Chương 727: Tôi có con sinh ba (17 )
Cám ơn em, đã sinh ra Thủy Quả Đường.
Cám ơn em, cuối cùng còn cùng tôi ở chung một chỗ.
Vũ trụ lớn như vậy, bởi vì có em, tôi rốt cuộc không cần tìm kiếm nữa.
Cố Khuynh Thành không nói gì, nhưng là hai tay rũ xuống, nhẹ nhàng mà giơ lên, ôm eo Đường Thời.
đáy lòng Đường Thời khẽ giật mình, sau đó đem cô hướng trong ngực của mình càng thêm đè chặt, lần nữa lên tiếng: “Khuynh Khuynh, thật xin lỗi.”
Thật xin lỗi, trước kia tôi đã yêu như vậy.
Thật xin lỗi, vì Thủy Quả Đường cho em ăn nhiều đắng cay như vậy.
Ngươi có bao nhiêu Khuynh Thành, Thời Gian anh biết.
Đường Thời cảm giác được, cánh tay Cố Khuynh Thành ôm thắt lưng anh, gia tăng khí lực, khóe môi anh không nhịn được ngoắc ngoắc, cùng cô cứ lẳng lặng ôm nhau như vậy.
Thời gian tích tắc trôi qua, không biết rốt cuộc qua bao lâu, Đường Thời mới nhẹ nhàng thả Cố Khuynh Thành ra, sau đó đem cô đặt ở giường bệnh.
Vốn là bối rối mười phần, không lâu sau Cố Khuynh Thành liền ngủ hoàn toàn.
Mà Đường Thời lại không có nửa điểm bối rối, anh ngồi ở một bên, nhìn chằm chằm mặt của cô, nhìn tới nhìn lui, trăm xem không chán, thậm chí cuối cùng, không nhịn được cúi đầu, hôn cái trán của cô một chút, rồi sờ sờ hai má của cô, một bộ yêu thích không buông tay.
Mặc dù chẳng qua là chuồn chuồn lướt nước hôn cùng ôn nhu sờ mặt, tuy nhiên nó vẫn làm Đường Thời cấm dục hơn bảy tháng cảm thấy nóng rang, đến cuối cùng, anh hôn cái trán Cố Khuynh Thành một chút, mới xoay người đi ra khỏi phòng bệnh.
Đường Thời ở trong hành lang đứng trong chốc lát, đem nóng rang trong cơ thể trì hoãn sạch sẽ, lúc này mới nện bước chân, đi phòng giữ ấm.
Canh giữ ở trong phòng giữ ấm, người săn sóc đặc biệt thấy Đường Thời, lập tức đứng lên, Đường Thời khoát tay một cái, không để cho người săn sóc đặc biệt phụng bồi, chính mình đi tới trước lồng giữ ấm của Thủy Quả Đường.
Rõ ràng lúc Thủy Quả Đường ra đời, anh đã cẩn thận nhìn qua, nhưng là khi đó, anh cho là con của Trần Mặc Thâm, cho nên cảm giác hầu như là chua xót cùng khổ sở, lúc này anh biết, ba đứa nhỏ là cốt nhục của mình, anh lần nữa đi xem, lại phát hiện đáy lòng chính là run rẩy cùng kích động, thậm chí còn mang sự khẩn trương.
Anh biết rõ ba đứa nhỏ, đừng nói đang ngủ say, ngay cả tỉnh, cũng nghe không hiểu anh nói cái gì, nhưng là anh vẫn hướng về phía Đường Thủy phất phất tay, nhẹ nhàng mà hé miệng, vô thanh vô tức nói một câu: “Đường Thủy, ba ba của con đây.”
Sau đó càng không biết mệt chạy đến trước lồng giữ ấm Đường Quả, áp vào cái lồng giữ ấm, cho Đường Quả một nụ hôn, cũng nói lời giống vậy: “Đường Quả, ba ba của con đây.”
Cuối cùng Đường Thời mới chạy đến trước lồng giữ ấm Đường Đường anh thích nhất, liên tiếp hôn hai cái, mới cười toe toét miệng, thỏa mãn nói: “Đường Đường, ba ba của con đây.”
Đường Thời chào hỏi từng đứa nhỏ xong, liền đứng ở trước ba lồng giữ ấm, tiếp tục nhìn cái này một chút, lại xem cái kia một chút.
Ba đứa nhỏ như cũ trầm trầm ngủ, cũng không biết Đường Đường nghĩ tới điều gì, miệng còn khẽ động hai cái, bộ dáng kia khả ái, để cho đáy lòng Đường Thời, lập tức tự nhiên sinh ra một luồng tình thương của cha mãnh liệt.
Thì ra đây chính là cảm giác làm ba ba.
Như là có một viên kẹo mạch nha, chôn dưới đáy lòng, đang từng điểm từng điểm hòa tan.
Kiêu ngạo như vậy, thỏa mãn như vậy, càng thêm hạnh phúc như vậy.
Chương 728: Tôi có con sinh ba (18 )
Đáy lòng Cố Khuynh Thành, vẫn đối với khi Đường Thời biết Thủy Quả Đường là con của anh một, trong lúc bất chợt cáo biệt cô, đi ra ngoài giằng co gần ba bốn giờ làm gì đó, cảm thấy hơi tò mò, chỉ là tò mò của cô, nhưng rất nhanh, cô liền sáng tỏ hết thảy.
Hôm đó, Đường Thời đêm hôm khuya khoắt triệu tập mọi người Đường gia mời gia đình hội nghị khẩn cấp, cuối cùng thành công lừa gạt cha mẹ thay anh ra mặt đi Cố Gia nói xin lỗi, một lần nữa xác lập hôn sự hai nhà, rốt cuộc là cha mẹ ruột thịt của Đường Thời, mặc dù đêm đó, hướng về phía Đường Thời là mắng và hận, nhưng mà hôm sau lúc cha Đường Thời xử lý cục diện này, vẫn lên tiếng dặn dò Đường phu nhân chọn mua chút ít đồ tốt, thậm chí còn đem tài xế của mình lưu lại.
cha Đường Thời từ trước đến giờ bề bộn nhiều việc, nhưng mà lúc năm giờ chiều, vẫn thoái thác công việc, về nhà, cùng Đường phu nhân chuẩn bị xong quà tặng, cuối cùng mới phân phó hai ba người giúp việc cầm lên bao lớn bao nhỏ, hướng về phía Cố Gia cách vách đi tới.
Lúc tới phòng khách Đường gia, cha Đường Thời trong lúc bất chợt giống như là nghĩ đến cái gì, lại để cho Đường phu nhân lấy hai chai rượu mình trân quý nhất ra, còn tự mình đi phòng sách cầm hai tẩu thuốc của Đức, xong mới đi Cố Gia.
Cha mẹ Đường Thời cầm nhiều đồ quý như vậy, đột nhiên thân thiết đến tìm, thực để cho Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân hai người rất là thụ sủng nhược kinh.
Người hai nhà, bốn gia trưởng, đầu tiên là khách sáo một phen, sau đó mới trở lại chuyện chính.
cha của Đường Thời, đúng là đối với việc con mình làm những chuyện vô liêm sỉ kia có chút khó có thể mở miệng, cho nên cuối cùng vẫn là Đường phu nhân vẻ mặt buồn rầu mở miệng, sau khi nói xong, Đường phu nhân vẫn thay Đường Thời nói xin lỗi.
Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân đúng là bị chuyện Đường phu nhân nói làm cho có chút kinh ngạc.
Thật ra thì Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân đáy lòng nhất vừa ý con rể là Đường Thời, cũng chẳng để ý lời Đường phu nhân nói, biết lúc trước Đường Thời len lén cho Cố Khuynh Thành ăn thuốc tránh thai, đáy lòng có chút mất hứng, nhưng mà ba cháu nội là xương thịt Đường gia, con hôn sự này cũng là kết định rồi, hiện tại cha mẹ Đường Thời còn tự mình tới cửa nói xin lỗi, Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân cũng ngại làm bộ sĩ diện.
Cho nên, bất kể quá trình bốn gia trưởng đàm phán như thế nào, nói tóm lại hàn huyên tới cuối cùng, không khí cũng là càng tán gẫu càng hòa hợp, thậm chí cũng không để Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành hai người trong cuộc đồng ý, đã bắt đầu tự tiện chủ trương thảo luận hôn lễ cùng tiệc trăm ngày cho ba cháu nội cử hành làm sao cho lớn.
Thậm chí cuối cùng, thời điểm tan cuộc, Cố phu nhân cùng Đường phu nhân còn ước định sáng sớm hôm sau đi bệnh viện thăm Cố Khuynh Thành.
Sau đó, Cố Khuynh Thành ở tại thời điểm Đường phu nhân cùng Cố phu nhân cùng đi bệnh viện, biết đêm kia, rốt cuộc Đường Thời làm cái gì.
Buổi sang đó, vừa vặn vẫn để Thủy Quả Đường ra khỏi lồng giữ ấm, trở lại bên cạnh mẹ.
Lúc ấy Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành đang đút Thủy Quả Đường uống sữa, trong lúc bất chợt cửa phòng bệnh liền bị đẩy ra, Cố phu nhân cùng Đường phu nhân một trước một sau đi đến.
Cố Khuynh Thành chợt thấy Đường phu nhân, vẫn thoáng có chút kinh ngạc, cô liền tranh thủ ôm Đường Đường trong tay, đưa cho người săn sóc đặc biệt, sau đó đứng lên, lễ phép mở miệng, vấn an: “Đường bá mẫu.”