Chương 455: Ngược người chết không đền mạng (5 )
Vấn đề thứ hai: “Có lên giường với mối tình đầu không?”
Phương Nghị: “Có.
Đáy mắt Trình Tả Ý thoáng hiện một chút đau thương, lắc đầu, nói: “Không có.”
Vấn đề thứ ba: “Chia tay sao?”
Phương Nghị: “phải.”
Trình Tả Ý trầm mặc một hồi thật lâu, nói: “Mối tình đầu của tôi cũng không biết tôi thích anh ấy, cho nên không tồn tại vẫn đề chia tay hay không chia tay này.”
Vấn đề thứ tư: “Hiện tại có người yêu không?”
Phương Nghị: “Có.”
Trình Tả Ý lắc đầu: “Không có.”
Vấn đề thứ năm…
Ngay lúc mọi người nghĩ nên hỏi cái gì, từ lúc bắt đầu tụ họp đến bây giờ, Đường Thời chưa bao giờ mở miệng hỏi qua, lại đột nhiên lên tiếng: “Mối tình đầu hai người tên gì?”
Phương Nghị không chút do dự nào nói: “Trương Hân.”
Sắc mặt của Trình Tả Ý, lại hơi trở nên có chút khó coi, mím môi, chậm chạp không mở miệng.
Tống Hiểu có chút kỳ lạ nhìn Trình Tả Ý: “Tả Ý, tại sao cô không trả lời?”
Trình Tả Ý há mồm một cái, lại không có nói ra như trước.
Kỳ thực Đường Thời vẫn luôn rất buồn bực, Cố Khuynh Thành đã từng đối tốt với Trình Tả Ý như vậy, tại sao Trình Tả Ý lại trở mặt thành thù với Cố Khuynh Thành?
Hiện nay có người hỏi Trình Tả Ý vấn đề mối tình đầu, cô ta liếc mắt sang mình, biểu tình rõ ràng có chút thẹn thùng, trong lòng của anh mới chợt hiểu ra, Trình Tả Ý ghét Cố Khuynh Thành như vậy, nguyên lai là bởi vì anh.
Anh chẳng bao giờ nghĩ tới, bản thânmột ngày nào đó, sẽ trở thành nguyên nhân gây nguy hiểm cho Cố Khuynh Thành.
Mà nó đều là Trình Tả Ý ban tặng, trong lòng Đường Thời bỗng nhiên lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Trình Tả Ý, cả người lười biếng dựa trên ghế sa lon, giơ tay lên, khoác sau lưng Cố Khuynh Thành, thoạt nhìn có chút giống như ôm Cố Khuynh Thành vào lòng, không mặn không nhạt mở miệng, nói: “Trình Tả Ý, không phải là mối tình đầu của cô, ở trong đám người chúng tôi chứ.”
Một câu này của Đường Thời, khiến trong nháy mắt sắc mặt Trình Tả Ý không còn huyết sắc, mà nguyên bản mọi người không có tò mò tới mối tình đầu của Trình Tả Ý, trong nháy mắt trở nên hết sức tò mò.
Mọi người đều nhìn chằm chằm Trình Tả Ý, chờ câu trả lời của cô ta.
Lúc này Trình Tả Ý, có thể sánh bằng vừa rồi tất cả mọi người chờ Cố Khuynh Thành và Trần Mặc Thâm ca hát, còn muốn xấu hổ và bất an an.
Không sai, mối tình đầu của ta thật là Đường Thời.
Năm hai mươi mốt tuổi, cô ta vào nủa học kỳ năm thứ hai đại học, lúc từ nhà về trường học Bắc Kinh, vừa may Bắc Kinh có trận tuyết lớn, lúc cô ta trở về túc xá, chứng kiến một người đàn ông, mặc một bộ áo gió màu đen, phía sau đậu một chiếc xe thể thao Maserati cô ta chỉ thấy trong tiểu thuyết.
Hình ảnh như vậy, giống như là một bức tranh.
Trong nháy mắt cả người cô ta ngây ngẩn tại chỗ, cảm giác mình gặp phải Bạch Mã Vương Tử trong mộng.
Chỉ là, cô ta trầm mê ngắm nhìn như vậy, chỉ duy trì nửa phút, Cố Khuynh Thành mặc một áo lông màu xanh lam, liền từ trong ký túc xá chạy đến, đứng ở trước mặt của anh.
Cho dù quá nhiều năm như vậy, cô ta vẫn nhớ kỹ như trước, anh dùng hành động cưng chìu thế nào, khi quấn khăn quàng cho Cố Khuynh Thành, sau đó nắm tay cô, đi vào siêu thị ở trường học.
Mà cô ta, ở trong tuyết đứng một lúc lâu, mới nhìn thấy anh mang theo một túi đồ ăn vặt, cùng Cố Khuynh Thành trở về, sau đó mở cửa chiếc xe kia, chờ Cố Khuynh Thành ngồi vào, anh mới lên xe, lái ô-tô rời đi.
Chương 456. Ngược chết người không đền mạng (6)
Về sau, cô ta thường xuyên nhìn thấy anh và Cố Khuynh Thành ở dưới ký túc xá.
Sau này cô ta mới biết được, anh chính là Đường Thời – bạch mã hoàng tử trong mộng của nhiều người trong trường, đồng thời là người nối nghiệp xí nghiệp Thịnh Đường.
Mọi người đợi lâu như vậy, cũng không có chờ đến khi Trình Tả Ý lên tiếng, có người nhịn không được nhẹ giọng hỏi: ” Tả Ý, người là mối tình đầu của cô sẽ không là một người đang ngồi trong chúng ta chứ.”
Mối tình đầu của cô ta chính là một hồi thầm mến không muốn người nào biết, dưới đáy lòng cô ta vụng trộm che giấu, không dám để cho Đường Thời biết đến bí mật nhỏ này.
Cô ta hao phí tâm tư nhiều như vậy mới được Đường Thời tin tưởng cô ta là thật tâm đối đãi Cố Khuynh Thành, nếu như bị anh biết mối tình đầu của cô ta thực ra là anh, như thế cô ta nghĩ, từ nay về sau Đường Thời chắc chắn triệt để kéo cô ta vào trong sổ đen.
Trình Tả Ý dùng lực nuốt một ngụm nước bọt, lắc lắc đầu, vừa định nói dối trả lời không phải thì Đường Thời vẫn ít nói lại như là hưng trí đã mở miệng: “Trò chơi này của chúng ta, lúc trước bắt đầu chính là trả lời vấn đề nhất định phải là thật tâm, nếu nói dối vậy chính là muốn ngũ lôi oanh đỉnh, tan xương nát thịt, cửa nát nhà tan.”
Nói tới đây, Đường Thời dừng một chút, lại chậm rãi nói: “Kỳ thật ngũ ngũ oanh đỉnh, tan xương nát thịt ngược lại không có gì, ngược lại cửa nát nhà tan… Cho dù chúng ta chỉ chơi một trò chơi, mặc dù không hẳn tất cả mọi người sẽ tin, nhưng mà đã là người cũng sẽ không nguyền rủa cha mẹ sinh dưỡng ( sinh đẻ và nuôi nấng) của chính mình, anh em chị em tình như thủ túc đúng không?”
Kỳ thật bất quá chính là lúc ban đầu chơi trò chơi này, mọi người thuận miệng kéo tới mấy cái câu thần chú làm trói buộc.
Huống chi chơi trò chơi này mọi người cũng đều có chừng mực, sẽ không thật sự hỏi ra cái vấn đề gì đặc biệt làm khó dễ người khác.
Hiện tại Đường Thời trình bày trói buộc một lần nữa, người khác nghe cũng không hiểu được vấn đề gì, nhưng mà lại là một cái vấn đề khó khăn không nhỏ đối với Trình Tả Ý đang chuẩn bị nói dối.
Chính như lời nói của Đường Thời, đối với bất kỳ một người mà nói, ngươi có thể tiếp thu bị người ta đánh, bị người nhục mạ, nhưng mà tuyệt đối không thể chịu đựng được bọn họ bất kính đối với cha mẹ mình.
Hai tay Trình Tả Ý nắm thành quả đấm, nếu cô ta nói dối, vậy rõ ràng cho thấy mình nguyền rủa cha mẹ mình chết sớm, đây chính là so với người khác chỉ vào cô ta mắng cha mẹ cô ta đi tìm chết, còn khó chịu tàn nhẫn hơn một ngàn lần!
Phòng được bao cực kỳ yên tĩnh, tất cả mọi người nhìn chằm chằm Trình Tả Ý, chờ trả lời của cô ta.
Đáy lòng Trình Tả Ý một mảnh hỗn loạn giống như đánh nhau, thời điểm mọi người sắp không kiên nhẫn chờ đợi, Trình Tả Ý mới hơi hơi nhắm chặt mắt, âm thầm cắn chặt răng, hung hăng cắn môi, tươi cười gượng gạo một cái, nói: ” Người là mối tình đầu của tôi không có ở trong căn phòng được bao này.”
Cô ta cuối cùng lựa chọn thà rằng mình nguyền rủa cha mẹ mình chết sớm cũng không muốn để cho bức tranh cô ta và Đường Thời cứ kết thúc như vậy.
Đáy lòng Trình Tả Ý khó chịu giống như là bị người cầm dao găm hung hăng đâm, nhưng mà trên mặt cô ta lại nhất định phải duy trì duy trì tươi cười sinh động, nhẹ giọng nói: “Anh ấy không phải bạn học đại học chúng ta, anh ấy tên…” Trình Tả Ý dừng một chút sau đó rủ lông mi bịa một cái tên: “Khương Dương.”
Kỳ thật Đường Thời là muốn Trình Tả Ý không dám nói ra tên mình, sở dĩ anh vừa mới nói nhiều như vậy chính là muốn chẹn họng Trình Tả Ý, làm cô ta khó chịu!