Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 653: Đường Thủy, Đường Quả, Đường Đường (3)

Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành không ít lần tiếp xúc chung một chỗ, thế nhưng không có gì ngoài lần thứ đầu tiên anh theo dõi Cố Khuynh Thành tan ca về nhà, gặp được Trần Mặc Thâm cùng cô mua hoa quả bên ngoài, thì anh không còn có gặp qua Trần Mặc Thâm, anh cũng có rất nhiều lần hiếu kỳ tại sao Trần Mặc Thâm không thường ở cùng Cố Khuynh Thành, thậm chí còn bời vì một lần nhìn thấy Cố Khuynh Thành lớn bụng xách rất nhiều hoa quả về nhà, tức giận Trần Mặc Thâm đối với Cố Khuynh Thành không tốt.

Khi đó, anh lẫm liệt vì Cố Khuynh Thành bênh vực kẻ yếu, nhưng mà bây giờ, cuối cùng gặp Trần Mặc Thâm, Đường Thời lại cảm thấy lòng mình tâm trở nên càng khó chịu hơn.

Từ khi anh biết Cố Khuynh Thành theo Trần Mặc Thâm, anh đối với Cố Khuynh Thành từ trước đến nay tôn trọng, chưa bao giờ vượt qua hơn phân nửa Lôi Trì, cũng không biết có phải là anh có mưu đồ bất chính với Cố Khuynh Thành hay không, lúc này anh gặp Trần Mặc Thâm, ngược lại là có mấy phần không cảm giác không ngóc đầu lên được.

Cố Khuynh Thành bên cạnh Đường Thời, tâm cũng cuồn cuộn nói không nên lời phức tạp, cô biết, đối với Đường Thời mà nói, cô là vị hôn thê của Trần Mặc Thâm, bây giờ thấy Trần Mặc Thâm, cô phải tạm biệt với Đường Thời, sau đó đi về phía Trần Mặc Thâm, thế nhưng cô làm thế nào cũng không thể làm những gì cô muốn.

Sau cùng, là Trần Mặc Thâm dẫn đầu hoàn hồn, anh hơi rủ tầm mắt xuống một chút, sau đó cất bước, đi về phía Cố Khuynh Thành cùng Đường Thời.

Trần Mặc Thâm đứng ở khoảng cách xa hai mét Đường Thời dừng lại, anh cũng không có nhiều lời, chỉ là nhìn qua Cố Khuynh Thành cách đó cách cửa tiệm trái cây không xa: “Anh đi mua một ít hoa quả.”

Sau đó liền lễ phép khách khí gật đầu với Đường Thời một cái, kéo vẻ tươi cười, liền cất bước đi về phía tiệm trái cây.

Bóng dáng Trần Mặc Thâm, biến mất tại cửa tiệm trái cây một hồi thật lâu, Đường Thời mới quay đầu, liếc mắt Cố Khuynh Thành một cái, cánh môi anh khẽ động, sau cùng cúi đầu xuống, nhìn chằm chằm chiếc giày da sáng bóng của mình, nhìn một hồi, sau đó đứng thẳng người, nhìn phía trước nói: “Cái kia… Em đi được chứ, anh sẽ không tiễn em đi vào.” bạn nào muốn đọc trước full liên hệ : [email protected]

Cố Khuynh Thành dùng lực cầm lấy dây túi, được nửa, mới mở mắt ra, nhìn Đường Thời một chút, nhẹ nhàng gật đầu một cái, “Ừ” một tiếng.

Đường Thời cũng nhẹ nhàng “Ừ” cái theo, sau đó hoàn toàn không nói, anh quay đầu liếc mắt vào tiệm trái cây, Trần Mặc Thâm còn không có từ bên trong đi ra, anh giơ tay lên, cọ vào lỗ mũi mình, liền quay đầu tiếp tục nhìn Cố Khuynh Thành chằm chằm một hồi, sau đó không hề nói gì, cứ như vậy xoay người, đi về phía xe của mình.

Khoảng cách xe còn còn có xa hai mét, Đường Thời móc chìa khóa xe ra, mở khóa, sau đó ba bước hai bước đi lên trước, mở cửa xe, nhanh chóng ngồi vào.

Đường Thời mới vừa khởi động xe, xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn thấy trong tay Trần Mặc Thâm xách hai cái túi, đi đến trước mặt Cố Khuynh Thành, hai người không hề nói gì, Cố Khuynh Thành nhìn sang chỗ anh ngừng xe một chút, sau đó liền cùng Trần Mặc Thâm đi về phía khu nhà.

Đường Thời một mực nhìn Trần Mặc Thâm cùng Cố Khuynh Thành biến mất không thấy, anh mới thu hồi ánh mắt từ kính chiếu hậu ra.

Anh nhìn thẳng đường phía trước hồi lâu, sau đó mới nhấn ga lên đường, đi tầm hai trăm mét, chính lúc đèn xanh đèn đỏ, Đường Thời do dự một chút, sau cùng lại chuyển tay lái, quay đầu, đem xe lái về cửa tiểu khu Cố Khuynh Thành, dừng lại.

Chương 654: Đường Thủy, Đường Quả, Đường Đường (4)

Trần Mặc Thâm một mực không ngừng quay đầu, nhìn về phía người bên cạnh có vẻ chút không yên lòng Cố Khuynh Thành, khi bọn họ sắp vào khu nhà, Trần Mặc Thâm mở miệng, nói: “Nay buổi chiều, em và anh ta cùng đi dạo phố?”

Cố Khuynh Thành hơi nghi hoặc liếc mắt Trần Mặc Thâm một chút . . . ! .

Trần Mặc Thâm cười nói: “Buổi tối anh tan việc, có quẹo qua nhà em một chuyến, nghe Tiểu Di nói.”

Tiểu Di là bảo mẫu Cố Khuynh Thành mời đến.

Cố Khuynh Thành “À” một tiếng, không có nói cái gì.

Trần Mặc Thâm nhìn thấy phía trước có cục đá, anh vượt lên trước hai bước, khom người nhặt lên hòn đá lên, ném ở một trong bụi cỏ, sau đó vỗ vỗ tay mình, quay đầu liếc mắt nhìn bụng Cố Khuynh Thành một cái, nói: “Lập tức sẽ tới ngày dự tính sinh, em… Còn cần rời đi Bắc Kinh sinh con hay không?”

Trần Mặc Thâm hỏi xong, dừng một chút, nói tiếp: “Nếu như cần, hiện tại anh sẽ đi sắp xếp.”

Ban đêm Đường Thời đưa cô trở về, cô cũng nghĩ đến vấn đề này, mới đi dò xét Đường Thời.

Vừa nghĩ tới cái thăm dò kia, cả người Cố Khuynh Thành trở nên có chút bực bội, sau cùng quay về phía Trần Mặc Thâm, lắc đầu, nói: “Em cũng không biết.”

Trần Mặc Thâm nhìn ra tâm tình Cố Khuynh Thành không tốt, liền không có lên tiếng, anh và Cố Khuynh Thành cùng tiến vào trong thang máy, khi thang máy sắp đến tầng lầu chỗ Cố Khuynh Thành ở, Trần Mặc Thâm không nhịn được lên tiếng lần nữa: “Khuynh Khuynh, lúc trước em là bởi vì Đường Thời không muốn đứa bé, muốn bảo vệ tốt đứa bé, mới tìm anh hỗ trợ, đương nhiên anh rất tình nguyện giúp em.”

Trần Mặc Thâm nói đến đây, hơi dừng một cái, sau đó tiếp tục nói: “Gần nhất, anh cũng biết, em và Đường Thời tiếp xúc tương đối nhiều, rất nhiều lần em đi tới lớp học làm mẹ và qua hội sở Tô Uyển, đều là anh ta đưa đón, còn có một lần, anh và nhân viên công ty tụ hội, trông thấy em và anh ta ở nhà hàng Giang Nam cùng nhau ăn cơm, anh nhìn ra, em ăn rất vui vẻ, anh ta cũng rất vui vẻ, anh ta thực sự cũng đối không tệ… Anh nói nhiều như vậy, thực ra cũng không có ý gì khác, anh giúp em là vì giúp anh giải quyết khó khăn, cũng không phải là vì tạo thành phức tạp cho em… Nếu như anh tồn tại để cho em và Đường Thời khó khăn, em có thể sớm nói cho anh biết, cần anh giúp em ra mặt làm sáng tỏ cũng tốt, cần anh và em sớm phủi sạch quan hệ cũng tốt, cũng không sao.”

Cố Khuynh Thành nghe được Trần Mặc Thâm nói những này, không phải không cảm động.

Trước kia, cô xác thực không có muốn ở trước mặt Đường Thời, làm sáng tỏ tất cả việc mình và Trần Mặc Thâm làm giả, bời vì cô căn bản không dám để cho Đường Thời biết, trong bụng của cô có đứa bé của anh.

Thế nhưng đêm nay, khi Trần Mặc Thâm đột nhiên gặp cô và Đường Thời đụng, cô phát hiện cô thật sự là có một cỗ xúc động muốn giải thích với Đường Thời, giữa mình và Trần Mặc Thâm, rõ ràng không có chút liên quan nào.

Chỉ là, Đường Thời nói, anh không muốn đứa bé…

Trong đầu Cố Khuynh Thành trở nên loạn hơn, cô giơ tay lên, xoa xoa mi tâm, mở miệng với Trần Mặc Thâm, nói: “Em biết, em sẽ mau chóng trả lời anh.”

Buổi chiều Cố Khuynh Thành và Đường Thời dạo phố, những thứ đã mua, đều đã bị đưa đến cửa hàng.

Bảo Mẫu thấy được cô trở về, lập tức hưng phấn lôi kéo cô, mang ra những cái túi đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK