Chương 885: Khuynh Thành Thời Gian sau khi cưới ( kết cục 11 )
Năm giờ sau, Cố Khuynh Thành hạ cánh xuống Maldives, cô tới Maldives nghỉ phép nhiều lần, cho nên quen việc dễ làm, trực tiếp đi bờ biển tìm khách sạn trước kia chính mình ở thuê một phòng.
Bởi vì lặn lội đường xa, Cố Khuynh Thành hơi có chút mệt mỏi, cho nên bước vào khách sạn, liền trực tiếp mở nước nóng, thả cánh hoa tắm một cái.
Ở trong nước ấm áp, Cố Khuynh Thành giản ra thân thể của mình, sau đó lười biếng vươn tay, sờ điện thoại di động, gọi cho Đường Thời một cú điện thoại.
Câu lạc bộ thủ đô, Đường Thời lấy ba đứa nhỏ thắng được Thịnh Thế, đường làm quan rộng mở cùng Thịnh Thế chính thức bắt đầu đàm phán hợp tác.
Mặc dù chuyện sanh con Thịnh Thế bại bởi Đường Thời, đáy lòng có chút buồn bực, vẫn như cũ không có có ảnh hưởng đến đầu óc cùng suy nghĩ của mình.
Ở thời điểm hai người trên căn bản đã sắp định hợp tác khoái trá, điện thoại Đường Thời trong lúc bất chợt vang lên.
Đường Thời lấy ra điện thoại di động, thấy là Cố Khuynh Thành gọi tới, lập tức đối Thịnh Thế trước mặt nói một câu “Xin lỗi”, sau đó đón nghe, la một tiếng: “Khuynh Khuynh?”
Khuynh Thành căn bản không có để ý tới anh chào hỏi, gọn gàng dứt khoát đối với anh mở miệng nói: “CHồng à, hiện tại em đang ở Maldives, tối nay không thể quay về, cho nên anh trông nhà cho tốt, bốn giờ chiều, nhớ được đi nhà trẻ đón Thủy Quả Đường tan học!”
Cố Khuynh Thành dặn dò hồi lâu, sau đó căn bản không để Đường Thời mở miệng nói chuyện, liền cúp điện thoại.
Cố Khuynh Thành ở Maldives, sau khi cúp điện thoại, trong nháy mắt tâm tình thoải mái tới cực điểm, cô nghĩ đến tối nay Đường Thời có thể phải một mình trông phòng, cho nên tâm tình càng tốt cầm lấy điện thoại di động, tự chụp một bức ảnh chính mình ngâm bồn tắm, sau đó gửi cho Đường Thời.
Cố Khuynh Thành gửi xong tấm hình này, mới đi xem hình chính mình chụp, phát hiện chẳng qua là lộ nửa đoạn vai, hình như độ hấp dẫn không đủ chân, cho nên liền chụp thêm một bức ảnh toàn thân, trọng điểm là bộ vị núp trong nước, bị che dấu cánh hoa, như ẩn như hiện, thoạt nhìn phá lệ mê người.
Cố Khuynh Thành hết sức hài lòng, vui rạo rực gửi tới, sau đó viết một hàng chữ, nói: “Sợ anh đêm khuya không có ai tán gẫu, cho anh tấm hình, cầm lấy đi tuốt đi.”
Đường Thời ở câu lạc bộ thủ đô, bị Cố Khuynh Thành lừa bịp không có chút nào dấu hiệu đã đến Maldives làm có chút sững sờ, kết quả một giây sau, điện thoại di động liền tích tích vang một tiếng, mở ra, là hình Cố Khuynh Thành, đầu tóc ướt nhẹp, lộ ra vai thơm, còn có dấu hôn tối hôm qua anh lưu lại.
Ánh mắt của anh trong nháy mắt trở nên cực nóng, còn chưa kịp nhắn lại cho Cố Khuynh Thành, kết quả có một tấm hình gửi tới, so sánh với mới vừa nãy, lần này toàn thân Đường Thời cũng theo đó trở nên nóng lên, ngay sau đó liền thấy một hàng chữ viết bay vào đáy mắt: ” Sợ anh đêm khuya không có ai tán gẫu, cho anh tấm hình, cầm lấy đi tuốt đi.”
Tuốt?
Ha hả, đó là việc người cô đơn mới làm, anh Đường Thời có vợ, tại sao phải tuốt?
Lập tức Đường Thời nghĩ cũng không nghĩ trực tiếp đối với Trương Tiểu Tả phía sau mình mở miệng phân phó: “Giúp tôi đặt vé đi Maldives.”
Ngồi ở đối diện Đường Thời, Thịnh Thế mới vừa nghe được Cố Khuynh Thành gọi điện thoại cho Đường Thời, mặc dù nghĩ đến Đường Thời mới vừa lấy ba đứa bé nghẹn chết chính mình không đền mạng, bất quá bây giờ vợ của anh ta lại chạy.
Lập tức, Thịnh Thế vẻ mặt tươi cười đối với Đường Thời mở miệng nói, làm sao nghe tlạicó chút hả hê chúc phúc mà nói: “Đường tổng, chúc anh ngàn dặm đuổi theo vợ lên đường bình an.”
Chương 886: Khuynh Thành Thời Gian sau khi cưới ( kết cục 12 )
Đường Thời nơi nào nghe không hiểu Thịnh Thế đây là đang hả hê, anh âm thầm mà cắn răng, rồi lại nghĩ không ra bất kỳ phản bác nào, không thể làm gì khác hơn là đông cứng giọng nói, nói một câu: “Cảm ơn!”
Thịnh Thế nhún nhún vai, cười thật là tốt nói: “Tôi đây cũng không làm trễ nãi thời gian của Đường tổng, Đường tổng hẹn gặp lại. ”
“Gặp lại! ” Đường Thời cắn hàm răng phun ra hai chữ này, lòng nghĩ tới chờ anh đến Maldives, không phải không thể trừng phạt cô nàng kia sao!
Thịnh Thế không nói gì, ngược lại làm trò trước mặt Đường Thời, lấy điện thoại di động ra, gọi cho kiều thê Cố Lan San của mình một cú điện thoại: “Sở Sở? Em ở đâu? Tôi đi đón em, ân, hôm nay vốn là có công việc, chẳng qua theo anh nói công việc chính là cái người kia, anh ta muốn ngàn dặm đuổi theo vợ rồi. . .”
Sải bước đi tới cửa, Đường Thời nghe được phía sau Thịnh Thế nói những lời này, dùng sức kéo cửa, đáy lòng âm thầm mà mắng một câu: Thật tiện!
Sau đó bóng dáng liền biến mất.
Đêm khuya ở Maldives, vẫn xinh đẹp giống như trước, Cố Khuynh Thành ngồi ở bên cửa sổ thủy tinh, nhìn cảnh đêm biển rộng cùng ánh đèn ngoài cửa sổ, bưng rượu đỏ, không nhanh không chậm uống một hớp, thoạt nhìn mười phần hưởng thụ giờ khắc này một mình một người thích ý.
Đợi đến thời điểm trong chén rượu đỏ thấy đáy, Cố Khuynh Thành để chén rượu xuống, đang chuẩn bị vén chăn lên ngủ, kết quả nghe được tiếng gõ cửa.
Cô hồ nghi nhăn nhíu mày, xuống giường, đi tới cửa, ngăn cách bằng cánh cửa, hỏi một câu: “Người nào?”
Ngoài cửa không có âm thanh truyền đến.
Cố Khuynh Thành cho là người phục vụ, đưa đồ ăn khuya, cho nên liền mở cửa, kết quả lại thấy Đường Thời phong trần mệt mỏi đứng ở trước mặt cô, vẻ mặt thoạt nhìn phá lệ bình tĩnh, nhưng là từng chữ từng câu cũng là từ trong kẽ răng nặn ra, đáp trả vấn đề cô mới vừa hỏi kia: “Vợ à, là anh, mở cửa!”
Đường Thời dứt lời, căn bản không để cho Cố Khuynh Thành cơ hội phản ứng, gọn gàng dứt khoát vươn tay, đem cô gái khoác lên người, dùng chân đá cửa, sau đó sải bước, đi tới bên giường, đem Cố Khuynh Thành ném lên giường -, hung hăng mà đè lên.
“Đường Thời, anh nhẹ một chút!”
“Đường Thời, em chịu không được rồi!”
“Ô, chồng ơi, em sai rồi. . .”
Kèm theotiếng kêu làm người ta mơ màng bay ra từ trong miệng Cố Khuynh Thành, điện thoại di động của cô trong lúc bất chợt vang lên, liên tiếp không ngừng, Cố Khuynh Thành không để ý Đường Thời ngăn cản, miễn cưỡng vươn tay, sờ điện thoại di động, nhìn thoáng qua, trong nháy mắt đáy mắt sáng ngời, sau đó vội vội vàng vàng đón nghe điện thoại: “Tiểu Nguyệt, làm sao trễ như thế còn gọi điện thoại cho tôi?”
“Khuynh Khuynh, tôi lên máy bay trở về Bắc Kinh.”