Vào 6 giờ sáng ngày 20, Cố Khuynh Thành bị chuông báo đánh thức, cô mơ mơ màng màng giơ tay lên tắt chuông báo, sau đó vươn tay sờ lấy nhiệt kế ở trên gối đầu, kẹp nó vào trong nách.
Ước chừng qua năm phút, Cố Khuynh Thành móc nhiệt kế ra, mở mắt nhìn, sau đó cả người chợt bật từ trên giường dậy, cẩn thận xem lại một lần, sau đó cầm điện thoại di động lên ghi chép nhiệt độ cơ thể, chứng kiến nhiệt độ cơ thể lại thấp hơn với hôm qua 0. 6 ºC.
Cố Khuynh Thành vì để bảo đảm, vẫy vẫy nhiệt kế, kẹp lại vào nách lần nữa, qua năm phút đồng hồ, lấy ra, vẫn là nhiệt độ cơ thể thấp hơn bình thường 0. 6 ºC.
Cố Khuynh Thành nắm nhiệt kế, bỗng dưng cả người khẩn trương.
Đêm nay, chính là đêm nay, nhất định cô phải cùng Đường Thời phát sinh quan hệ… Bởi vì đêm nay, tỷ lệ mang thai của cô lớn nhất.
Chẳng qua, đêm nay rốt cuộc cô phải làm như thế nào mới có thể phát sinh quan hệ cùng Đường Thời?
Thường ngày Cố Khuynh Thành đo xong nhiệt độ cơ thể, ghi chép lại, sẽ tiếp tục ngủ tiếp, thế nhưng nay, cô lại không có chút buồn ngủ.
Cô ôm chăn, cắn ngón tay, cau mày nghĩ hồi lâu, mãi cho đến khi Cố phu nhân gọi cô xuống ăn sáng, Cố Khuynh Thành mới hoàn hồn, rửa ráy mặt mũi.
Lúc ăn sáng, trong đầu Cố Khuynh Thành vẫn còn vấn đề tối nay mình và Đường Thời như nào, lúc ăn được một nửa, bất chợt Cố Khuynh Thành để đũa xuống, ngẩng đầu, nhìn sang Cố phu nhân, nói: “Mẹ, chiều nay mẹ bận rộn không?”
”Làm sao?”
”Trước đây Đường Thời thường xuyên đến nhà của chúng ta ăn, anh ấy đặc biệt thích ăn mấy món mẹ làm.”
Cố Chính Nam nghe được câu này, đáy mắt hơi sáng lên: “Nói cũng phải, sau khi Khuynh Khuynh về nước, A Thời vẫn luôn không có tới nhà chúng ta ăn cơm, tối nay A Thời sẽ lại qua sao?”
Cố Khuynh Thành lắc đầu: “Không phải, là gần đây công việc anh ấy bề bộn, mỗi đêm đều tăng ca, con muốn mẹ làm, mang cho anh ấy ăn khuya.”
Luôn luôn muốn tìm cơ hội để gắn hai người một chỗ, mới có thể có hi vọng phát sinh những chuyện khác.
Cố Khuynh Thành cũng không biết mình rốt cuộc có thể thành công hay không, thế nhưng, Đường Thời chán ghét cô như vậy, bây giờ cô chỉ còn cách mang thai, nếu không thì không còn có con đường nào khác.
Vì Cố Gia, vì nhất định phải thực hiện mục tiêu gả cho Đường Thời, cô chỉ có thể cố gắng hết sức của mình, buông tay để đánh cược một lần.
Cố Khuynh Thành muốn ở lại, cố gắng không có làm xong công việc của mình, cứ ngồi một mạch đến tàm 6 giờ tối, cô mới bắt đầu xử lý báo cáo và tư liệu bản thân phụ trách.
Ước chừng tới sáu giờ rưỡi, nhân viên tầng chót, đã rời đi phân nửa.
Bảy giờ, trong phòng làm việc tầng chót, đã có vẻ có chút yên tĩnh.
Chương 128: Tâm tư mang thai (2)Bảy giờ hai mươi phút, bốn người Lâm Cảnh Thần, Lục Nhiên, Tô Niên Hoa còn có Tứ Nguyệt từ trong phòng làm việc đi ra, sau khi lên tiếng chào hỏi Đường Thời vẫn còn làm việc ở trong phòng, bốn người lần lượt rời đi.
Bảy giờ ba mươi lăm phút, Trình Tả Ý buông chuột của mình, nhẹ giọng nói với Cố Khuynh Thành: “Khuynh Thành, cô còn chưa làm xong sao?”
Cố Khuynh Thành nhìn như la rất nghiêm túc, kỳ thực là Cố Khuynh Thành vẫn đang lề mề mà làm báo cáo, nghe được tiếng Trình Tả Ý, mới dừng động tác trong tay lại, ngẩng đầu, lắc đầu với Trình Tả Ý.
Trình Tả Ý liếc mắt nhìn đèn trong phòng làm việc của tổng giám đốc vẫn còn sáng, rũ mi mắt nghĩ một hồi, quay ra nói tốt với Cố Khuynh Thành: “Có cần tôi giúp hay không? Hiện tại đã hơn bảy giờ, chờ chút cô làm việc xong, không muốn sẽ đến mấy giờ.”
Đương nhiên cô không cần giúp, cô cần chông cậy vào việc từ từ làm việc, tới khi trong tầng chỉ còn lại có cô và Đường Thời.
Cố Khuynh Thành lắc đầu: “Không cần, cám ơn, tôi sắp xong rồi.”
Trình Tả Ý lại liếc phòng làm việc của Đường Thời một cái, như có điều suy nghĩ, nghiêng đầu liếc mắt nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành đang chăm chú mà làm việc: “Vậy có cần tôi chờ cô cùng tan tầm hay không?”
Cái này càng không cần!
Cố Khuynh Thành vừa nghĩ cách tránh, ấn đường hơi nhíu chặt, tuy là Trình Tả Ý cho tới nay, đối với cô đều không tệ lắm, thế nhưng, tại sao cô luôn cảm thấy bây giờ Trình Tả Ý có sự kỳ lạ ở chỗ nào đó?
Cố Khuynh Thành nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Trình Tả Ý xem hồi, lại không quan sát thấy lạ được ở chỗ nào, vì vậy mới cười nói: “Không cần, tý nữa có người tới đón tôi.”
Nói xong, Cố Khuynh Thành lại bổ sung một câu: “Tả Ý, cám ơn cô, cô đi trước đi.”
Trình Tả Ý gật đầu, chần chờ một cái, cuối cùng đóng máy, tốc độ thật thu dọn đồ đạc của mình thật chậm, đứng lên, thấy công việc Cố Khuynh Thành còn chưa hoàn thành, cô ta mới hơi mấp môi, mở miệng nói một câu: “Khuynh Thành, hẹn gặp lại.”
”Hẹn gặp lại.” Lúc này đây, Cố Khuynh Thành cũng không có ngẩng đầu lên, trực tiếp lên tiếng nói.
Trình Tả Ý xách túi của mình dừng lại một chút, sau đó bước đi có chút chậm ra khỏi phòng làm việc.
Cố Khuynh Thành chờ Trình Tả Ý đi vào thang máy, mới dời ánh mắt ra khỏi máy tính, lúc này toàn bộ văn phòng, ngoại trừ cô, cũng không có người nào khác.
Cố Khuynh Thành xử lý báo cáo, cũng không có làm công việc nào phức tạp hơn, cô sợ chờ chút Đường Thời lại hỏi tại sao mình không tan tầm, bản thân không mượn được cớ, cho nên để thừa lại một cáo báo cáo, rồi dừng lại.
Cố Khuynh Thành liếc mắt nhìn thời gian, đã tám giờ bốn mươi lăm phút.
Chín giờ, cô báo mẹ đưa thức ăn chuẩn bị tới.
Cố Khuynh Thành cầm thẻ làm việc, rón rén đứng lên, đi một chuyến vào toilet, sau đó ra thang máy, trực tiếp xuống lầu.