nguyệt vẫn từ đáy mắt của anh, thấy được vẻ châm chọc.
ánh mắt giễu cợt như vậy, gần như mỗi một lần cô cùng Tô Niên Hoa nhìn nhau, đều có thể nhìn đến, lâu như vậy, theo lý thuyết cô đã thành thói quen, nhưng là mỗi lần bị anh nhìn như vậy, cô vẫn không nhịn được cảm thấy có chút khó chịu.
Tứ Nguyệt rũ mắt xuống, cánh môi giật giật, nhỏ giọng ném một câu “Em chỉ là đắp chăn cho anh “, sau đó lập tức từ trên người Tô Niên Hoa dịch chuyển khỏi, cách Tô Niên Hoa rất xa trên giường, chẳng qua là cô vẫn chưa hoàn toàn bình tĩnh, Tô Niên Hoa lại đột nhiên nắm cổ tay của cô, đem cô hướng bên cạnh anh kéo qua, sau đó người đàn ông liền đặt ở trên người của cô, không có bất kỳ hôn cùng vuốt ve, liền như vậy xông vào thân thể của cô.
Giống như trước đây, anh giống như là một đầu mãnh thú, thô lỗ cưỡng chiếm cô, không chút nào thương tiếc, không có ôn nhu, liền thuần túy là phát tiết.
Cô mặc dù không thoải mái, lại rất đau, nhưng là cô hết sức thừa nhận, bởi vì, đây là anh chịu cho cô một phương thức duy nhất có thể tiếp xúc thân mật.
Cô thật sự thương anh, yêu anh, biết rõ anh đây là đang nhục nhã cô, nhưng cô vẫn cam chiu tiếp nhận như thế.
Qua một thời gian, Tô Niên Hoa rốt cuộc ăn no thoả mãn, hoàn toàn không có muốn để ý tới Tứ Nguyệt, trực tiếp tung mình nằm ở rồi một bên, nhắm hai mắt lại.
Chương 688: Náo loạn sinh em bé(8 )
Tứ Nguyệt đợi đã lâu, đợi đến chính mình hơi thư thái một chút, sau đó lén lút xuống giường, đi phòng tắm tắm rửa sạch sẻ.
Đợi đến cô lúc đi ra, Tô Niên Hoa đã trầm trầm ngủ.
Tứ Nguyệt vốn mất ngủ, lúc này càng ngủ không được, cô ngồi ở bên giường, nhìn chằm chằm Tô Niên Hoa hồi lâu, nhiều lần muốn đưa tay ra vuốt ve anh, rồi lại không dám, cuối cùng vẫn lẳng lặng đợi đến sáng, sau đó rửa mặt xong, đi xuống lầu làm bữa sáng.
Tứ Nguyệt đã làm xong bữa sáng, đem đồ ăn bầy chỉnh tề ở trên bàn, nhưng không có vào phòng ngủ gọi Tô Niên Hoa, chẳng qua là an tĩnh chờ, đến chín giờ, Tô Niên Hoa từ bên trong đi ra ngoài, âu phục giày da.
Tứ Nguyệt lúc này mới từ trên ghế salon đứng lên, hướng về phía Tô Niên Hoa cười một chút: “Có muốn ăn bữa sáng hay không?”
Tô Niên Hoa vừa sửa sang lại cà vạt, vừa nhìn lướt qua Tứ Nguyệt, không để ý đến cô mà lấy điện thoại cùng chìa khóa xe trên bàn trà, buổi tối hôm qua bị chính mình vốn là ném ngổn ngang, lúc này cũng đã bị Tứ Nguyệt sửa sang lại chỉnh tề, sau đó hướng về phía cửa đi tới.
Tứ Nguyệt cứng ngắc đứng nguyên tại chỗ, nhìn anh mang giày, mở cửa, đóng cửa, nhưng thủy chung không quay đầu lại nhìn chính mình một cái, vẻ mặt trở nên vô cùng mất mác.
Tứ Nguyệt mở trừng hai mắt, đè đáy mắt sương mù của mình, đang chuẩn bị xoay người, đi phòng ăn ăn cơm, cửa lại một lần nữa bị mở ra, là Tô Niên Hoa trở lại, đáy mắt Tứ Nguyệt thoáng hiện một tầng vui mừng, nhìn Tô Niên Hoa, lên tiếng hỏi một câu: “Anh quên mang thứ gì sao, em giúp anh cầm.”
Tô Niên Hoa căn bản không có đón lời này của cô, mà là nhìn chằm chằm cô trong chốc lát, nói: “Cô uống thuốc chưa?”
Tứ Nguyệt sợ run ước chừng nửa phút, mới hiểu được Tô Niên Hoa chỉ thuốc là thuốc tránh thai, cô há miệng, sau đó cánh môi buộc chặc.
Tô Niên Hoa lại lên tiếng: “Tôi nhớ được cô nơi đó hẳn là còn có một viên đi.”
Tứ Nguyệt không có lên tiếng, chẳng qua là lặng yên xoay người, đi tới tủ, từ trong ngăn kéo thứ nhất, lấy ra rồi một hộp thuốc tránh thai còn sót lại, làm trò trước mặt Tô Niên Hoa, không chút do dự mở ra, sau đó đem viên thuốc đặt ở trong miệng, nuốt xuống, sau đó nhìn Tô Niên Hoa.
Tô Niên Hoa không có lên tiếng, chẳng qua là nhìn chằm chằm mặt Tứ Nguyệt một chút, sau đó liền phịch một tiếng, dùng sức đóng cửa lại, hoàn toàn rời đi.
Cố Khuynh Thành gọi điện thoại cho Tứ Nguyệt ước chừng một tuần lễ, cô lại goi thêm mấy cuộc cho Tứ Nguyệt, nhưng là tin tức lấy được thủy chung đều là Đường Thời còn không có trở về nước, về phần điện thoại Đường Thời, hoặc là không có ai đón, hoặc là chính là Trương Tiểu Tả đón, thời gian lâu dài, về sau, Cố Khuynh Thành liền dứt khoát không hề gọi điện thoại cho Đường Thời nữa rồi.
Đường Thời ở nước Mỹ ngốc hai tuần lễ, bất kể là công việc hay cuộc sống, trạng thái cũng cực kỳ hỏng bét.
Anh bất kể làm cái gì, trong đầu vờn quanh đều là bóng dáng Cố Khuynh Thành, cuối cùng vòng tới vòng lui, liền cứ nhớ tới cảnh tượng quanh trước đêm mình đi công tác, say rượu, chạy tới trong nhà Cố Khuynh Thành.
Một chiều kia uống quá nhiều rượu, hôm sau tỉnh rượu, đầu anh đau muốn chết, anh còn không có mở mắt, trong đầu liền hiện ra cảnh tượng anh ôm Cố Khuynh Thành, nói liên miên cằn nhằn rất nhiều, thậm chí anh còn nói ” Khuynh Khuynh, tôi thích em”, sau đó cả người anh chợt từ trên giường ngồi dậy, thấy là ở trong phòng của mình, lúc này anh mới thật thở phào nhẹ nhõm, cho là kia chẳng qua là một giấc mộng.