Chương 761: Dũng cảm quên mình chắn đao (11 )
Là có người cầm điện thoại di động chiếu ra ánh đèn, theo ánh sáng, đủ để cho Cố Khuynh Thành thấy rõ ràng tình huống trước mặt, ước chừng có sáu bảy người đàn ông, nhìn chằm chằm cô cùng Tứ Nguyệt, vòng chung quanh.
phía sau Cố Khuynh Thành cùng Tứ Nguyệt, là vách tường.
Đường lui của các cô bị phong kín, có chạy đằng trời.
Cố Khuynh Thành thấy tình hình như vậy, đáy lòng trong nháy mắt nguội lạnh, hết lần này tới lần khác Tứ Nguyệt lại là một bộ mờ mịt không biết, còn dùng đầu không ngừng mà cọ bả vai của cô, nhỏ giọng nói thầm: “Khuynh Khuynh, đi như thế nào lâu như vậy, vẫn chưa đi đến xe của chúng ta sao.”
“Nhanh… ” Cố Khuynh Thành dỗ Tứ Nguyệt một câu, sau đó ngay lập tức đem ví tiền trong túi chính mình lấy ra, toàn bộ đưa cho mấy người đàn ông trước mặt, liền nuốt xuống ngụm nước miếng, thanh âm thoáng có chút khô khốc nói: “Nơi này có không ít tiền mặt, tôi cũng cho các người, còn có vài tấm thẻ, trong đó có một cái, có thể lấy năm trăm vạn, không có mật mã, cái màu đen…”
Mấy người trước mặt lướt qua ví tiền Cố Khuynh Thành đưa tới, tựa hồ là bị số tiền trong miệng cô làm cho có chút ngây ngẩn cả người, sau đó mọi người không nhịn được liếc mắt.
Cố Khuynh Thành thấy vẻ mặt mấy người đàn ông, cho là có hi vọng, lập tức đem túi Tứ Nguyệt cầm qua, từ bên trong lấy ra ví tiền của cô ấy, tiếp theo lại lần nữa đưa ví tiền tới: “Nếu như các người ghét bỏ không đủ, số tiền này cũng có thể cho các người, nơi này cũng có không ít tiền mặt, ví tiền của cô ấy cũng có một tấm thẻ màu đen, giống như trước có thể không cần mật mã lấy hiện năm trăm vạn… Chỉ cần các người chịu bỏ qua cho chúng tôi, tôi bảo đảm tuyệt đối sẽ không truy cứu.”
Người dứng ở ở giữa, số tuổi lớn nhất, lộ ra hai cánh tay bền chắc, hai hình xăm Bàn Long giương nanh múa vuốt, thời điểm nghe Cố Khuynh Thành nói câu sau cùng, “Phốc xuy ” cười một tiếng, sau đó đạp bước chân đi lên trước, từ trong tay Cố Khuynh Thành rút đi hai cái ví tiền, lật cũng không lật một cái ví tiền liền trực tiếp ném tới một bên: “Mày nghĩ chúng tao là đứa trẻ ba tuổi? Cầm lấy thẻ của bọn mày, đây không phải chúng tao tự đem mình đến cục sao?”
Nói xong, gã kia nhìn lướt qua Cố Khuynh Thành cùng Tứ Nguyệt, sau đó mở miệng hỏi: “Ai là Cố Khuynh Thành?”
Cố Khuynh Thành nghe được tên của mình, khẽ sửng sốt một chút, sau đó liền hiểu rõ, thì ra là những người này hướng về phía cô mà tới, cô giật giật môi, nói: “Tôi.”
“Thì ra cô em a… ”
Cố Khuynh Thành không nói gì, cô nhìn Tứ Nguyệt bên cạnh mình một cái, sau đó lên tiếng: “Các người đã hướng về phía tôi mà tới, có thể trước tiên đem bạn tôi thả ra không?”
Cô biết, cô nói vậy có chút buồn cười, những người này nếu đem Tứ Nguyệt cùng nhau bắt đi, chẳng qua chính là sợ Tứ Nguyệt báo cảnh sát.
Cho nên Cố Khuynh Thành mở miệng thêm, nói: “Cô ấy say đến rối tinh rối mù, cái gì cũng không biết.”
“Nói như vậy, cô em rất quan tâm cô ấy? ” gã kia trong nháy mắt nở nụ cười: “Vậy chuyện này cũng thú vị rất nhiều…”
Gã kia vừa dứt lời, sau đó liền chợt đi về phía trước hai bước, vươn tay kéo tóc Tứ Nguyệt nổi lên, đem cô quăng qua, giao cho hai người khác, sau đó nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành lên tiếng: “Để cô em này đi không có ý nghĩa, Cố tiểu thư, chúng ta chơi cái trò chơi đi.”
Theo lời gã kia nói, Tứ Nguyệt rất nhanh liền bị hai người đàn ông khác hung hăng mà đặt tại đối diện trên vách tường.
Chương 762: Dũng cảm quên mình chắn đao (12 )
“Thật ra thì không phải là cái trò chơi gì, chính là một lựa chọn, Cố tiểu thư, có người cho chúng tôi cái giá cao, cho chúng tôi nay phá hủy cô, nếu nói phá hủy ý của cô là rất đơn giản, chính là để cô lõa lồ chụp vài bức ảnh cô bị cưỡng gia… nói thật lòng, chúng tôi không muốn làm khó dễ cô, bắt buộc cô, cho nên hiện tại, tôi liền cho cô một cơ hội lựa chọn cam tâm tình nguyện.”
Người đàn ông kia vừa nói, ngoắc ngoắc môi, duỗi ra ngón tay rồi chỉ Tứ Nguyệt một bên, nói tiếp: “Cố tiểu thư, cô cũng thấy đấy, bạn của cô bây giờ đang ở trong tay hai anh em của tôi, chỉ cần tôi ra hiệu, bọn họ lập tức sẽ có hành động…”
“Cho nên, tôi cho cô lựa chọn, rất đơn giản, hoặc là cô chính mình ngoan ngoãn cởi quần áo, hoặc là tôi liền cho người động thủ xé quần áo của bạn cô, cô cũng biết, bạn cô uống say như chết, nói vậy không có năng lực phản kháng, đối phó quả thực dễ như trở bàn tay…”
Cố Khuynh Thành nghe xong những lời này, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, cô nghĩ cũng không có nghĩ hỏi: “Là Trình Tả Ý, là Trình Tả Ý cho các anh đến đối phó tôi đấy, có phải hay không?”
Nhất định là Trình Tả Ý, mục đích cô ta làm như vậy, đơn giản là muốn đem ảnh của cô phát tán ra ngoài.
Đường gia là danh môn quý tộc như vậy, làm sao có thể có tiếp nhận một người phụ nữ bị cưỡng gian làm nữ chủ nhân?
Trình Tả Ý làm như vậy, mục đích rõ ràng là muốn làm cho cô cùng Đường Thời hoàn toàn không có khả năng nữa!
Người đàn ông nói chuyện với Cố Khuynh Thành, nghe được tên Trình Tả Ý, vẻ mặt không có nửa điểm thay đổi, giống như là căn bản không nhận ra người tên Trình Tả Ý, phối hợp nói: “Cố tiểu thư, tôi là sợ cô nhàm chán, mới cho chơi cái trò chơi, nhưng mà cũng không có nghĩa là tôi cho phép cô lãng phí thời gian, cho nên, xin hỏi cô lựa chọn xong chưa?”
“Bằng không như vậy đi, Cố tiểu thư, tôi cho cô thời gian mười giây, nếu như cô lựa chọn không được, tôi liền thay cô lựa chọn…”
Theo lời người đàn ông kia, rất nhanh trong miệng của gã liền phun ra từng số: “Mười… Chín… Tám…”
Cố Khuynh Thành nghe đếm ngược, đáy lòng kinh hoảng thành một mảnh, dưới tình thế cấp bách, cô không thể làm gì khác hơn là chuyển ra Đường Thời cùng Thịnh Đường: “Anh có biết hay không, tôi là vợ tương lai của Đường Thời, Đường Thời… Các anh biết không? lão tổng Xí nghiệp Thịnh Đường , mà cô ấy, là Tứ Nguyệt, một trong ngũ đại tổng tài xí nghiệp Thịnh Đường , nếu là hiện tại anh dám đem chúng tôi làm như thế, các anh tuyệt đối sẽ có kết quả có thảm đến mức tận cùng!”
Người đàn ông kia nghe được Cố Khuynh Thành uy hiếp như vậy, cười khẽ một tiếng, nếu như không phải là bị bức đến tuyệt lộ, bọn họ như thế nào lại làm ra loại kinh doanh tùy thời cũng sẽ bị giam vào cục này, đối với bọn họ mà nói, đơn giản chính là lấy tiền tài của người ta thay người ta diệt tai họa, sau đó liền trải qua nhân sinh lang bạc kỳ hồ chạy trốn.
“Năm… Bốn… Ba… ”
Cố Khuynh Thành thấy người đàn ông kia hoàn toàn đem lời trong miệng chính mình trở thành gió bên tai, không thèm để ý chút nào tiếp tục như đinh chém sắt đếm xuống, đáy lòng của cô, từ từ manh động một tầng tuyệt vọng.
“Hai… Một…”
Ở một cái số cuối cùng, người đàn ông kia căn bản không có cho Cố Khuynh Thành bất kỳ cơ hội phản ứng, quyết định thật nhanh đối với phía sau ra hiệu, sau đó hai người đàn ông án lấy Tứ Nguyệt nhanh chóng đưa tay hướng về phía quần áo Tứ Nguyệt.
“Dừng tay! ” Cố Khuynh Thành âm điệu có chút run rẩy hô một chữ, song hai người đàn ông kia căn bản không có muốn dừng động tác lại!
. . .