Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 647: Cố Khuynh Thành thẳng thắn (27)

“Những cái kia không phải để em cảm thấy khó chịu nhất, khó chịu nhất là mỗi một lần, em làm gì khiến anh không thoải mái, người Cố gia đều sẽ chỉ trích em, không có đúng với sai, cũng không cần nguyên nhân, chỉ có là em không thể chọc giận anh tức giận, anh xuất thân Đường gia, từ nhỏ được mọi người nâng trong lòng bàn tay, anh có tính khí đại thiếu gia rất bình thường, em muốn nhường anh, em muốn chiều theo anh… Đường Thời, anh không biết, em khi đó, hận anh, lại hâm mộ anh, vì cái gì cha mẹ của em đều thiên vị anh, thậm chí em cũng hoài nghi, em có phải con gái ruột thịt của họ hay không…” Cố Khuynh Thành thực rất khóc, thế nhưng cô lại liều mạng nhếch khóe môi, mắt cô rất lợi trong suốt, cũng rất sạch sẽ, không có chút ẩm ướt nào, giọng nói của cô, vẫn rất bình ổn: “Vả lại, anh cũng không biết, mẹ em bời vì anh, không ít lần đánh em, cái loại đánh kia, chính là đánh thẳng vào mặt của em…”

Cố Khuynh Thành nói, còn làm ra một động tác tay, sau đó chỉ má trái mình nói: “Liền đánh gương mặt này. . . .”

Mặt Cố Khuynh Thành, trắng nõn cẩn thận, ở dưới ánh đèn chiếu rọi, nhìn tinh tế tỉ mỉ không có chút lỗ chân lông nào.

Thế nhưng Đường Thời lại mơ hồ từ trên mặt cô, nhìn thấy những dấu tay đỏ.

Anh cảm giác cái tay nắm tim mình, bắt đầu dùng lực bóp trái tim anh, từng chút từng chút thêm sức, có máu tươi chậm rãi chảy ra, khiến anh không thể thở nổi.

Anh vẫn cảm thấy, giữa anh và Cố Khuynh Thành không tính là tình yêu, chỉ có anh yêu sâu nhất, đau nhức sâu nhất.

Nhưng bây giờ anh mới hiểu được, thì ra những thống khổ kia của anh, so sánh với cô, là không đáng giá nhắc tới như thế.

Trước kia anh còn đang suy nghĩ, Cố Khuynh Thành có thể giả bộ, giả bộ như một con rối, thì ra đây không phải là giả, đó là thật, cô thật sự là một con rối.

Đường Thời cố gắng giữ vững lấy thân thể mình, anh nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành, mới động môi khô khốc, sau đó lên tiếng, hỏi một câu, không biết là đang hỏi cô hay mình.

Anh nói: “Từ nhỏ đến lớn, em liền bị giáo dục, là vì anh mà tồn tại?”

Tay Cố Khuynh Thành để lên trên mặt bàn, nhẹ nhàng nắm thành nắm đấm, qua một hồi thật lâu, mới nhẹ nhàng gật đầu, “Ừ” một tiếng.

Cái này là lần đầu tiên trong đời, Đường Thời lại có cảm giác không phản bác được.

Ánh mắt anh nặng nề nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành, nửa ngày không nói gì, thật lâu anh mới ngẩng đầu, vươn tay, che lại gương mặt của mình.

Từ nhỏ vì anh tồn tại.

Cố Khuynh Thành từ nhỏ là vì anh tồn tại.

Ánh mắt Đường Thời hơi trở nên có chút nóng.

Cố Khuynh Thành ngồi ngay ngắn ở trước mặt Đường Thời, trong lòng cô nói với mình một lần nữa, cô không thể khóc, cô cố gắng cắn môi, khẽ cười, chịu đựng chua xót, giống như là nói đùa, ra vẻ nhẹ nhõm nói tiếp: “Phòng ngủ của em, trong ngăn kéo bàn trang điểm, để đó một cuốn sổ, cái cuốn sổ kia, là em dùng từ nhỏ đến lớn, bên trong ghi chép đều là những thứ liên quan tới anh, cái kia, chính là lịch trình đời người của em trong hai mươi năm.”

Tay Đường Thời che mặt, khi nghe xong câu nói này, hung hăng run rẩy.

Anh nhắm mắt lại, hít thật sâu vào, từng chút từng chút, muốn làm dịu đau đớn trong lồng ngực.

Thế nhưng anh lại phát hiện, chính mình đau hơn.

Chương 648: Cố Khuynh Thành thẳng thắn (28)

Tuy Cố Khuynh Thành không thấy rõ vẻ mặt Đường Thời, nhưng cô lại có thể cảm giác được Đường Thời giống như là đang khổ sở. . . .

Thực ra cô nói những này, thật sự không phải vì để Đường Thời khổ sở, cô chỉ là muốn để Đường Thời biết, cô không phải mặt dày mày dạn, lấy lòng đàn ông.

Thế nhưng hỏng bét cô lại làm bầu không khí cho khó như vậy.

Cố Khuynh Thành ngẩng đầu, nhìn qua khoảng không, cũng hít sâu mấy hơi, để cho mình dễ chịu một chút, mới ngồi thẳng người, đối diện Đường Thời, lên tiếng nói: “Thời gian không còn sớm, em muốn về nhà.”

Đường Thời không có phản ứng, cả người giống như bị điểm huyệt, chỉ ngồi cứng ngắc như vậy.

Cố Khuynh Thành không có lên tiếng quấy rầy.

Hai người cứ lặng im đối mặt như vậy.

Qua cực kỳ lâu, Đường Thời mới dùng hai tay xoa mạnh lên gương mặt mình, chậm rãi ngẩng đầu.

Cố Khuynh Thành nhìn thấy đặc sắc tuấn dật của Đường Thời, ánh mắt yên tĩnh, mắt khô ráo, thậm chí anh còn giơ tay lên, kêu phục vụ tính tiền, giống như trước đó, ung dung không vội như vậy.

Phục vụ báo giá, Đường Thời đưa thẻ, quét thẻ, sau đó ký tên, sau khi cất kỹ thẻ, nhìn Cố Khuynh Thành một chút, cùng anh đứng lên, hai người đi về phía cầu thang, Đường Thời lại đột nhiên run chân một chút, một người đàn ông, chân lảo đảo một cái, suýt nữa té ngã trên đất.

Rất nhanh, anh liền giữ vững thân thể, anh giống như là người không việc gì, cười với Cố Khuynh Thành, sau đó liền đi thẳng về phía trước.

Đến đến bãi đậu xe dưới đất, Đường Thời đi qua cả xe của mình, đều không có nửa điểm phản ứng, cuối cùng vẫn là Cố Khuynh Thành lên tiếng, gọi anh lại.

Đường Thời dừng chân, vội vội vàng vàng móc chìa khóa xe, thế nhưng sau cùng lại móc ra chìa khoá nhà, một mực ấn, ấn nửa, anh còn nói một mình: “Không có điện sao?”

Sau đó liền cầm chìa khóa, cắm vào cửa xe.

Đường Thời cắm nửa ngày, đều không cắm vào, cuối cùng là Cố Khuynh Thành không đành lòng đi lên trước, rút chìa khóa từ trong túi Đường Thời ra, mở cửa xe.

Đường Thời cười tiếp nhận chìa khóa trong tay Cố Khuynh Thành: “Thì ra anh lấy sai chìa khoá.”

Nói xong, anh lại tiếp tục cười hai tiếng, sau đó mới cúi người, ngồi vào trong xe.

Cố Khuynh Thành lên xe theo, cô thắt chặt dây an toàn, nhìn qua Đường Thời, trong tay anh nắm chìa khóa xe, nhìn qua thẳng phía trước, không biết suy nghĩ cái gì.

Cố Khuynh Thành không nhịn được lên tiếng, hô tên “Đường Thời”.

Đường Thời hoàn hồn, cầm chìa khóa xe khởi động động cơ, sau đó nắm lấy tay lái, sắc mặt trầm tĩnh, ngồi gần 5 phút đồng hồ mới nhấn ga, khống chế tay lái, rời đi.

Trên đường đi, Đường Thời còn chưa ổn định tâm tình, tốc độ xe cũng không nhanh, anh vẫn nhìn thẳng phía trước, không có đi nhìn Cố Khuynh Thành, cũng không nói gì.

Cố Khuynh Thành ngồi ở cạnh ghế lái, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ xe, trong đầu lại loạn thành một bầy.

Cô sẽ không nhìn lầm, sau khi cô nói xong, anh vừa mới mất hồn mất vía như thế, là khó tiếp nhận hơn người trong cuộc như cô sao.

Trong quãng thời gian này, anh đối với cô tốt như vậy, cô cũng sẽ không nhận sai.

Cho nên, mặc kệ anh đã từng đối cô quá mức thế nào, thực tâm anh, là có cô tồn tại, đúng hay không?

Mà quãng thời gian này, anh cùng đã ấm áp tốt bụng như vậy, thậm chí để cho cô có một loại hạnh phúc cảm trước đó chưa từng có được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK