Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 143: Uống đi (1)

“Ngoài miệng nói không phải, kỳ thực đáy lòng cô rõ ràng nhất, bây giờ tôi đã bị cô lợi dụng xong, đối với cô không có chút nào giá trị lợi dụng, nơi đáy lòng cô ước gì mau chóng rời xa tôi!”

Lợi dụng!!!

Hai từ này từ trong miệng Đường Thời nói ra, như là một con dao nhọn, hung hăng đâm vào lòng Cố Khuynh Thành, trong chớp mắt khiến cô cảm thấy kinh khủng đến mức tận cùng .

Lẽ nào anh vốn không phải đang thử thăm dò cô, mà là cái gì anh cũng biết ?

Cố Khuynh Thành nhìn ánh mắt của Đường Thời, hơi có chút hoảng loạn, nhưng vẫn cố gắng khiến mình trông có vẻ bình tĩnh, khiến mình không hề thất thố như vậy .

Tại thời điểm cô không xác định anh biết hết thảy thế này, cô không thể tự loạn lên như thế này được.

Mặc dù Cố Khuynh Thành vẫn cố làm cho mình trấn định,nhưng trên trán của cô, vẫn toát ra một tầng mồ hôi lạnh thật mỏng.

Sắc mặt của Đường Thời trở nên trầm thấp đáng sợ, khóe môi của anh kéo ra một nụ cười lạnh lùng: “Cố Khuynh Thành, cô biết, tôi ghét nhất chính là khuôn mặt dối trá này của cô! cô cho rằng mắt tôi bị mù, không biết được cái tâm tư nhỏ khiến người ta ngán ngẩm này của cô ư? ”

Đường Thời bóp cằm Cố Khuynh Thành, sức lực càng ngày càng mạnh, đến nỗi Cố Khuynh Thành cảm giác được hàm răng của mình đều đau nhức, ánh mắt anh nhìn cô, tựa như hai con dao nhọn hiện lên hàn khí: “Không phải cô muốn nhờ vào đứa trẻ mà gả cho tôi sao? Cố Khuynh Thành, nếu như có thể, cô hận không thể không có chút quan hệ nào với tôi, đúng hay không? cô đã hận không thể tránh xa tôi như thế, cô còn làm vợ Đường Thời tôi làm cái gì?”

Anh biết, quả nhiên anh biết hết!

Mặc dù cô cẩn thận như vậy, nhưng vẫn là bị anh biết .

Anh biết cô muốn muốn gả cho anh, anh cũng biết sở dĩ tối hôm qua cô xuất hiện ở phòng làm việc của anh, bất quá chỉ là muốn nhờ mang thai mà gả cho anh!

Cô cho rằng hết thảy mọi việc cô làm đều rất kín kẽ, nhưng anh biết tất cả!

Vào giờ phút này, cô cũng không thể tự nói với mình, có lẽ là Đường Thời đang thử thăm dò cô .

Lòng Cố Khuynh Thành trong nháy mắt loạn thành một đoàn .

“Chỉ là, Cố Khuynh Thành, có phải cô đã quá đề cao chính mình hay không?”

“Ba năm trước, tôi lấy đi trong sạch của cô, tôi cũng không chịu trách nhiệm với cô, cô cho rằng ba năm sau, cô có con của tôi, tôi sẽ cưới cô?”

“Em giỏi mơ tưởng hão huyền thật đấy!”

“Tôi nói cho cô biết, Cố Khuynh Thành, bất kể là cô, hay là đứa con trong bụng cô, chỉ cần tôi không muốn, không ai có thể buộc ta phải muốn!”

Đường Thời nói xong liền thuận thế vung tay lên, ném Cố Khuynh Thành lên giường, anh cũng không thèm liếc mắt nhìn Cố Khuynh Thành, liền xoay người, tiêu sái sải bước đến cửa sổ sát đất trước ghế sa lon, cúi người cầm lấy cái hộp ở trên bàn trả.

 Chương 144: Uống đi (2 )

Sau đó, anh xoay người đi tới phía trước máy nước uống, cầm cái cốc, rót một ly nước, một lần nữa trở về bên giường .

Trước tiên Đường Thời đặt ly nước lên trên chiếc tủ đầu giường, sau đó đem cái hộp trong tay ném tới trước mặt Cố Khuynh Thành, nhàn nhạt mở miệng nói: “Uống đi.”

Cố Khuynh Thành chậm rãi từ trên giường ngồi dậy, lúc này, cô đã sớm bị lời Đường Thời vừa mới nói, đâm cho mình đầy thương tích, sắc mặt trắng bệch, thời điểm cô thấy rõ ràng hai chữ “Dục Đình” (nhãn hiệu của một loại thuốc tránh thai) trên chiếc hộp Đường Thời ném tới trước mặt mình, trong nháy mắt khuôn mặt Cố Khuynh Thành không còn chút máu nào, ngay cả cánh môi cũng trở nên tái nhợt .

Cô vốn chỉ cho rằng vừa này anh tức giận nên nói lẫy.

Nếu như cô thực sự mang thai, đó cũng không phải là điều anh có thể quyết định .

Đường Gia chắc là sẽ không cho phép cốt nhục Đường Gia lưu lạc bên ngoài, huống chi, Cố Gia cùng Đường Gia là hàng xóm, gạo nấu thành cơm, chung quy Đường Gia cũng sẽ cho cô vào cửa.

Thế nhưng, hiện tại, Đường Thời lại ném cho cô thuốc tránh thai khẩn cấp.

Thì ra những lời vừa nãy của anh, không chỉ là nói một chút thôi, mà là anh thật sự không muốn con của cô!

Đúng như anh nói, cô đúng là rất giỏi mơ tưởng hão huyền!

Chẳng qua cô chỉ là món đồ chơi bị người ta ngủ một lần lại một lần .

Anh tổn thương cô rất nhiều lần, mỗi lần đều ác độc lại tuyệt tình như vậy, không giữ cho cô chút tự trọng nào .

Thế nhưng lúc này đây, thứ anh cho cô không đơn thuần là thương tổn, mà hơn thế còn là chà đạp .

Cố Khuynh Thành cầm thật chặc ga giường dưới thân, hơi rũ mi mắt, nhìn chằm chằm hộp thuốc tránh thai .

Đường Thời nhìn Cố Khuynh Thành nhìn chằm chằm hộp thuốc tránh thai, chậm chạp không có bất kỳ hành động nào, yết hầu hơi cuộn hai cái, hai tay rũ xuống, dùng sức nắm thành quyền, mở miệng nói, vẫn là âm thanh lạnh lẽo không có tình cảm : “Uống thuốc uống, tôi sẽ để cô đi .”

“Như vậy cũng là vì sức khỏe của cô, tuy là thuốc tránh thai có tác dụng phụ, thế nhưng vẫn tốt hơn việc cô thực sự mang thai, rồi phải đi phá thai.”

Phá thai . . .

Thân thể Cố Khuynh Thành hung hăng run rây, sắc mặt tái nhợt gần như trong suốt .

Cô ở trước mặt anh, chưa bao giờ để cho mình mang theo tình cảm cá nhân.

Thời điểm trước kia, cô là sợ bản thân chọc giận anh, mà lần này, cô là muốn giữ chút tôn nghiêm cho mình.

Coi như là hiện tại cô khổ sở muốn khóc, cô cũng sẽ chỉ khóc khi đã rời khỏi chỗ anh!

Lòng cô rõ ràng, nếu như cô thực sự mang thai, cô đi nói cho người của Đường Gia, đứa bé đi hay ở Đường Thời không thể quyết định .

Đường Gia sẽ không đích thân bóp chết huyết mạch của mình, cũng kiên quyết không cho phép cốt nhục nhà mình lưu lạc ở bên ngoài .

Huống chi, Cố GIa cùng Đường Gia là hàng xóm, gạo nấu thành cơm, Đường Gia chắc chắn sẽ chấp nhận người con dâu này là cô.

Cô cũng biết, bản thân không uống thứ thuốc này, một tháng sau, nếu có mang thai, cô trực tiếp đi tìm Đường Gia, đến lúc đó, cô “mẫu bằng tử quý”, Cố Gia liền được cứu rồi .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK