Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 561: Chờ một chút, lại từ bỏ (1)

Có ít người, nói với mình nhiều lần anh yêu em, nhưng khi quay người lại có thể ở cùng một chỗ với những người phụ nữ khác.

Có người nhìn không thèm quan tâm, thực ra cô không biết, anh nhẫn bao nhiêu lần xúc động mới để mình nhìn, không yêu cô như vậy.

Một đêm kia tới siêu thị, trở về nổi lên ý nghĩ, tới nói với Cố Khuynh Thành, mặc dù là hữu kinh vô hiểm*, nhưng đối với cô mang thai mà nói, thật đúng là sợ xuất hiện việc ngoài ý muốn, cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, gần như không thể đi ra một mình, mà nhất định muốn mua vật dụng hàng ngày, cũng đều lựa chọn trên Internet, trực tiếp đưa về nhà.

(*)có kinh ngạc và sợ hãi nhưng không gặp nguy hiểm

Mặc dù Đường Thời đột nhiên xuất hiện, biến mất nhanh chóng, để Cố Khuynh Thành cảm thấy tất cả không chân thực, giống như là một trận ảo giác, thế nhưng cô vẫn giữ lại mấy suy nghĩ, chú ý tình huống quanh bản thân.

Nhưng mà, Cố Khuynh Thành cẩn thận lưu ý hai ngày, từ đầu đến cuối không có phát hiện bên người mình có lạ thường.

Nhưng trực giác của phụ nữ lại nói cho cô, Đường Thời có thể ở chung quanh cô.

Cho nên, càng không phát hiện tình huống, Cố Khuynh Thành càng lưu ý, cũng không biết có phải là cô đối với việc này quá nhiều tâm tư hay không, có một lần cô ở căn tin hộ sở ăn cơm tối xong, một mình ở bên tron phòng nghỉ nghỉ ngơi, phụ nữ có thai vốn là thích ngủ, cô càng thêm trầm trọng thêm, chỉ cần một lúc rảnh rỗi, lúc nào cũng có thể ngủ, nhưng mà, trong giấc mơ của cô, mơ màng cảm giác được Đường Thời xuất hiện ở bên cạnh mình, sau đó cả người bỗng nhiên tỉnh táo, lại phát hiện, trong phòng nghỉ trống rỗng vốn không có bất kỳ người nào, thế nhưng trên người cô, lại khoác một tấm thảm mỏng, trên mặt bàn bên cạnh, có đặt một bình thuỷ tinh, Cố Khuynh Thành hồ nghi cầm lên, mở ra, phát hiện bên trong là sữa nóng.

Cố Khuynh Thành tràn đầy nghi hoặc nhìn chằm chằm bình thuỷ mà ngẩn người, cửa phòng nghỉ bị đẩy ra, nhân viên lễ tân Tiểu Lâm của hội sở, đi tới, nhìn thấy Cố Khuynh Thành tỉnh lại, cô cười tủm tỉm mở miệng nói: “Cô tỉnh rồi sao?”

Cố Khuynh Thành gật đầu.

Tiểu Lâm tiếp tục cười nói: “Vừa rồi tôi tiến vào, nhìn thấy cô nằm ở đó ngủ, trong phòng dù mở hơi ấm, nhưng vẫn sợ cô sinh bệnh, cho nên liền lấy cho cô tấm thảm.”

Sau đó, Tiểu Lâm lại chỉ bình giữ ấm trước mặt Cố Khuynh Thành nói: “Tôi vừa mua sữa nóng, có chút nhiều, không uống hết, cho mọi người một ít, đây là để lại cho cô.”

Thì ra đây đều là Tiểu Lâm làm . . . Sau đó Cố Khuynh Thành liền có chút không nhịn được cười, đứng lên, gần đây có phải thần kinh cô căng thẳng nhiều hay không, vậy mà lại nghĩ lung tung.

Cố Khuynh Thành bưng sữa ấm lên, nói một tiếng cảm ơn với Tiểu Lâm, uống một ngụm.

Tiểu Lâm cười cười, không nói gì, chỉ là ánh mắt nhìn qua cô, mang theo vài phần hâm mộ, sau đó liền đi tới trước ngăn tủ phòng nghỉ, cầm chìa khoá, mở hộc tủ của mình ra, sau đó lặng yên không một tiếng động, móc một xấp tiền dày từ trong túi áo của mình, nhét vào trong túi của mình.

Nay cô, thật đúng là trăm năm khó gặp một lần may, chẳng qua may mắn này, là bởi vì Cố Khuynh Thành đến, có một người đàn ông rất đẹp trai, mỗi một giờ trưa, đúng giờ sẽ tới hội sở Tô Uyển, sau đó ngốc đến chín giờ tối mới rời đi, có đôi khi lại có rất nhiều người đi cùng, có đôi khi cũng chỉ đi có một mình, bời vì đẹp trai, các cô thường xuyên tự mình nghị luận, người đàn ông này vì ai mà đến, thật sự là không nghĩ tới, lại là vì Cố Khuynh Thành.

Chương 562: Chờ một chút, lại từ bỏ (2)

Chẳng qua cũng tò mò, rõ ràng người đàn ông kia chủ động đắp tấm thảm cho Cố Khuynh Thành, còn mang sữa bò, tại sao hết lần này tới lần khác lại để cho cô đến thay thế anh, nói là mình làm?

Thật sự là nghĩ mãi cũng không rõ. . . Mặc kệ, lấy tiền, cô liền làm theo, cũng không quan hệ nhiều lắm với cô. . . ?

Tiểu Lâm nghĩ đến đây, lắc đầu, liền khóa ngăn tủ, đi ra phòng nghỉ.

Cố Khuynh Thành uống xong sữa bò, sửa sang quần áo một chút, liền ra ngoài đánh đàn.

Đêm nay bên trong hội sở Tô Uyển, vô cùng tốt, tất cả phòng bào, gần như đông nghẹt, khả năng có người đang đánh bài, tiếng hoan hô có chút lớn, tiếng nói không ngừng trong phòng truyền tới, sắp che lại âm nhạc ưu mỹ của Cố Khuynh Thành.

Tám giờ, từ trong phòng bao “Hoa hồng”, một người đàn ông trung niên bụng phệ đi ra, uống một ít rượu, đi trên đường đều lung la lung lay.

Ông ta vòng quanh đại sảnh một vòng, sau đó liền cất bước, đi đến trước mặt Cố Khuynh Thành đang đánh đàn, nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành một hồi, liền vòng quanh đàn dương một vòng, sau cùng đứng ở bên cạnh Cố Khuynh Thành, ánh mắt nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành mấy phần, sau đó hài lòng gật gật đầu, tiến lên trước, hỏi một câu: “Cô tên Cố Khuynh Thành?”

Mặc dù đây là lần đầu tiên Cố Khuynh Thành làm hành nghề này, nhưng cô vẫn tiếp tục đàn dương cầm của mình, vừa quay ra mỉm cười gật đầu với người đàn ông bắt chuyện, “Vâng” một tiếng.

Người đàn ông trung niên bộ dạng say rượu, đưa tay khoác lên trên vai Cố Khuynh Thành.

Ngón tay Cố Khuynh Thành đang đánh đàn dừng một chút, âm nhạc trôi chảy ưu mỹ bị gián đoạn.

“Làm sao không đánh? Tiếp tục đánh đi, thật là dễ nghe.” Người đàn ông trung niên mở miệng nói.

Cố Khuynh Thành lặng yên nghiêng người, né tránh tay người đàn ông, không có đi nhìn sang ông ta, tiếp tục đánh đàn.

Người đàn ông trung niên đứng ở bên cạnh nghe một hồi, vươn tay nhấn một nốt đàn, quấy rầy tiếng đàn dương cầm của Cố Khuynh Thành.

“Tôi là học theo bộ dáng của em, vì sao nhấn ra tiếng, không có êm tai như em?” Người đàn ông trung niên nói, liền đưa tay tới, bắt lấy tay Cố Khuynh Thành: “Em đên dạy tôi một chút?”

Cố Khuynh Thành nhanh chóng rút tay mình về, người đàn ông trung niên nhếch môi, nhẹ nhàng cười hai tiếng, tiến đến bên tai Cố Khuynh Thành: “Ra giá đi, em một đêm bao nhiêu tiền?”

Người đàn ông trung niên lới lời vũ nhục, vô cùng rõ ràng, sắc mặt Cố Khuynh Thành đỏ bừng, cô bỗng nhiên đứng lên, nhìn chằm chằm người đàn ông kia, ngữ khí có chút nghiêm khắc trách cứ một câu: “Tiên sinh, mời ông tự trọng.”

“Cô không cần giả thanh cao với tôi, ta đã sớm nghe nói, cô chính là một kỹ nữ cao cấp, giá tiền một đêm năm ngàn.” Người đàn ông trung niên đánh giá Cố Khuynh Thành từ trên xuống dưới, giống như rất hài lòng, gật gật đầu, tiếp tục mở miệng nói: “Bộ dạng thật không tệ, da mịn thịt mềm, như vậy đi, đêm nay theo tôi đi, tôi cho làm cô vài lần, một vạn, cô thấy như thế nào. . .”

Người đàn ông trung niên còn chưa nói hết, Cố Khuynh Thành liền giơ tay lên, hướng vào mặt ông ta, hung hăng vung một cái tát.

Người đàn ông trung niên giống như là không nghĩ tới, Cố Khuynh Thành lại đột nhiên động thủ đánh người, sững sờ một chút, sau đó mới mở miệng, chửi một câu: “Đồ con điếm!”

Cố Khuynh Thành vừa tức vừa giận, mặt đều đỏ lên theo, cô nghĩ cũng không có nghĩ, trực tiếp cầm quyển nhạc bên trên đàn đàn dương cầm, đập vào đầu người đàn ông kia.

/981GO

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK